Jump to ratings and reviews
Rate this book

햇빛 어른거리는 길 위의 코끼리

Rate this book
대만의 대표작가 우밍이가 선사하는 세월의 마술
사라진 타이베이의 랜드마크 ‘중화상창’
그곳에서 펼쳐지는 열 편의 마술 같은 이야기

대만 최초로 2018 맨부커상 후보에 오른 작가 우밍이
그의 첫 한국어판 소설집


『햇빛 어른거리는 길 위의 코끼리』는 대만을 대표하는 작가 우밍이의 첫 한국어판 소설집으로 상가를 삶의 터전으로 하는 인간 군상들을 통해 생명력 가득한 80년대 타이베이의 모습을 재조명하는 작품이다. 책에는 타이베이의 랜드마크로 불리다 1992년 사라진 상가 건물 ‘중화상창’을 배경으로 한 열 편의 소설이 수록되어 있다.
저자 우밍이는 2018 맨부커상 인터내셔널 부문에 후보로 선정되었는데 후보 13명 중 아시아 작가는 한강과 우밍이 단 둘뿐이다. 우밍이는 대만 작가 최초로 맨부커상 후보에 올랐으며 이를 계기로 자신이 세계적인 작가임을 입증했다. 그의 책은 이미 9개 이상의 언어로 번역되어 그 가치를 인정받고 있다.

한국에서 우밍이의 작품은 에세이 한 권이 번역되어 나왔을 뿐, 소설은 정식 출간된 바 없었다. 『햇빛 어른거리는 길 위의 코끼리』를 통해 그의 소설이 처음 한국어로 번역돼 독자들과 만난다. 잔잔하고 따뜻한 필치와 몽환적 상상력으로 탄생시킨 열 편의 이야기는 청춘 시절의 빛과 어둠을 담담히 그려내고 있다. 중화상창에 살았던 아이들은 과거를 회상하며 자신의 상처와 아픔을 비밀스럽게 털어놓고 그 성장통을 돌아보며 새로운 삶의 희망을 발견한다.

한마디로 마법 같은 책이다. 우리는 그의 선량하고 너그러운 눈을 통해 그 시대와 그 시절의 생활상을 회고하고 타인과 우리 자신을 너그럽게 용서하는 법을 배울 수 있을 것이다.
_커위펀(작가, 대만국립정치대학 신문학과 부교수)

248 pages, Paperback

First published December 1, 2011

63 people are currently reading
303 people want to read

About the author

Wu Ming-Yi

19 books249 followers
Writer, painter, designer, photographer, literary professor, butterfly scholar, environmental activist, traveler and blogger rolled into one, Wu Ming-Yi is very much a modern Renaissance Man. Over the last decade, he has produced an impressive body of work, especially with his fiction and nature writing.

Wu Ming-Yi (b.1971) studied advertising at Fu-Jen Catholic University and has a PhD in Chinese Literature from National Central University. He has been teaching literature and creative writing at Dong Hwa University since 2000 and is now Professor of the Department of Chinese.

Wu’s literary reputation was first established by his nature writing. In THE BOOK OF LOST BUTTERFLIES (2000) and THE WAY OF BUTTERFLIES (2003), he chronicles his lifelong fascination with this beautiful creature and contemplates the invisible bond between man and nature. He wrote, designed, and provided drawings and photographs for the books, as if crafting works of art. Both books made the “Best of the Year” lists, with THE WAY OF BUTTERFLIES winning China Times’ Open Book Award and being chosen as one of the ten most influential books by Kingstore Bookstore.

In 2006, juggling academic life and the need for a period of uninterrupted time for his writing and traveling, Wu decided to resign from his teaching post. This is unheard of in a country where almost no one can make a living writing full-time and many would fight for a stable teaching job. In the end, Dong Hwa University gave Wu a year of sabbatical leave – they didn't want to lose him.

A year later, Wu published two books: his third collection of nature writing, SO MUCH WATER SO CLOSE TO HOME, and his debut novel, ROUTES IN THE DREAM. DREAM re-imagines Taiwan’s complicated history as a Japanese colony and examines the relationship between fathers and sons, memory and dreams. Hailed as a groundbreaking work of literary historical fiction, it was nominated for every major award and was chosen as one of the ten best Chinese-language novels of the year by Asian Weekly magazine (along with Ai Mi’s Hawthorn Tree Forever, Liu Zhenyun’s My Name Is Liu Yuejin, and Dai Sijie’s Once on a Moonless Night) . Wu was the only Taiwanese author on the list.

