Jump to ratings and reviews
Rate this book

Huyền thuật và các đạo sĩ Tây Tạng

Rate this book
Seeker, adventurer, pilgrim, and scholar, David-Neel (1868–1969) was the first European woman to explore the once-forbidden city of Lhasa. This memoir offers an objective account of the supernatural events she witnessed during the 1920s among the mystics and hermits of Tibet — including levitation, telepathy, and the ability to walk on water. Includes 32 photographs.

272 pages, Paperback

First published January 1, 1929

375 people are currently reading
3249 people want to read

About the author

Alexandra David-Néel

116 books240 followers
Alexandra David-Néel was an explorer, anarchist, spiritualist, Buddhist and writer. She is most known for her visit to the forbidden (to foreigners) city of Lhasa, capital of Tibet (1924). She was born in Paris, France and died in Digne, Alpes-de-Haute-Provence. She wrote more than 30 books, about Eastern religion, philosophy, and her travels. Her well-documented teachings influenced the beat writers Jack Kerouac and Allen Ginsberg, and philosopher Alan Watts.

Her real name was Louise Eugenie Alexandrine Marie David. During her childhood she had a strong desire for freedom and spirituality. At the age of 18, she had already visited England, Switzerland and Spain on her own, and she was studying in Madame Blavatsky's Theosophical Society.

In 1890 and 1891, she traveled through India, returning only when running out of money. In Tunis she met the railroad engineer Philippe Néel, whom she married in 1904.

In 1911 Alexandra traveled for the second time to India, to further her study of Buddhism. She was invited to the royal monastery of Sikkim, where she met Maharaj Kumar (crown prince) Sidkeon Tulku. She became Sidkeong's "confidante and spiritual sister" (according to Ruth Middleton), perhaps his lover (Foster & Foster). She also met the thirteenth Dalai Lama twice in 1912, and had the opportunity to ask him many questions about Buddhism—a feat unprecedented for a European woman at that time.

In the period 1914-1916 she lived in a cave in Sikkim, near the Tibetan border, learning spirituality, together with the Tibetan monk Aphur Yongden, who became her lifelong traveling companion, and whom she would adopt later. From there they trespassed into Tibetan territory, meeting the Panchen Lama in Shigatse (August 1916). When the British authorities learned about this—Sikkim was then a British protectorate—Alexandra and Yongden had to leave the country, and, unable to return to Europe in the middle of World War I, they traveled to Japan.

There Alexandra met Ekai Kawaguchi, who had visited Lhasa in 1901 disguised as a Chinese doctor, and this inspired her to visit Lhasa disguised as pilgrims. After traversing China from east to west, they reached Lhasa in 1924, and spent 2 months there.

In 1928 Alexandra separated from Philippe. Later they would reconcile, and Philippe kept supporting her till his death in 1941. Alexandra settled in Digne, and during the next 10 years she wrote books.

In 1937, Yongden and Alexandra went to China, traveling there during the second World War, returning to France only in 1946. She was then 78 years old.

In 1955 Yongden died. Alexandra continued to study and write till her death at age 100.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
546 (37%)
4 stars
563 (38%)
3 stars
278 (19%)
2 stars
50 (3%)
1 star
17 (1%)
Displaying 1 - 30 of 126 reviews
Profile Image for Happydog.
19 reviews6 followers
October 13, 2008
Absorbing view of Tibetan Buddhism as it was practiced in the very early 20th century. Although David-Neel is a product of her time, and this book is definitely not objective, what she was writing about is almost opposite to the cerebral image that Buddhism projects now.

This particular translation from the French is rather old-fashioned and sometimes difficult to read, which is complicated by David-Neel's bad case of cultural superiority. It is quite evident that she perceives the Tibetans as less advanced and more superstitious than herself. She also seems to regard Tibetan Buddhism as inferior to the Mahayana-styled Buddhism she apparently practiced. However, if you read between the lines, there is a sense that she encountered something there that she has no explanation for. Several times she states diffidently that she had some experiences there that definitely do not fit her worldview, although she does not state what they were. This is tantalizing but frustrating.

Overall the book is worth reading if you have an interest in shamanism, magic, or Tibetan Buddhism as it was practiced at the beginning of the 20th century. Our view of Tibetan Buddhism is very much influenced by the current Dalai Lama, a genuinely spiritual man. The Dalai Lama of David-Neel's day was a political figure presiding over a very troubled land where sometimes corrupt lamas held political, social, and economic power that was often misused. As a result, Tibetan Buddhism was neither unified nor standardized, and the essentially shamanic, magical nature of the Tibetan Buddhism of that day is a fascinating contrast to modern-day Tibetan Buddhism. The Buddhism of this book contrasts even more sharply with the versions of Mahayanist Buddhism often taught in the West.

Tibetan Buddhism in the early part of the 20th century, at least according to David-Neel, was harsh, unsympathetic, sometimes quite corrupt, often quite bizarre, but darkly magical and fiercely alive - something that cannot always be said for the current version of Buddhism practiced in the West. This view of Buddhism makes the book worth reading in spite of the imperialist tone and the antiquated phraseology.
Profile Image for Irene.
319 reviews68 followers
September 7, 2020
This book is a trip. It reads more like a manual than a memoir. Very technical regarding exactly how to perform certain mystical workings or magick spells.
Profile Image for Owlseyes .
1,786 reviews298 followers
Want to read
October 31, 2016




She had the drive.

