Nguyễn Tường Bách
Born
in Huế, Viet Nam
January 01, 1948
![]() |
Thiền trong nghệ thuật bắn cung
by
152 editions
—
published
1948
—
|
|
![]() |
Con Đường Mây Trắng
by
61 editions
—
published
1966
—
|
|
![]() |
Mùi Hương Trầm
4 editions
—
published
2003
—
|
|
![]() |
Lưới Trời Ai Dệt?
3 editions
—
published
2011
—
|
|
![]() |
Đường xa nắng mới
3 editions
—
published
2012
—
|
|
![]() |
Mộng Đời Bất Tuyệt
7 editions
—
published
2006
—
|
|
![]() |
Đêm Qua Sân Trước Một Cành Mai
2 editions
—
published
2013
—
|
|
![]() |
Đường rộng thênh thang
|
|
![]() |
Việt Nam, Một Thế Kỷ Qua - Quyển 1
|
|
![]() |
Mùi Hương Trầm (Tái Bản 2015)
|
|
“Đời người không đo bằng bao nhiêu hơi thở mà bằng những nơi chốn và khoảnh khắc làm ta nín thở.”
― Đường xa nắng mới
― Đường xa nắng mới
“Con người sinh ra hình như có một xu hướng nhất định sẽ làm những điều này điều nọ, xấu tốt đều có. Nó phải tuân thủ những xu hướng đó và cơ may của nó là qua những hành động hay dở của mình mà ngộ ra vài điều cho đời mình. Vì nếu không thông qua tội lỗi để hiểu ngộ một cách thâm sâu cái thiện mỹ đích thực xuất phát từ trái tim mình thì cuộc đời xem ra không có ý nghĩa gì. Né tránh tội lỗi, tập làm thiên thần, đó là điều đạo lý nên làm, nhưng cũng dễ là bước đường đi vào trong bóng tối của ngu muội và ngã ái. Đó là sự sai lầm chia thế giới làm hai phạm trù tốt xấu, đúng sai, xem sự vật như một hình ảnh đen trắng mà không biết rằng cuộc đời vốn đầy màu sắc và thiện ác là một điều hết sức tương đối và thường có nguồn gốc rất sâu xa.”
―
―
“Phía Đông của cao nguyên Tây Tạng là chỗ xuất phát của nhiều con sông lớn nữa, trong đó có Hoàng Hà, Trường Giang và Cửu Long. Hoàng Hà và Trường Giang là hai con sông trọng yếu nhất của Trung Quốc, dòng chảy của chúng là quê hương của một nền văn hóa thâm hậu nhất của loài người mà về sau tôi sẽ đi thăm. Còn Cửu Long là nguồn sống của nhiều nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam. Nếu lấy cao nguyên Tây Tạng làm tâm điểm, vẽ một vòng tròn bán kính chưa đến ngàn cây số thì vòng tròn đó bao gồm tất cả nguồn cội của những con sông nói ở trên. Chỉ điều đó thôi đã gây cho tôi một lòng kính sợ đối với cao nguyên Tây Tạng, "nóc nhà của thế giới". Đúng, không phải là sự ngẫu nhiên khi ánh sáng của minh triết loài người xuất phát từ vùng đất lạ lùng này. Tôi đã đến Cửu Long giang miền Tây Nam Bộ và từng thấy con nước mãnh liệt của nó. Nguồn của nó không phải tầm thường, dòng sông đó là anh em với Hằng hà, Trường Giang, nó mang khí lạnh của Hy Mã, sức sáng của tuyết trắng, sự uy nghi của non cao, cái bí ẩn của các Man-đa-la vô hình. Nếu nó có bị ô nhiễm thì cũng vì con người bạc nghĩa, thế nhưng dù thế nó vẫn nhân hậu sống theo người. Nó vẫn không hế mất tính thiêng liêng của nguồn cội và vì tâm người ô nhiễm nên cảm nhận chúng nhiễm ô. Về sau, tôi còn đến Hằng hà nhiều lần trên bước lữ hành tại Ấn Độ cũng như sẽ có dịp đi dọc Trường Giang qua những vùng linh địa của Trung Quốc. Rồi lại có ngày tôi đã tôi đã đến cao nguyên Tây Tạng, đi dọc sông Tsangpo chảy từ hàm ngựa và thở hít không khí loãng trên miền đất cao 4000m trong Man-đa-la vĩ đại của địa cầu. Một ngày nào đó hy vọng tôi sẽ có dịp đến thượng nguồn Cửu Long, sẽ thấy một màu nước xanh lục như màu nước Hằng hà và sẽ nhớ về miền Tây Nam Bộ của mình.”
― Mùi Hương Trầm
― Mùi Hương Trầm
Is this you? Let us know. If not, help out and invite Nguyễn to Goodreads.