It is his eco-fantasy novel THE MAN WITH THE COMPOUND EYES (2011), however, that has gained Wu international recognition, with major English and French translations appearing in 2013 and 2014. A “Taiwanese Life of Pi”, it is an ambitious exploration of Taiwan's island identity, the cost of environmental degradation, and how humans make sense of the world around them, at once poetic, philosophical and far-reaching. It has already caught the attention of major writers in the genre such as Ursula K. Le Guin.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
246 (48%)
4 stars
195 (38%)
3 stars
61 (12%)
2 stars
4 (<1%)
1 star
1 (<1%)
Displaying 1 - 30 of 51 reviews
Profile Image for Phu.
780 reviews
August 31, 2023
"Đôi khi những gì bạn nhớ cả đời không phải là những gì bạn nhìn thấy tận mắt."


天橋上的魔術師 gồm 10 truyện ngắn dưới lời kể của mười nhân vật về ký ức của họ trong đó có một khu thương mại vừa là khu phức hợp tại Đài Bắc trong những năm nó còn tồn tại.


Khu thương mại Trung Hoa được xây dựng từ năm 1961, với tám tòa nhà ba tầng kết hợp với sự di chuyển của nhiều cửa hàng, hàng hóa đa dạng đã khiến Khu thương mại Trung Hoa trở nên nhộn nhịp, để lại biết bao kỷ niệm vui buồn, sướng khổ cho người Đài Bắc.


Tuy nhiên, do tình trạng xuống cấp và không còn phù hợp với sự phát triển. Đến năm 1992, Khu thương mại Trung Hoa chính thức bị phá bỏ, để lại bao tiếc nuối cho những con người đã gắn bó với nó.

Ban đầu mình e dè bởi mình nghĩ, mình đọc được quyển sách này không khi nó lấy bối cảnh ở một nơi mình không có chút ký ức nào, thậm chí là chưa từng biết tới? Nhưng ngạc nhiên thay, khu thương mại Trung Hoa không phải là điều ngăn cảng mình, nó đơn giản là ký ức của những nhân vật trong cuốn sách - nơi được sống lại khoảng thời gian của tuổi thơ khi thời gian cứ trôi dần. Dưới lời kể của các nhân vật, Quá khứ và Hiện tại xen kẽ vừa thực lại vừa ảo, đó là quá trình các nhân vật trải qua cảm giác sống, yêu và đau khổ; rồi họ đối mặc với sự trưởng thành và cái chết, nỗi nhớ và tiếc nuối.

Mình thích cách kể chuyện của cuốn sách, dưới lời kể của những đứa trẻ hoặc là những người lớn, hoặc lại là những đứa trẻ trong "vỏ bọc" người lớn, ký ức của họ khiến họ đều trở thành một nhà ảo thuật. Một thoáng họ vô tình nhớ lại những ký ức ngày xưa, hình bóng khu thương mại giữa cuộc sống tấp nập và ồn ào của các hộ gia đình, những màn biểu diễn của nhà ảo thuật trên cầu bộ hành thu hút biết bao đứa trẻ gần đó...

Cách tác giả dùng từ, lời kể, suy nghĩ đúng với những gì một đứa trẻ có, chúng dành thời gian quan tâm và để ý những thứ đối với người lớn là bình thường, mọi thứ khi đó với một đứa trẻ sao mà ngây ngô và đơn giản đến thế.

Ngày ấy tôi thương mẹ vô cùng, tôi đã thề khi lớn lên sẽ chăm sóc mẹ đến cùng và không bao giờ lập gia đình.




Không chỉ là ký ức tuổi thơ tốt đẹp, mà đau lòng thay còn có những những ký ức buồn. Một vài nhân vật thì lại chịu ảnh hưởng từ những điều tưởng chừng đơn giản nhưng khi lớn lên nó ám ảnh họ một cách mạnh mẽ và đáng sợ. Một thoáng ký ức về những điều đã qua hiện lên trong trí nhớ của họ khiến mình thấy hoang sơ, u buồn. Khi còn nhỏ những nhân vật đã cảm nhận được chút mất mát, khoảng trống nơi trái tim, chỉ nhìn bóng lưng thôi sao mà lại buồn đến thế?