Alex studied Buddhism at the Sorbonne.

(...)
Then she headed towards Lassa, Tibet. She had great questions to answer to; she was, indeed, a great questioner; she gave also great answers while living. Yet, there are some instances of her thought I still don’t understand.



She spent 14 years in Tibet (in fact, the 1st western woman to do so) and had a great work of translating, from the Sanskrit, the original texts.

A soprano voice, Alex marveled men, and scholars. She met with Indian sages and discussed with them. She liked philosophizing (“her nature”).



In 1911 she was stationed in Pondicherry and she was affirming: “Be yourself your own light”--very Buddhistic.

She met with Aurobindo who told her about the 3rd beatitude: it’s the “renunciation of ambitions,…desire”.



In another instance she said: “Ni dieu, ni maitre” :(no need for) neither God, nor a master, like my father exiled in Brussels,... with Victor Hugo.

“Je suis anarchiste”. I am an anarchist.

But her driving-force, was this magnus question: the 3rd beatitude of the Bhagavad Gita (the way of the yoga); she questioned several people about it. She wanted the Nirvana.



She wrote about the 3rd beatitude: common to Buddhists of the north and Hindus (Vedanta).

In Sikkim (1912) she met with the XIII Dalai Lama (China had invaded Tibet). He offered her several gifts; one of great import: Milarepa’s poetry, Alex wanted so much to translate.
She arrived to Lassa in 1924.


-How come she said “the Dharma theory is socialist and feminist”?
-Why some people (philosopher Catherine Clément) say she was an atheist?


Later in life, already 100 years old, she was asked about Yoga. She replied: it’s an "intellectual... philosophy",... but also the “suppression of cogitation”*.


-Therefore, no need for philosophy?


“Je pense comme le Buddha”
I think like the Buddha.

*http://www.youtube.com/watch?v=LAbix8...
Profile Image for Diana.
389 reviews130 followers
April 25, 2023
Magic & Mystery in Tibet [1929] – ★★★★★

Imparting knowledge gathered over ten years, David-Neel makes acute observations on the mentality and life viewpoints of Tibetan people, ensuring an insightful and fascinating read.

“Gods, demons, the whole universe, are but a mirage which exists in the mind, “springs from it, and sinks into it“” (Tibetan declaration, David-Neel, 1929/1965: 232).

Alexandra David-Neel was a remarkable Belgian-French explorer who became the first European woman to set foot in Lhasa when it was a strictly “forbidden” territory of Tibet or the Land of Snow. Magic & Mystery in Tibet is her account of the spiritual and occult practices of the people of Tibet, a region of the world “bathed in occult influences” [David-Neel, 1929/1965: 7]. David-Neel’s book was so influential it laid foundations for many other travel writers, including Kerouac and Ginsberg.

Well-schooled in Buddhist doctrines, David-Neel wasted no time in Asia, which she travelled extensively, and took a cue to try to learn the Tibetan language to understand the people of Tibet and their daily practices better. In her non-fiction book, she describes funeral rituals, mystic practices, as well as her meetings with curious people, from the Dalai Lama to local Tibetan shamans and magicians. The great aspect of this book is that David-Neel tells us not so much about herself or her background, as many other travel writers do, but dives straight into the core of the matter – the occult beliefs and mysterious Tibetan practices. In that vein, she painstakingly sets out the little-known rituals which are followed in Tibet, as well as describes the Tibetan wonders and folk stories, for example, those connected with reincarnation or spiritual, psychic trainings. From apparent astral projection to secret teachings, which focuses on the importance of trance, meditation and concentration of thought, no area of the Tibetan “magic” is left unexplored in this book.

It is clear from the narrative that David-Neel is enraptured by the still beauty of Tibet, and has high respect for the people and traditions. “No description can convey the least idea of the solemn majesty, the serene beauty, the awe-inspiring wildness, the entrancing charm of the finest Tibetan scenes” [David-Neel, 1929/1965: 234], writes the explorer. She writes that Tibet finds itself in high altitudes, in an isolated place filled with silence and solitude, and these conditions may play a role in imbuing Tibet with so much mystery and the aura of the occult.

The author also elucidates misconceptions about Tibet, trying to put them right. David-Neel tries to put each unbelievable story she tells in a context. It is not necessary to believe every miraculous story, but it is also important to keep an open-mind and to realise that, probably, some of the so-called “wonders” may be explained by common sense and by pointing out cultural misunderstandings. By looking differently at some things, these things can become explainable. Tibetans do not see miraculous happenings as wonders to be in awe of, but just the usual phenomena to pass a praise on. Miracles may just be “the forces of nature little understood“, and the conclusion is that “Tibetan theories are all grounded on the power of the mind” [David-Neel, 1929/1965: 244].

It is sometimes challenging to read this book because of all the terminology used to describe mysterious processes, such as the mysterious rite rolang (“the corpse who stands up”) and the Chod performance. However, the book is never dull, and it does keep the readers entertained with stories of people of superhuman endurance, and of how it may be possible to keep warn in sub-zero temperatures by following a particular ritual focused on mental concentration and visualisation.

