“Nếu em là cá voi, anh nhất định phải là biển lớn,” tôi nói.
“Nếu em là cá voi, em sẽ ở lại hồ nước, chứ chẳng bơi ra biển lớn làm gì,” em cười. “Bơi ra biển lớn sẽ có tự do, nhưng rời khỏi hồ nước thì rất cô đơn. Với em, tự do tuy cũng tốt đấy, nhưng cô đơn lại càng tệ hơn.”
Chuyện kể rằng Cá voi và Hồ nước dù yêu nhau nhưng chẳng thể ở bên nhau, bởi sống trong Hồ nước, Cá voi rồi sẽ chết vì không đủ nước, còn Hồ nước cũng cạn đi vì nước tràn ra nhiều quá…
Quen nhau qua cuộc bình chọn “Thập đại mỹ nữ” của trường đại học, ngay trong cuộc hẹn đầu tiên, Tú Cầu đã có cảm tình với Người đẹp số 6 thông minh, cởi mở lại hay có dự cảm bất ngờ. Một thời đại học qua đi, cho tới khi bước vào đời, giữa hai người luôn là sự thấu hiểu kỳ lạ cùng một cảm giác ngọt ngào mơ hồ ấm áp… Song câu chuyện về Cá voi và Hồ nước kia lại là lý do khiến Tú Cầu mãi không đủ can đảm bày tỏ lòng mình…
Tình yêu chẳng nói thành lời đó, từ lãng mạn ban đầu tới đợi chờ nhớ mong hiện tại, được kể lại qua giọng văn hóm hỉnh nhẹ nhàng đặc trưng của Thái Trí Hằng, khiến ta thật sự mong rằng hạnh phúc sẽ là câu trả lời sau tất cả.
Trừ một số mẩu đối đáp trình độ hài hước trung bình, trình độ bẩn bựa dưới trung bình giữa mấy thằng bạn lành như cục đất thì đa số đoạn tôi khuyến khích ngâm muối trước khi đọc. Cứ lặp đi lặp lại. Mấy tình tiết thế này, đúng là chỉ có người nào trong cuộc mới thấy bản thân đang tắm mình trong dòng suối tềnh eo ngọt ngào thôi, còn tôi chỉ muốn khởi động chế độ tua cho nhanh. Chuyện tình của Tú Cầu và Người đẹp số 6 quả là hơi nhạt nhẽo cho một cuốn tiểu thuyết tình yêu nhưng lại rất bình thường ở ngoài đời, nên tôi chỉ có thể nói là Cá voi và hồ nước hơi phụ sự kì vọng của mình chứ nó cũng không đến nỗi là cuốn sách tồi. Cái tồi to nhất là ở chỗ suốt 500 trang sách tương đương khoảng 10 năm thanh xuân phơi phới mà tua mệt mỏi không được lấy một lần nắm tay, một câu bày tỏ, một cái đóng dấu nào. Tác giả quyết troll đến cùng. Tội nghiệp đôi bạn trẻ. :)) Nhưng mà chỉ cần là thực tế một chút, tôi thà đọc mấy cái hơi thiếu muối này còn hơn đọc mấy cái giựt gưn cẩu huyết soái ca não tàn trong truyền thuyết. Thần kinh bây giờ íu đúi, không cẩn thận lại sang chấn chứ đùa :v
CẢNH BÁO: Ai thích quyển sách này thì đừng đọc những gì mình sắp viết dưới đây!
Cuối cùng, với bao sự cố gắng thì cũng đọc xong quyển sách này. Ôi trời ơi, nó DÀI DÒNG không kể đâu cho hết >.< Mình đã hỏi thăm nhiều người rồi mới đọc, thế cơ mà vẫn thất vọng kinh khủng :'(
Cả cuốn truyện, từ lặp lại nhiều nhất chắc là "bye bye", ngoài ra còn hằng hà sa số những tình tiết dư thừa vô nghĩa mà mình chẳng biết tác giả thêm vào làm gì. Ví dụ như chuyện Tú Cầu đi ăn hủ tiếu hôm sinh nhật, đánh rơi chìa khóa xuống cống, hay những lúc hai nhân vật chính nói chuyện với nhau một hồi, lại "Chúng ta cất công đến đây để abc xyz à?" ~~ Buồn ngủ không sao tả nổi, lỡ đọc rồi nên bấm bụng đọc cho xong thôi >:(
Cô nàng sexbeauty, đến cuối truyện mình mới thấy là cô ấy xuất hiện một cách "có nghĩa", còn tất cả phần còn lại, mình không hiểu sao tác giả lại nghĩ ra cô ấy để làm gì ==' Cơ mà vẫn thấy cô ấy cũng rảnh ghê, suốt ngày lên diễn đàn chat chit, đã vậy gặp người toàn chửi xéo, móc mỉa mình như Tú Cầu mà cứ theo gợi chuyện hoài. Lý lẽ cô ấy đưa ra là mình xấu, không có bạn. Xin lỗi chứ, không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết yêu quý bản thân mình thôi (cải biên câu nói lừng danh một tí). Bản thân mình không yêu quý mình, lại còn nghĩ mình xấu, thì còn ai thấy cô ấy đẹp cho nổi? Như mình này, mập thì mập chứ nhưng mình vẫn thấy mình... dễ thương :3
Tuy nhiên, một điểm cộng cho câu chuyện là HE cho cả Tú Cầu và Người đẹp số 6, cho Ruồi và Muỗi Con ♥ (Thích cách Ruồi và Muỗi Con đến với nhau ghê, hơi ngố ngố lại rất dễ thương! Chắc tại Ruồi bị ăn nguyên quả lừa mà vẫn rất ngây thơ ^_^ )
Tiểu thuyết tình yêu lãng mạn nhẹ nhàng tiếp thêm niềm tin vào con ng. Đọc lèng èng thôi chứ tr chả có gì mà tg bôi ra dữ làm đọc mệt xỉu. Không hiểu sao tự nhiên mua q này, thấy cái bìa cái tên ấn tượng quá nên nghĩ là sẽ mang hơi hướm của Linh Sơn, ai dè đâu lại là ngôn tình trá hình. À mà tr Đài Loan chứ k phải ngôn tình Trung Quốc.