Như trong Phần giới thiệu (trong bản mình đọc) họ nhận xét Wu Ming-Yi như một nhà ảo thuật, dưới ngồi bút của ông ấy không/thời gian thay đổi một cách ảo diệu, và chính những nhân vật cũng là một "nhà ảo thuật" dưới lời kể của họ. Mình thích các truyện 2."九十九楼", 3. "石狮子会记得哪些事?", 7."鸟", 9."流光似水" , cách kể chuyện, suy nghĩ, hồi tưởng như một đứa trẻ, là những quan tâm, để ý, mong muốn những điều đơn giản và thần kì nhất, nhưng trong đó vẫn có sự mất mát và chứng kiến cái chết xảy ra ngay từ khi là một đứa trẻ. Những ẩn dụ giảm bớt đi sự nặng nề về cái chết, nỗi nhớ và lo toang không thể hòa nhập với cuộc sống hiện đại.

Khi đó, tôi cho rằng mình đã hiểu được huyền cơ của ảo thuật, giống như năm mười một tuổi, tôi phải lòng một bạn học, tôi đã lầm tưởng rằng mình đã hiểu được tình yêu.



Và mình thích nhất truyện 9."一头大象在日光朦胧的街道" thậm chí bản dịch Hàn nó được chọn làm tiêu đề chính. Một câu chuyện vừa ảo vừa thực, tình dục, cuộc sống trớ trêu và u ám. Mình thích hình ảnh ẩn dụ của trang phục con voi mà nhân vật đã khoác lên, một ẩn dụ bản thân trở nên vô hình, khoác lên một hình ảnh khác chẳng phải là họ. Đọc xong mình cảm thấy lòng mình như bị khoét một lỗ hỏng.

"Đôi khi anh nghĩ rằng những thứ mà chúng ta có thể chạm vào là ảo ảnh. Bàn là ảo ảnh, giường là ảo ảnh, thậm chí chạm vào ngực của em và dựa vào một cái cây lớn là ảo ảnh. Và những gì trái tim chúng ta tạo ra đó là những thứ có thật, những nỗi đau đó giống như bị mũi tên xuyên qua, những ký ức được chúng ta ghi lại và bùng cháy là có thật".


Những nhân vật trong sách hay tất cả mọi người, mình và bạn đều có những ký ức như thế, chúng ta cất hoặc quên mất nó ở đâu đó... rồi đến một ngày chúng ta lại tìm thấy rồi đối mặt với những ký ức đó.

Tuy nhiên, như bạn đã biết, có quá nhiều thứ trên thế giới này không thể mở bằng chìa khóa. Tuy nhiên, tôi luôn tin rằng sau khi một chiếc chìa khóa được tạo ra, một ngày nào đó nó sẽ tìm thấy thứ mà nó cần mở.


Wu Ming-Yi nhắc mình rằng, vạn vật trên đời đều thay đổi theo thời gian, không chỉ khu thương mại Trung Hoa bị phá hủy mà còn có những nghề kinh doanh, những món đồ chẳng còn hợp với sự thay đổi của thời gian nữa, và ký ức của con người cũng thế - đôi khi những gì ta nhớ chưa chắc đã nhìn thấy tận mắt. Khu thương mại Trung Hoa trong cuốn sách là ký ức và thứ quan trọng với người Đài Bắc, nhưng mình nghĩ ai cũng sẽ có những ký ức như những nhân vật trong cuốn sách, trong mỗi chúng ta đều có một "khu thương mại Trung Hoa" để mà nhớ, để một khi nào đó nhìn lại những ký ức đó ta lại cười, lại khóc, lại nuối tiếc. Dù quá trình trưởng thành có đáng sợ, cay đắng thế nào thì ký ức sẽ luôn tồn tại trong mỗi chúng ta. Mình thích hình ảnh nhà ảo thuật chuyên biểu diễn trên cầu bộ hành - người luôn xuất hiện trong toàn bộ câu chuyện, ông ấy là một phần tác động đến những đứa trẻ đó dù nhỏ hay lớn, rằng tuổi thơ thật đẹp khi ta tin rằng phép thuật có tồn tại.

Profile Image for Bill Hsu.
968 reviews215 followers
January 24, 2023
The (awkward) English title on the book cover: The Illusionist on Skywalk and other stories. The loosely connected stories are set in a strip mall/residential complex in Taipei. (See for example early films by Tsai Ming-Liang.) "Skywalk" refers to the footbridges that connect different sections of the complex. The "Illusionist" shows up in most of the stories.

The earlier English review here does not mention the magic realist touches that pop up in some of the stories. In the first two stories, the small fantastic moments are quite surprising and disrupt the narratives nicely. To me, they seem less integrated into the later stories; this might just be me getting used to the author's approach to that material.

The magic realist moments are my favorite parts of the stories, so my enthusiasm is declining somewhat as I progress through the collection. I appreciate the stories of the working class kids in the complex, but there's not a wide range. The last story, titled (my very rough translation) "Light Flows like Water", includes some Borges-like meditations on miniature models. A thoughtful afterword concludes the volume; I would have liked more of this.