🏴󠁣󠁮󠀵󠀴󠁿 Persuasive, intelligent and deep, it is no wonder that Magic & Mystery in Tibet stood the test of time, and, although written at the beginning of the last century, the book still presents a very important and influential work on Tibet, and its occult and mysterious practices.
Profile Image for Delia.
47 reviews19 followers
November 16, 2012
I was utterly enthralled by this book when I read it a few years after David-Neel's death. I haven't re-read it in the intervening decades so my impressions are those of a much younger me. What I can say with confidence is that David-Neel must have been incredibly strong both physically and mentally to undertake her historic journey and incredibly courageous in the face of danger from many quarters from natural to man-made. I had no knowledge of the ancient Bon tradition prior to reading Magic and Mystery in Tibet but what I have read since then confirms much of David-Neel's reportage. Her travels were undertaken in the age of Gurjieff and Ouspensky and the artist Nicholas Roerich, a time of spiritual seeking and anthropological exploration of the few remaining isolated cultures of the world. As such, Magic and Mystery in Tibet is a valuable introduction to the "hidden worlds" - at least hidden from western eyes - that we still crave today.
Profile Image for Nguyet Minh.
239 reviews144 followers
September 19, 2021
Đọc sách về Tây Tạng luôn đem đến nhiều trạng thái cảm xúc khác nhau: cảm giác ngày càng tò mò về thế giới biệt lập huyền bí, những hoài nghi về những điều chỉ được nghe, đọc mà không thể chứng kiến, những giác ngộ có phần lặng lẽ và cả những trầm trồ về nền tôn giáo khổng lồ ở một nơi xa xôi cô lập như vậy. Vì thái độ thù nghịch với người ngoại quốc sau cuộc xâm lăng của Anh mà chính quyền Tây Tạng không đón nhận sự ghé thăm của bất kỳ người ngoại quốc nào. Cuốn sách này sẽ minh chứng cụ thể tất cả những điều đó.

Theo chân Alexandra David Neel - người phụ nữ châu Âu đầu tiên có hơn 12 năm du hành và nghiên cứu Tây Tạng từ những năm 1916, ta như được bước vào một cõi miền khác của thế giới với rất nhiều điều huyền bí, mông lung. Một ẩn quốc với rất nhiều kho tàng giá trị về văn hoá, tôn giáo và huyền thuật được mở ra với quá nhiều điều thú vị. Tôn giáo Tây Tạng thường chú trọng rất nhiều về cõi giới bên kia cửa tử, những vị Lạt ma luôn rạch ròi về các quan điểm đồng thời tôn trọng các tôn giáo khác. Khi được hỏi về cảnh giới bên kia cửa tử của một người không cùng tôn giáo nếu họ nhìn thấy thì câu trả lời sẽ là "Vì tất cả đều do tâm tạo, có lẽ họ sẽ nhìn thấy những cảnh giới tương đương với đức tin của họ." Qua câu trả lời ấy, có thể thấy tư tưởng từ bi của Phật Giáo được thể hiện rất rõ. Việc tu hành của các tu sĩ Tây Tạng đề cao sự sám hối bởi vì khi bản thân không nhận ra những sai lầm thì dù có nỗ lực tu hành đến mấy cũng không hiệu quả, người tu hành phải quyết tâm ăn năn hối cải và nhất quyết không tái phạm những lỗi lầm cũ. "Tu là sửa đổi chính mình chứ không phải hoàn tất các nghi thức bên ngoài một cách máy móc." Họ khuyến khích việc tĩnh tâm quán tưởng mà không dựa trên một nguyên tắc hoặc giáo điều nào. Đó là phép tĩnh tu.

Nói đến phép tĩnh tu, tác giả đã có cơ duyên được trải nghiệm thời gian nhập thất trong một hang đá trên đỉnh Thangu với sự dẫn dắt của Lachen Gomchen. Vị Lạt ma này được xem là một người kỳ lạ khi không tu học tại những tu viện mà lại tìm vào miền hoang vu tu hành và nhập thất, thời gian kéo dài cả chục năm. Như những vị tu sĩ nhập thất khác, ngài cũng được xem là người có quyền năng phi thường và sở hữu những kiến thức lạ lùng về huyền thuật. Tôn giáo Tây Tạng đề cao năng lực tâm linh nên mỗi người trong xã hội ấy đều có những cảm nhận và đức tin với tâm linh của họ, cõi giới bên kia cửa tử của họ sẽ hình thành bởi cách họ sống trong kiếp này nên họ không ngừng trau dồi và tu sửa mỗi ngày "Biết cách ý thức sự sống là một công phu, và nếu nó là một công phu, người ta có thể tập luyện được." Những vị Lạt ma, mỗi người có một phương pháp tu luyện riêng rẽ, họ thường giao cho những người đi cầu đạo nhiều thử thách đôi khi bất công, khắc nghiệt và gây ức chế bởi những lý do riêng, người được họ chọn nhất định có thể đồng hành với vị ấy lâu dài vì phù hợp với tiêu chí lựa chọn, chắc chắn điều đó cũng không nằm ngoài năng lực cảm nhận tâm linh.