Ra đời cách đây cũng 12 năm nếu tính theo bối cảnh trong truyện thì đúng là không phù hợp với lối đọc của độc giả hiện nay. Nhưng cũng khá nhẹ nhàng, nhẹ tới mức gây ra nhàm chán, những đoạn hội thoại ngắn cứ lặp đi lặp lại suốt câu chuyện cũng khiến cho độc giả không muốn đọc tiếp nữa. Lết qua 500 trang sách đúng là cả một cực hình, chỉ mong sao cho nó mau hết đi. Nhưng so ra thì câu chuyện này vẫn chưa hoang tưởng nặng như các thể loại sách ngôn tình hiện giờ.
This entire review has been hidden because of spoilers.
3,5 sao. Có thể là cuốn sách không hay đối với nhiều người nhưng chắc sẽ không ít đứa con trai sẽ thấy bản thân mình trong đó. Chuyện tình có thể nói là đơn phương 10 năm được kể trong hơn 500 trang sách với chẳng một đoạn hội thoại nào gây ấn tượng, chẳng một đoạn miêu tả nội tâm nào quá đặc biệt, cũng chẳng có một biến cố nào quá drama, nhưng thật sự mình đã rơi nước mắt không chỉ một lần khi đọc cuốn này. Và như đã nói, khi bạn thấy mình trong đó thì đối thoại bỗng trở nên thú vị, chuyện tình bỗng trở nên lãng mạn, và đọc đến hồi kết bạn sẽ lại rơi nước mắt ^^ Đọc lại 10/5/2019.
Không thể hoàn thành, mình chỉ đọc nổi đến trang 90. Giở đến trang cuối thì có vẻ là HE nhen (cho ai hóng). Cũng muốn đọc tiếp, tò mò tình tiết và diễn biến nhưng đọc không nổi nữa. Với cá nhân mình thì thấy hơi lê thê, chi tiết phụ nhiều quá, và một số đoạn thì văn chương hoa mỹ quá, mình không hạp nữa =)))). Không biết là do dịch hay nó thật sự như thế. Hoặc là bản thân không còn phù hợp với thể loại này. Vẫn muốn cho ẻm 4 sao, vì có cảm giác nếu ai hợp gu thì sẽ khá thích đấy. ^_^.
This entire review has been hidden because of spoilers.
Cảm giác từ nhan đề truyện cho đến cách Thái Trí Hằng viết từng từ từng chữ, đều mang hương vị dịu dàng của nước.
"Nếu em là cá voi, anh nhất định phải là biển lớn," - chàng Tú Cầu đã khăng khăng như thế. Nhưng lại không biết Người đẹp số 6 lại suy nghĩ rằng: "Nếu em là cá voi, em sẽ ở lại hồ nước, chứ chẳng bơi ra biển lớn làm gì," và hơn thế, "Bơi ra biển lớn sẽ có tự do, nhưng rời khỏi hồ nước thì rất cô đơn. Với em, tự do tuy cũng tốt đấy, nhưng cô đơn lại càng tệ hơn."
Không tình tiết kịch tính, không người thứ ba, nhưng có lẽ bất kì tín đồ của truyện tình cảm nào cũng sẽ thích thú trước cách Thái Trí Hằng tạo ra một khung cảnh ấm áp giữa Tú Cầu và Người đẹp số 6. Đâu phải tình yêu nào cũng phải cao trào, đâu phải tình cảm nào người ta cũng có thể thể hiện ra ngoài dễ dàng.
Nhưng sau cùng, điều người đọc mong chờ chắc chắn sẽ là đáp án cho câu hỏi: Liệu một tình yêu bình dị như thế thì cuối cùng có hạnh phúc mãi mãi hay không? Có lẽ "Cá voi và Hồ nước" sẽ cho bạn một câu trả lời thuyết phục.