The illustrations are attractive, interesting combinations of very detailed textural drawings and simple lines, and work well with the stories.
Profile Image for Mylove4book.
300 reviews19 followers
January 27, 2020
天橋上的魔術師-吳明益。「當我問到他們記不記得天橋上的魔術師的時候,有些人完全忘記了,還問:『天橋上真有一個魔術師嗎?』當然也有些人記得,這讓我鬆了一口氣。那魔術師的存在,對我而言就像是某種意識上的天橋的存在。沒有魔術師就沒有天橋,沒有天橋,商場就斷了,就不成商場了。
-------------------------------------
  雖然對中華商場一點印象也沒有,但吳明益的文字將我腦海中那些破舊天橋的印象、舊光華商場的二手書攤和電子零件商鋪,連結湊合了一下,朦朧地勾勒出了1960,70年代中華商場繁忙中帶點蕭瑟的味道。看完後才去估狗中華商場的照片,空照圖中的八棟建築意外的有點強迫症的規律感,不過鏡頭拉近後,還是難掩外牆的殘破和商家的雜亂,不可能符合現代的消防法規吧,也難怪會被拆除了。但有趣的是,當親眼看到那些像連連看般的天橋照片時,竟然讓我馬上聯想到今日棟棟相連的信義區百貨群! 看來幾十年下來,天橋的概念跨越了世代,始終沒有被捨棄啊。也許若干年後,信義區的天橋也會像舊光華商場一樣灰飛煙滅,成為我年輕時的回憶呢。
Profile Image for Midori.
161 reviews834 followers
August 14, 2024
Rất có thể là cuốn truyện ngắn hay nhất mình đọc trong năm nay. Và chắc chắn là cuốn hay nhất trong hơn 10 cuốn đọc được từ đầu năm đến giờ.
Profile Image for 庆忌.
139 reviews2 followers
January 26, 2021
吴明益有种伟大的才能,总能把很小的地方写的无边无际。《苦雨之地》里的台湾岛,让我看到了上天入地,无所不包。这里的中华商场,也硬生生让他写出了冷暖江湖。魔幻色彩非常棒,我特别喜欢猫的那一篇。总体读起来,有些像东野的《解忧杂货店》,淡淡的忧伤、温情,以及魔幻色彩。搜了一下,两本书成书时间很接近,不知道有没有相互的灵感借鉴?
Profile Image for Mr B.
233 reviews390 followers
September 17, 2024
Đọc Ngô Minh Ích rất ít khi phải hối hận. Những câu chuyện vừa lung linh, vừa kỳ ảo, vừa da diết về một thời quá vãng. Tài năng.
Profile Image for yuc yuc.
Author 0 books6 followers
March 6, 2018
有點白先勇「台北人」的味道,但摻了點吳明益獨有的魔幻色彩。

讀完這本,我立刻上網搜括吳明益所有小說作品。
Profile Image for HsiaoTing.
67 reviews15 followers
July 16, 2020
有一點看不懂,我果然不是那時代的文青 (?)
Profile Image for Ha Hoang.
20 reviews
March 23, 2025
Lôi cuốn và kỳ ảo.
Các nhân vật (từng là những đứa trẻ sống ở khu chợ dân sinh gần với Tây Môn Đinh- Đài Loan) sẽ lần lượt kể những câu chuyện thời thơ ấu. Mà ở đó, nhịp sống trải dài trên cây cầu bộ hành- nơi “hành nghề” của một gã ảo thuật với “cặp mắt rắn mối” “tựa hồ có thể cùng lúc nhìn hai điểm riêng biệt”, là khởi nguồn của những trải nghiệm mầu nhiệm - không- thể- lí- giải và nhớ- mãi- không- quên- khi chúng còn nhỏ.
Ảo thuật có thật hay niềm tin là thật?
“Sự việc mắt người trông thấy, không phải là duy nhất đâu”.
Chạm vào ranh giới không gian hư- thực, bây giờ- không phải bây giờ, cùng ngòi bút tự sự mượt mà, ma mị pha chút dí dỏm của Wu Ming- Yi
Profile Image for Tobey Nguyen.
64 reviews32 followers
August 31, 2024
Mình yêu văn học Đài Loan cũng như mình yêu những buổi chiều hoàng hôn rực rỡ. Ánh nắng vàng lộng lẫy, huy hoàng như cần thận gói ghém kỷ niệm dần tàn của cả một ngày dài trong vài phút ngắn ngủi rồi trải ra nỗi cô đơn mênh mông đến vô tận.