Nhiều tu viện ở Tây Tạng cũng là những giảng đường đại học khổng lồ với những tài liệu sống động như hành lang dài hẹp chứa đựng xác ướp của các vị Lạt ma trưởng lão. Bên cạnh đó, biết bao nhiêu kho tài liệu vô giá về Phật Giáo cũng được lưu giữ ở đây. Ví dụ như Narthang, một tu viện cũng là một trung tâm ấn hành kinh sách Tây tạng, tuy còn thô sơ so với châu Âu nhưng số lượng kinh sách được in ấn không thua gì một nhà in lớn tại Pháp hoặc Anh. Nhắm mắt cũng có thể thấy, những nhà tu hành ở ẩn quốc này đã được đọc, được học và tu dưỡng công phu nhường nào.

Bên cạnh Phật Giáo, Tây Tạng còn có tôn giáo cổ Bon Pa thờ phụng thần quyền, thờ cả thiên thần lẫn ác quỷ. Dĩ nhiên không thể không nhắc đến Mật Tông, linh hồn của đất nước này. "So với Luật Tông và Thiền Tông, Mật Tông mạnh bạo và phũ phàng hơn vì đề cao việc khai mở trí tuệ, sử dụng tất cả các năng lực nội tại để chuyển hoá tâm - thân.” Người ta chủ trương sử dụng mọi năng lượng cả tốt lẫn xấu để có thể đạt kết quả tối đa nên quá trình tu luyện không tránh khỏi những hiểm nguy. Ngoài ra, đây cũng là nơi môn khinh công, phép luyện lửa tam muội hay phương pháp điều khiển tâm thức để truyền ý nghĩ sang người khác cũng được giảng dạy và tập luyện kham khổ. Thật khó tin khi con người có thể làm nhẹ trọng lượng của cơ thể, điều khiển nhiệt độ của thân hay truyền tải suy nghĩ của não bộ bằng tần số tâm linh để vượt qua mọi khắc nghiệt và độ khó mà thiên nhiên gửi xuống.

Tây Tạng quả là một đất nước gây tò mò cho tất cả mọi người. Qua rặng Tuyết Sơn ấy, mọi âm thanh náo nhiệt của cuộc sống hiện đại không thể chạm tới. Theo như tác giả, tiếng động ồn ào nhất từng nghe là tiếng thác nước hay tiếng gió thổi qua kẽ lá. Có lẽ âm thanh lay động nhất chính là tiếng tù và ở những tu viện vào mỗi sáng sớm báo hiệu một nhịp sống bắt đầu, còn với những hang đá của những ẩn sĩ thì đó là mùi hương, tiếng chim hay cành lá lao xao. Có vô sô câu chuyện kỳ lạ, vượt ngoài sức tưởng tượng được tác giả đề cập, có những chuyện tác giả nghe kể lại, có những chuyện do chính bà tự trải nghiệm, nhất là những câu chuyện về việc hoá thân và tái sinh của các vị Lạt ma. Tôn giáo Tây Tạng có niềm tin sâu sắc vào sự tái sinh và những nghi lễ để đón rước những tái sinh ấy luôn được diễn ra long trọng với tất cả sự cung kính.

Tôn giáo và tâm linh là những lĩnh vực luôn gây ra những hoang mang, hoài nghi bởi nếu không tự thân được trải nghiệm thì khó để thuyết phục và chấp nhận. Vậy nên, cuốn sách như một tài liệu tham khảo cho người quan tâm, là vị thuốc bổ cho người đã và đang đồng hành cùng tâm linh. Trên hết, để trân trọng công sức của một học giả đã dày công cầu đạo với tất cả niềm tin yêu với tôn giáo và đất nước Tây Tạng suốt 12 năm. Quyển sách ra đời đã gần một thế kỷ, chắc chắn Tây Tạng đã có nhiều đổi khác và cởi mở hơn nhưng tôn giáo của họ, văn hoá của họ vẫn luôn là những ẩn số và có ma lực kì lạ dẫn dắt bao nhiêu người tìm đến để khám phá và trải nghiệm. Lạt ma Sakyong đã nói "Có hàng trăm lối vào Tây Tạng, đâu phải chỉ đi qua những trạm kiểm soát trên những con lộ chính. Nếu đã có lòng thiết tha cầu đạo thì những ngăn trở địa dư đâu có nghĩa lý gì."
Profile Image for Anton Channing.
Author 4 books13 followers
July 19, 2014
I came across this book as part of my research into the concept of a 'tulpa' from Tibetan mysticism, this being a kind of thought-form so intensely visualised by the sorcerer that both the sorcerer and others experience the thought-form as solid, possibly even mistaking it for a real person. David-Neel was apparently the first European author to write of the concept after spending many years in Tibet during a time when it was supposedly closed to Europeans, ignoring several instructions for her to leave and often travelling in disguise so as to avoid deportation.

Unaware of the author before I had no idea what to expect, but subconsciously I feared this might end up a little 'new age' and sensationalist. What I found however was an author who remained casually sceptical of the more outlandish explanations of the phenomena described yet open to the scientific, anthropological and psychological implications of the fact that a culture can when constructed in such a way, foster such phenomena in such a way that they take on such solid experiential reality.

Thus she cleverly avoids both the trap of your average skeptic of merely dismissing these experiences as hallucinations and the trap of the new age believer ready to take on board any mystical reality as absolute truth. Perhaps as result she provides us with an illuminating, grounded tale of her travels and experiences with lamas, monks and sorcerers of Tibet from the early 20th century and their practises as she witnessed them.
Profile Image for Yair Zumaeta Acero.
131 reviews28 followers
February 16, 2024
“Magic and Mystery in Tibet” es un libro con muchos libros dentro de él. Tiene bastante de texto de viajes; tiene algo de autobiografía; también es un libro sobre historia de religiones orientales y chamanismo y puede incluso considerarse como un manual espiritual sobre rituales y magia tibetana. De su autora, la escritora y exploradora francesa Alexandra David-Néel, puede escribirse incluso un tratado de su interesante vida y obra: Anarquista consagrada, viajera experta, conversa y practicante del budismo, fue la primera mujer extranjera en visitar la hasta entonces prohibida capital del Tibet – Lhasa – en 1924 y entrevistarse dos veces con el décimo tercer Dalai Lama; vivió en una cueva en Sikkim donde practicó los métodos más ascéticos del budismo tibetano; exiliada en Japón durante la Segunda Guerra Mundial, sólo volvería a Francia hasta 1946, continuaría escribiendo sobre sus viajes y sobre budismo hasta su fallecimiento a los 100 años de edad. Con todo este recorrido por las preciosas, infinitas y místicas tierras del Tíbet durante más de 14 años, “Magic and Mystery in Tibet” es una encantadora muestra de cómo un viaje al lugar correcto, puede cambiar nuestra perspectiva sobre la realidad, el presente y nuestra experiencia en esta tierra.

Entre lamas, lamasterios, ermitas, cuevas, chamanes, anacoretas, místicos y peregrinos, las vivencias de la autora nos permiten entender un poco la visión que en Europa se tenía a principios del siglo XX de la lejana y misteriosa región del Tíbet -prácticamente inexplorada, inaccesible y prohibida-. Y aunque muchos asocian esta región exclusivamente con el budismo, en el Tíbet aún se practica una forma de chamanismo pre-budista cargado de rituales mágicos, necromancia, adiestramiento de demonios y un sinfín de liturgias que involucran espíritus antiguos; tradiciones que se enmarcan bajo el nombre de “Bön” o “Bönpa” y que finalmente terminaron en un sincretismo con la visión particular del budismo tibetano, que aún mantiene muchas de estas prácticas e ilustración de espíritus y demonios a través de las prácticas de Vajrayāna. Todas estas experiencias son relatadas por la autora, quien pudo conocer muy de cerca prácticas ancestrales como el “Lung-gom-pa”, la destreza esotérica que permite a los monjes correr a altas velocidades durante varios días y sin descanso; el “Tumo”, una disciplina yoghi que permite controlar el calor del cuerpo y que faculta a ciertos ascetas de las regiones montañosas, sobrevivir al invierno tibetano con apenas ropa y refugio; los ejercicios de control mental para crear formas de pensamiento descarnadas con autonomía y voluntad propia (tulpa); los maestros que han logrado tener el control en la muerte sobre su forma de reencarnación (tulkus); o la que en mi opinión es una de las prácticas rituales más interesantes del chamanismo tibetano y heredada por el budismo: La práctica de Chöd, a través de la cual se logra la absoluta comprensión de la vacuidad de todas las cosas. Un ritual que aprovecha el poder del miedo al ser ambientado en cementerios o lugares absolutamente solitarios, ofreciendo el cuerpo, la carne y las entrañas propias en un banquete para ser devorado por demonios y espíritus hambrientos (yidags). El ritual es perfectamente descrito por la autora, quien tuvo el privilegio de presenciar todo el acto previo que involucra mantras, música y meditación avanzada.

Para quienes hemos tenido el maravilloso privilegio de recorrer una pequeña parte de la mística y absolutamente encantadora región del Tíbet, este libro es una revalidación de la mágica experiencia que implica recorrer sus caminos mientras el viento lleva oraciones y mantras a las imponentes y eternas montañas, en medio del silencio más hermoso y la calma más penetrante. Para quienes aún no han experimentado esa dicha para el espíritu, “Magic and Mystery in Tibet” puede ser el punto de partida para emprender el mayor viaje de la vida, o simplemente para dar un pequeño paso e introducirse en la magnificencia propia del budismo!