Một cuốn sách hay, huyền ảo nhưng cũng vời vợi u buồn hiện hữu tựa ráng chiều thấm sâu trong lòng người cùng nỗi niềm hoang hoải nhớ thương những năm tháng tuổi trẻ.

“Có lúc không trông thấy mặt người lại càng cảm nhận được nỗi bi thương của đối phương, bóng lưng một người còn bi thương hơn chính diện, bước chân một người còn bi thương hơn ánh mắt.”
Profile Image for Daisy Hoo.
23 reviews
June 11, 2020
透過改變時間和空間魔術師生施展魔法。人類靠著機械改變時間空間也成了魔術師。
Profile Image for Harrison.
95 reviews4 followers
June 6, 2017
Note: This review has been edited for a correction and also a subsequent update.

This is a collection of stories revolving around the lives of people who grew up living in the 中華商場, a large multiplex department store in Taipei (since torn down). As children, their parents ran various shops in the department store: keymaking stores, wonton shops, shoe stores, and lived in these shops with their families; the multi-building commercial complex connected by skywalks was their neighborhood.

There's a nostalgic feel to the stories, not for any kind of glory days but for a time of relative poverty, for a department store in which people once slept at night, in contrast to the more commercial and corporate department stores of today, a time when a department store was a community in addition to a place for just buying things.

I don't feel comfortable saying much about the writing itself other than if you speak Chinese but have limited reading/writing ability, I think this is within grasp because the writing fairly colloquial/modern and not very "literary" in the kind of classical sense, and the setting will be more familiar to contemporary readers (one difficulty I always had with Chinese novels set in any time other than modern times is not only having to look up words but entirely cultural phenomena).
Profile Image for Sheila Chou.
167 reviews26 followers
April 17, 2019
作者的文字有一種魔法,我從來不曾聽說過中華商場,但隨著故事的情節,我竟然也對中華商場產生了一股特別的感情,好似我也走過一遭那段繁華的歲月,讓人無限感慨。

P27
有些地方你以為很亮,卻是很深。
P202
光是有顏色的,只是我們一般的時候分辨不出來,但透過某種東西,或某些特別的時候,光的顏色就會出現。我們只是以為出現的那一刻才是真的,但顏色本來就藏在透明的光裡頭。即使是這麼簡單的一件事,人類都花了很久才確定喔。
2015/06/17

—————-
一般來說我不是很喜歡短篇小說,但是卻很喜歡吳明益的這本。
內容看似真實卻有如幻夢,讓我不禁懷疑是否因為離開童年時期才讓我失去做夢的能力。

P27
世界上有些事情,永遠都不會有人知道。人的眼睛所看到的事情,不是唯一的。
P27
因為有時候你一輩子記住的事,不是眼睛看到的事。
P30
我小的時候,以為把蝴蝶抓來做標本,就擁有了蝴蝶。我花了好久的時間,才知道蝴蝶的標本不是蝴蝶。
P80
這世界上有太多用鑰匙打不開的東西。不過我一直相信,一把鑰匙被打出來之後,也許總有一天會找到它應該開啟的東西。
P93
台北市的紅綠燈就是這樣,只能讓一群人剛剛好過馬路,然後一切就會再次被阻斷,你得毫無猶豫地過馬路,就好像你的人生裡真的還有些事得那麼義無反顧地去完成一樣。
P100
有陣子我會想,那些我們具體可以碰到的事物是幻覺。桌子是幻覺,床是幻覺,甚至連撫摸妳的乳房,倚靠一棵大樹都是幻覺。而我們的心所創造出來的那些才是實在的,那些像被箭矢穿過的痛楚,那些被我們記述下來的,著了火的記憶才是真實的。
2017/07/22
Profile Image for Jamie Chan.
39 reviews6 followers
April 17, 2019
以〈天橋上的魔術師〉同名短篇開場,完美地介紹魔術師出現。商場孩子崇拜的對象,時常變著誰也看不出什麼究竟的戲法,魔術師的雙眼也如同蜥蜴一般,兩眼可以看往不同的方向,彷彿能把一切看盡、看透。故事的最後,魔術師伸手拿下自己的眼球,沒有流血,沒有破裂,看似乳白色行星的眼球,某種程度上代表的或許不是眼球本身,而是對於這一切的凝視。
-
「人的眼睛看到的事情,不是唯一的。」 「為什麼?」我問。
魔術師思考了一會兒,用沙啞的聲音回答: 「因為有時候你一輩子記住的事,不是眼睛看到的事。」。(P.27)