“Gods, demons, the whole universe, are but a mirage which exists in the mind, springs from it, and sinks into it”
Profile Image for Ngọc Lan.
11 reviews19 followers
August 10, 2018
HUYỀN THUẬT VÀ CÁC ĐẠO SĨ TÂY TẠNG

Được viết bởi 1 nhà nghiên cứu Phật học nổi tiếng trên thế giới - Alexandra David - Neel- người phụ nữ da trắng đầu tiên khám phá vùng đất Tây Trạng từ những năm 1914 và dịch bởi tác giả Nguyên Phong - cái tên quen thuộc của những tựa sách nghiên cứu văn hóa tâm linh phương Đông.
"Huyền thuật và các đạo sỹ Tây Tạng" là những trải nghiệm của đích thân tác giả trong 12 năm tìm kiếm và khám phá những huyền bí còn ẩn kín sau rặng Tuyết Sơn. Từ những mơ hồ, hoài nghi ban đầu, tác giả đã ghi chép lại những gì tận mắt chứng kiến và trải nghiệm để rồi đưa Tây Tạng ra với thế giới, để mọi người có cái nhìn rõ nét hơn về huyền thuật và những bí ẩn xung quanh nó. Chính tác giả là người đã chiêm nghiệm nhiều điều từ Tây Tạng như tham thiên trong hang động nhiều năm, viếng thăm và học hỏi các vị Đạt Ma, pháp sư nổi tiếng, tận mắt chứng kiến những bí ẩn tâm linh, các nghi thức, phương pháp tu luyện của các bậc đạo nơi này. Cuốn sách còn giúp người đọc hiểu hơn những kiến thức về Phật pháp, đặc biệt là nhân quả, báo ứng, hay đời sống bên kia "cánh cửa". Đã hơn 100 năm trôi qua, nhưng cuốn sách vẫn là một điều bất ngờ cho người muốn tìm hiểu về Phật giáo Tây Tạng.

 Với mình, phương Đông và giá trị văn hóa lâu đời của nó luôn luôn là thứ hết sức lôi cuốn, đặc biệt với kẻ ưu khám phá. Cuốn sách có kha khá những từ ngữ "chuyên ngành", từ cổ, địa danh được Việt hóa, nên mình khuyên là nên note lại để tìm kiểm thông tin sau đó. Một số kiến thức về các nhánh, tông phái của Phật giáo cũng dễ gây hiểu nhầm nên khuyên thêm là các bạn vừa đọc vừa tìm đọc trên GG. Thêm nữa là để tránh ngộ nhận về một số phương pháp cũng như cách thức tu luyện trong sách thì mọi người nên có cái nhìn khách quan khi đánh giá.
Vốn chỉ là kẻ hời hợt và nông cạn, nên có những phần tác giả ghi lại mình thấy vẫn còn nghi ngờ, nhưng dù sao cũng thấy khá thỏa mãn vì những gì mình biết được sau đó. Hi vọng, mọi người cũng sẽ biết thêm nhiều điều về mảng đất mang tên Tây Tạng.
Profile Image for Craig Bergland.
355 reviews9 followers
May 8, 2019
While I am sure this was quite informative in its day, now it is dated and in places just plain factually wrong. I suppose as a piece of relative antiquity it might hold interest for some.
Profile Image for Duong.
1,006 reviews122 followers
April 23, 2022
Wow, thật sự đây là một chuyện bất ngờ với mình. Thú thật trước giờ mình đọc Nguyên Phong chỉ có mỗi cuốn Muôn kiếp nhân sinh (nghe chứ cũng không đọc nữa), và mình rate cho 1 sao ha gì đó, nhưng lúc đó mình nghĩ là sách không hợp mình thôi. Sau đó mình mới biết vụ “phóng tác” của Nguyên Phong và mình kiểu????? Ủa alo? Phóng tác là bác lấy sách gốc của ngta xong về viết thành cuốn khác hết trơn sau đó lấy tựa và tên ngta đi xuất bản? Áo thì của ngta, mà ruột thì của bác? Thì có gọi là ăn cắp chất xám?

Cuốn này mình đã đọc sách gốc tiếng Anh, thấy chẳng giống 1 chút nào với những gì được “phóng tác” ở đây. Mình chưa đến mức anti, nhưng sách của Nguyên Phong mình sẽ không đọc nữa, quá kì lạ, tại sao lại PR kiểu best seller? Best seller là bản thân sách gốc, còn sách phóng tác best seller New York times đồ hồi nào??? Có ai biết chỉ cho mình vụ phóng tác này có bị kiện tụng gì không ta ơi??
Profile Image for George Ilsley.
Author 12 books309 followers
August 6, 2016
Read this one years ago. Not sure how much of it is actually true. Some of it might be, but my BS detector is pretty active when reading this author.

The writing is a strange mixture of learning and bombast. The author seems to have missed any buddhist teachings on ego. For example (and this happens over and over), she will meet some high lama, and after he questions her a bit, she will assert that he then completely accepts that she is highly learned. Everyone is dazzled by me! I am so perfectly wonderful!

OK, now I've finished the re-read. The text is most annoying near the beginning, and most opaque near the end. I've never seen this text referenced by modern buddhist teachers, yet it has a certain ineffable charm.

3 reviews
January 15, 2008
This is my favorite kind of non-fiction - a perfect example of truth being stranger than fiction. It's fascinating, obscure, a little whacky and off-beat. I love books like this.
Profile Image for ATinh_chikarin11906.
1 review
March 27, 2022
Mình đọc bản giấy phiên bản in năm 2020.

Đúng như tên sách, nội dung quyển này chủ yếu nói về các huyền thuật và đạo sĩ ở Tây Tạng. Nói như vậy tức là nội dung sách không chỉ đề cập đến những vấn đề liên quan đến Phật giáo Tây Tạng (hay Mật Tông) mà còn mở rộng ra về các "thần thông" và huyền thuật được thực hiện bởi các pháp sư, đạo sĩ.