「這世界有太多用鑰匙打不開的東西。不過我一直相信,一把鑰匙被打出來之後,也許總有一天會找到它應該開起的東西。(P.80)

在我無聊的、混亂的人生裡頭,總算還留下了這樣一件,即使像冰塊融化了,還以水的形式存在的東西。(P.150)

故事並不全然是記憶,記憶比較像是易碎品或某種該被依戀的東西,但故事不是。故事是黏土,是從記憶不在的地方長出來的,故事聽完一個就該換下一個,而且故事會決定說故事的人該怎麼說它們。記憶只要注意貯存的形式就行了,它們不需要被說出來。只有記憶聯合了失憶的部分,變身成故事才值得一說。(P.219)
Profile Image for Daisy.
236 reviews29 followers
June 21, 2022
┆有時候你一輩子記住的事,不是眼睛看到的事。┆

覺得這是一本很特別的短篇故事集,雖然書名裡有魔術師,看完後發現這不是真的關於一個魔術師的故事。

說故事的人都是在中華商場附近成長的小人物,那位出現在天橋上的魔術師偶爾穿插在故事中、偶爾可能成為透明的背景。

作者的文字彷彿有魔法般把我帶回了我其實根本未曾見過的中華商場,天橋、小店舖甚至是遊走巷弄之間的貓和公共廁所都很立體完整的浮現在腦海。

與其說是魔術師的故事,不如說是這些小孩子的成長故事吧。故事之間並沒有明顯串連起來,但還是能看到隨著時間流逝所帶來的失落、現實的灰暗。小時候看得到的魔術,也許長大之後就再也看不到了。


▍我小的時候,以為把蝴蝶抓來做成標本,就擁有蝴蝶了。我花了好久的時間,才知道蝴蝶的標本不是蝴蝶。
Profile Image for masami endo.
24 reviews18 followers
February 28, 2022
濃濃傷逝情懷的一部作品。時空之流如商場上空灑下的密雨,而沖刷而去的不只是童年夥伴、或許還有成人後的自己,一如<一頭大象在日光朦朧的街道>篇中,剔透的心已一塊塊被敲碎、微笑大象裝內暗暗哭泣過後將過去封存之人。

不是每個人都有魔術師提醒我們,該用相信去對抗流光的失去啊。一嘆。
This entire review has been hidden because of spoilers.
Profile Image for Basalt.
186 reviews22 followers
February 27, 2021
許多小故事組成的,關於中華商場的回憶。故事的魔力與連貫性還不到後期作品那麼迷人,但也值得一看。
Profile Image for Phuong Anh (Cá).
51 reviews
December 9, 2024
4.5/5🌟

Dạo này cạn văn quá nên cũng khó viết review sách hơn 🥹
Mình đã đọc 3 cuốn sách của các tác giả Đài Loan và thấy khá ấn tượng bởi văn phong trần thuật khá lạnh lùng và dửng dưng của họ. Tức là những câu chuyện trong các tác phẩm này có điểm chung là u ám, bế tắc, bi thương nhưng họ kể về những sự kiện bất hạnh ấy bằng giọng thản nhiên một cách kì quặc.

Tác giả Wu Ming-Yi sử dụng bút pháp hiện thực huyền ảo để kể những câu chuyện đời thường nhưng cũng siêu thực, vừa gần gũi vừa thấy xa xôi. Vài chi tiết cũng khá đáng sợ nha 😂 làm mình liên tưởng đến Haruki Murakami chút. Có vẻ văn phong kiểu này hợp gu mình. Hơi lạ =))

“Nhà ảo thuật trên cầu bộ hành” là một tuyển tập bao gồm 10 truyện ngắn lấy bối cảnh khu chợ Trung Hoa ở Đài Bắc vào những năm 1970. Mỗi câu chuyện có một nhân vật chính, người kể chuyện và góc nhìn khác nhau nhưng không hiểu sao mình cứ cảm giác như có một nhân vật chính xuyên suốt cuốn sách, như thể nhân vật đó là người chứng kiến tất thảy những sự kiện xảy ra ở khu chợ, cũng chính là narrator của truyện.

Nhìn chung đây là một tập truyện rất thú vị và khiến người đọc suy ngẫm cùng ngỡ ngàng nhiều 👍
Profile Image for Chan.
145 reviews
November 2, 2024
10 câu chuyện về Đài Bắc thập niên 1970.
Ký ức về những con người và câu chuyện xưa cũ, hiện ra đầy sinh động qua từng câu văn chất chứa nhiều hoài niệm của tác giả.