Tác giả (Alexandra David-Neel) là một phụ nữ người Pháp. Bả đã trải qua mười hai năm sống ở Tây Tạng để tìm hiểu và ghi lại các câu chuyện hoặc trải nghiệm cá nhân của bà liên quan đến huyền thuật ở xứ này. Qua nội dung sách, có thể thấy tác giả chỉ được điểm đạo với một người duy nhất là Gomchen Lachen sau khi vượt qua được thử thách “nhập thất tĩnh tu ba năm” của vị Gomchen này. Câu chuyện này thực ra đã được ghi nhận ở một quyển sách khác là Đường Mây Qua Xứ Tuyết của Lạt Ma Gonvida. Theo nhận định của Lạt Ma Gonvinda, có lẽ Gomchen Lachen quyết định truyền đạo cho một người da trắng như Alexandra David-Neel là vì muốn “mượn tay” bà truyền lại những “di sản”, “khai mở cho thế giới để người khác nhìn thấy kho tàng tâm linh được cất giấu ở Tây Tạng”. Và sự thật chứng minh bà đã làm được điều này bởi nhờ những quyển sách được biên soạn một cách công phu, tỉ mỉ của bà mà thế giới biết đến Tây Tạng một cách đúng đắn và chính xác. Còn về những vị Lạt Ma hay học giả khác được đề cập trong sách Huyền thuật và các đạo sĩ Tây Tạng dường chỉ là những người bà từng tiếp xúc trên cuộc hành trình. Bà gặp gỡ và trao đổi học thuật với họ, nhận được một vài câu trả lời cho những vấn đề mà bà thắc mắc. Theo mình thấy, thực ra những câu trả lời này cũng chỉ tương đối khái quát chứ không hề quá sâu xa, thuộc phạm vi “mật truyền” hay không thể tiết lộ cho người khác. Sự thật là các pháp môn thực sự "mật truyền" thì bà không được học. Ví dụ như, trong sách có một chi tiết bà kể muốn được học thần thông lửa tam muội với một trưởng lão nhưng bị từ chối. Nhưng có vì thấy bà năn nỉ mãi quá phiền, một vị trưởng lão ấy đã truyền cho bà một bài chú ngắn. Kết quả mà bà thu nhận được sau khi trì tụng bài chú này trên một đỉnh núi là “cảm giác nóng ran”, không bị cảm lạnh sau khi ngồi tĩnh tọa ngoài trời suốt đêm, chứ thực tế bà không hề được truyền dạy một thứ pháp môn mật truyền như lửa tam muội. Hoặc có một đoạn khác bà kể khi bà muốn đến quan sát một vị pháp sư lập đàng tràng trừ yêu nhưng đã bị các học trò của ông này ngăn cản không cho quan sát vì những pháp môn này là mật truyền. Qua đây có thể thấy, những gì Alexandra David-Neel ghi nhận trong sách có một mức độ khả tín nhất định vì những thứ thuộc mật truyền, bà không được tiếp xúc đến thì bà ghi nhận một cách trung thực sự thật như thế, và những gì bà ghi chép được chỉ là những việc trao đổi học thuật lẫn nhau bình thường, mang tính cách truyền đạt cho thế giới bên ngoài hiểu biết thêm về Tây Tạng trong phạm vi cho phép. Hơn nữa bản thân bà cũng có thể "được xem là đệ tử" của Gomchen Lachen - một danh sư Tây Tạng rất nổi tiếng - thì việc bà có thể học hỏi với các học giả khác thông qua trao đổi bình thường cũng không phải không thể tin được.

Về nội dung sách, mình nhận thấy các câu chuyện, sự kiện được nhắc đến trong đây có vẻ như không được sắp xếp theo một bố cục có chủ đích nhằm nhấn mạnh hay truyền tải thông điệp mà tác giả muốn người đọc đón nhận. Ví như chương 1, chương 2, có vẻ như các câu chuyện về huyền thuật được sắp xếp theo thứ tự thời gian ghi nhận của bản thân tác giả. Đan xen vào đó là những lời dạy của các vị Lạt Ma mà tác giả đã gặp và thọ giáo trong cuộc hành trình. Vì được nối tiếp bởi những câu chuyện, sự kiện không mấy có liên quan đến nhau nên có cảm giác nội dung hai chương này khá rời rạc. Chương 3 – Huyền thuật và ma thuật, chương 4 – Các vị tổ Mật Tông, chương 5 – Các bộ môn huyền thuật khác thì có chủ đề cụ thể hơn nên cũng được viết cụ thể và chặt chẽ hơn. Vì những lý do này, cá nhân mình cảm thấy quyển này giống như một quyển bút ký ghi lại các sự kiện, câu chuyện mà bản thân tác giả muốn ghi lại vào sách và phổ biến nó hơn là một cuốn sách thực sự - có mục tiêu và thông điệp cụ thể muốn truyền tải tới người đọc. Hiển nhiên, thông qua cách ghi chép về những sự kiện huyền bí và những cuộc “phỏng vấn”, “hỏi đáp” với cách pháp sư hay danh sư Tây Tạng, quyển sách này cho người đọc biết và hiểu thêm về các quan điểm của các bậc học giả Mật Tông hay “cuộc đời”, “bên kia cửa tử”. Những triết lý này có thể có ích hoặc không, tùy thuộc đánh giá của từng người. Còn về các huyền thuật, tác giả chỉ trình bày và ghi lại những gì bà chứng kiến, nghe kể, hoặc trải qua – đó là một sự ghi nhận rất đơn thuần chứ không hề có khuynh hướng chứng minh những huyền thuật này là có thật. Tin hay không là ở nơi mỗi người.