Khu chợ gồm tám tòa nhà, lần lượt mang tên Trung, Hiếu, Nhân, Ái, Tín, Nghĩa, Hòa, Bình, tạo thành một thế giới nhỏ đầy bí ẩn và nhiều mơ mộng. Dẫu có ký ức đau buồn, nhưng sau hết thảy, tình người ấm áp vẫn là điều đọng lại trong tâm tưởng của mỗi người.

"Khi tôi hỏi họ có nhớ nhà ảo thuật trên cầu bộ hành không, một số người đã quên ráo. Đương nhiên cũng có một số người nhớ, làm tôi thở phào nhẹ nhõm. Sự tồn tại của nhà ảo thuật ấy, đối với tôi giống như sự tồn tại của cây cầu bộ hành trên phương diện ý thức nào đó. Không có nhà ảo thuật thì không có cây cầu, không có cầu bộ hành, khu chợ sẽ đứt gãy, sẽ không thành khu chợ nữa."

P.S. Lần đầu tiên đọc sách của tác giả Đài Loan, viết về con người và đảo quốc Đài Loan xinh đẹp, đọc xong rồi thì càng thêm yêu thích đất nước này!!!
Profile Image for Liên.
113 reviews
Read
May 31, 2023
Setting: '80s Taipei, Zhonghua plaza. 9 shards of life loosely connected by the titular “magician on the skywalk.” More a collection of 似真亦假 vignettes than a long novel.

I’m torn.
On the one hand, the sense of place is so well done. How can I feel so much nostalgia for buildings that were demolished before I was born, and for people whose lives were worlds apart from mine? Like 这些人 那些事, these memories of a bygone Taiwan can be so dark, yet still warm and beautiful.

That said, as a woman, 有些情节看得我浑身不适: young woman shot dead by her ex (who had been described with plenty of sympathetic details), exotic portrayal of foreign women from Brazil/Cambodia etc.
Profile Image for Pauline.
237 reviews2 followers
August 14, 2017
Un livre découvert totalement par hasard, mais qui au final m'a bien plu.
Cet ouvrage est composé de différentes histoires d'enfance, celles des amis du narrateur, et ont toutes un lien avec ce fameux "magicien sur la passerelle".
Pour chaque histoire on se demande quelle est la part de magie et quelle est la part de réalité, ce qui est assez intriguant.
Chaque histoire est différente mais chacune a son intérêt. Je trouve qu'elles se valent toutes assez bien, et même si le lecteur va forcément préférer l'une ou l'autre, je n'ai pas trouvé trop d'inégalité.
Une bonne petite plongée dans le "Taïwan" d'autrefois. Dépaysant, et agréable à suivre, même si, je dois le dire, la plupart des histoires n'ont pas un fond ou une fin très joyeuse.
Profile Image for Alexandra Prevot.
38 reviews
May 23, 2024
My first experience in Taiwanese literature!
I loved it!
It's advertised as a collection but short stories but it's actually more of a novel, as you have to read the story in order to get into the universe of this old market of Taipei and its inhabitants.

« J’ai fait la connaissance de Corbeau dans un club de lecture. Le club réunissait de nombreux membres qui discutaient de romans qu’ils n’auraient su écrire mais pour lesquels ils étaient persuadés de donner des critiques salvatrices. J’y avais été entraînée par mon amie Jojo et, sur les dix personnes qui composaient le groupe, seuls Corbeau et moi n’avions pas pris la parole. Il était assis dans son coin, maigre, habillé en noir des pieds à la tête, son regard avait l’air d’un long mouchoir humide. »
Profile Image for Margaux.
25 reviews
April 10, 2024
C’était une lecture sympathique qui m’a plongée dans Taïwan. On suit par le biais des nouvelles chaque enfant – maintenant grands – ayant connu le magicien sur la passerelle du marché. J’ai bien aimé ce fil sur lequel on marche, ne sachant jamais trop si l’on va tomber du côté fantastique ou du côté réaliste de l’histoire. Je regrette peut-être un peu ce fond plutôt sombre que chaque nouvelle a (qui n’est pas en lien avec le caractère fantastique de l’œuvre). C’est parfois pas vraiment la grande joie, disons.

Mais je suis tout de même contente de cette découverte, qui m’a l’air très appréciée par les lecteurs taïwanais à en juger la note Goodreads ! 👀✨
Profile Image for Birdy.
44 reviews
April 3, 2025
Mẹ mình là thợ may của một tiệm may quần áo ở gần một khu chợ nhà lồng nên quyển sách này relatable với tuổi thơ của mình. Nó vừa khiến mình cảm thấy quen thuộc, hoài niệm. Đồng thời cũng là cảm giác mới mẻ, bất ngờ vì những chi tiết huyền ảo, những hình ảnh siêu thực.

Quyển sách mỏng nhưng mình mất thời gian khá dài để hoàn thành. Mỗi câu chuyện kết thúc mình lại phải thừ người ra suy nghĩ, rồi đầu mỗi một chương lại phải dừng lại để phỏng đoán xem người này người kia là ai trong những câu chuyện trước. Bình thường đọc truyện ngắn, tản văn thì mình hay để đầu óc "trôi" đi nhưng ở đây thì mình phải vẽ ra trong đầu sơ đồ mối quan hệ, chắp vá hàng ngàn lý do khiến họ từ một nhân vật được nhắc thoáng qua trong câu chuyện trước trở thành người ra quyết định trong câu chuyện riêng của chính mình. Tác giả cứ thể mà viết, mình vừa đuổi theo mạch văn vừa như la to "Đợi đã, để tôi nghĩ chút" bởi vì có nhiều đoạn mình cảm thấy có nhiều ẩn ý hơn thế. Một ý niệm vềcái gì đó nằm lẩn khuất trong những câu văn đang chờ được mình tìm thấy để có thể nhìn rõ ràng hơn khu chợ lung linh huyền ảo này.

Profile Image for Yui.
24 reviews
March 30, 2025
4/5
Một cuốn sách với văn phong kì ảo, hệt như tựa đề làm cho mình có cảm giác Wu Ming Yi chính là một nhà ảo thuật. Có câu chuyện mình thích, cũng có câu chuyện mình đọc xong mà vẫn lơ mơ. Xúc cảm hoài niệm và lơ đãng trải dài từ đầu cho đến cuối khiến mình như đang thực sự ngồi cạnh tác giả và lắng nghe những câu chuyện giản dị mà muôn màu muôn vẻ ấy.
"Có một dạo anh nghĩ, những thứ chúng ta có thể chạm vào một cách rõ rệt chỉ là ảo giác. Còn những thứ thâm tâm chúng ta sáng tạo ra mới là thực tại, những nỗi đau giống như bị mũi tên xuyên qua, những ký ức được chúng ta ghi chép lại, rồi bốc cháy mới là chân thực."
Trích đoạn từ một trong những mẩu chuyện mình thích nhất.
Profile Image for Bom.
214 reviews3 followers
September 20, 2024
Rất nhiều tác phẩm văn học Đài Loan nó cứ cái gì đó buồn nhẹ nhàng, một nỗi buồn làm ngừoi đọc day dứt khôn nguôi. Sau Người Đài Bắc một tác phẩm văn học Đài đình đám, mình đọc cuốn Nhà Ảo Thuật trên cầu bộ hành của Wu Ming Yi với cảm giác man mác buồn tương tự, không giống như những truyện vang bóng 1 thời, những truyện của các nhân vật được tác giả mô tả có những nỗi buồn riêng, đời và đôi khi thật khó hiểu. Truyện viết hay, đẹp.
Profile Image for Hồng Ngọc.
80 reviews3 followers
November 25, 2024
Có vẻ từ giây phút khu chợ bị dỡ bỏ, ký ức đã dần tan rã theo một cách chậm rãi mà ngoan cố.
Gam truyện có màu xám, không khí nhuốm màu bụi bụi, một màu xưa cũ, cách kể hư ảo, hư hư thật thật qua lăng kính trẻ thơ, ngày xưa mình cũng nhìn thế giới qua cách ý chăng.
Đoạn đầu chưa làm quen được cách viết, t còn tưởng có twist gì đó chờ ở phía sau chứ . Nhưng vốn dĩ kí ức đã không hoàn chỉnh, mà khi không hoàn chỉnh thì sẽ được lấp đầy bởi những thứ không thực, đơn giản vậy thôi.
Profile Image for Suzy Bess.
247 reviews2 followers
May 9, 2017
Un recueil de nouvelles très intéressant, mettant en avant la vie au marché du Chunghua.
Profile Image for Tone.
101 reviews47 followers
May 12, 2017
圍繞著中華商場各個店鋪孩子人生的短篇故事,帶點奇幻的成分;對各行專業的細細描述,混雜著在台北我們的上一輩的時代精神,讓人頗有感觸。
Profile Image for Anne Chen.
98 reviews6 followers
November 24, 2017
有些故事餘韻無窮,有些故事讓我不明就裡,也許是因為我對中華商場完全陌生吧。但我很喜歡這本書的文字,很多句子都值得再三玩味,只可惜故事不吸引我,無法引起共鳴。
Displaying 1 - 30 of 51 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.