Nếu là người đã đọc qua một số sách cùng chủ đề Minh Triết Phương Đông do Nguyên Phong dịch và phóng tác thì sẽ thấy những nội dung trong này thực ra cũng không có gì quá bất ngờ hay mới lạ. Có chăng, bạn sẽ được tác giả trình bày và diễn giải một cách rõ ràng hơn về những huyền thuật ở Tây Tạng mà những quyển sách khác chỉ được nhắc đến hết sức sơ sài. Ví dụ, nếu các quyển sách khác chung chủ đề chỉ đề cập đến việc một số người có thể sử dụng khinh công để di chuyển rất nhanh, hoặc một số người có thể chịu đựng được nhiệt độ giá lạnh âm vài chục độ dù trên người chỉ mặc một chiếc áo mỏng, hay có một chuyện “kỳ quặc” hơn là thầy – trò có thể giao tiếp với nhau qua suy nghĩ dù cách xa cả nghìn cây số, thì trong quyển sách này, tác giả sẽ trình bày một cách cụ thể hơn về phương pháp luyện và thực hành các huyền thuật này. Hiển nhiên, những gì được ghi chép trong đây chỉ là ghi chép, nghĩa là tác giả hỏi và nhận được các câu trả lời từ những người được cho là đã luyện thành công các môn này. Giới hạn trong những gì họ có thể trả lời, những việc ghi chép trong này cũng đủ cho người đọc hiểu được quá trình mà những người thực hành phương pháp này phải trải qua và họ đã trải qua như thế nào, còn việc người đọc thực hành theo tất nhiên là không thể. Nhưng dù chỉ giới hạn cụ thể bao nhiêu chi tiết, bạn đọc cũng sẽ có một khái niệm hay cách nhìn tương đối khái quát về các bộ môn huyền thuật này chứ không phải chỉ ghi nhận có những sự việc thần kỳ như thế xảy ra.

Phần mình thích nhất trong quyển sách này là phần về các vị Tổ Mật Tông. Phần này kể về các vị tổ Tilopa, Naropa, Marpa, Milarepa. Câu chuyện về mỗi một vị Tổ này đều là những tấm gương, mang khá nhiều thông điệp có ý nghĩa cho những người tu hành đời sau học hỏi. Trên con đường tu hành, mỗi vị này đều trải qua rất nhiều gian nan cực nhọc, trải qua những thử thách phi thường mà người bình thường cho là “phi lý”. Thế mới thấy, “con đường tắt” Mật tông này mặc dù giúp người tu hành tiến nhanh hơn trên con đường giải thoát, nhưng chỉ có rất ít người có tố chất đặc biệt, nghị lực và kiên nhẫn bất phàm mới có thể theo được. Lý do tại sao những người thầy Mật tông chỉ “mật truyền” và thu nhận rất ít đệ tử là vì người thầy sẽ là người theo sát sao quá trình học tập của học trò, chỉ dẫn họ từng chút một và giúp đỡ họ vượt qua những nguy nan trong quá trình tu học. Điều này khác hẳn với con đường học theo từ chương, kinh sách, “chậm mà chắc”, vốn không có nhiều nguy hiểm, chỉ cần kiên trì thì nhất định thành công, vấn đề duy nhất chỉ là con đường này quá dài không phải ai cũng kiên nhẫn theo được.

Mặc dù là một quyển sách ghi nhận về huyền thuật, nhưng tác giả ghi nhận các vị Lạt Ma, các bậc trưởng lão chứng đắc hoàn toàn không hề coi trọng thần thông hay huyền thuật. Đối với họ, thần thông chứng đắc trong quá trình tu hành chỉ là một kết quả tự nhiên và không có gì đáng để tự hào. Để có được thần thông, người tu hành phải trải qua một quá trình cực kỳ gian khổ đòi hỏi nghị lực hết sức phi thường. Với một người tu hành chỉ để cầu thần thông, gian khổ mà họ phải trải qua, kiên trì mà họ phải có được vượt xa thứ mà họ muốn có được là những “thần thông” kia. Thần thông, vốn chỉ là những phương tiện hỗ trợ người tu hành trên con đường đi đến mục tiêu cuối cùng là được giải thoát, không phải là thứ để khoe khoang hay thỏa mãn bản ngã. Điều này được truyền đạt một cách rất hiệu quả và ấn tượng qua câu chuyện của Karma Dorjee trong phần về các danh sư Tây Tạng.

Quan điểm này được thể hiện đơn giản, chuẩn xác qua câu chuyện Đức Phật và các đệ tử sang sông. Một vị đạo sĩ có khả năng phi hành đạp trên mặt nước để sang sông đã nói với Đức Phật rằng ông tốn hai mươi năm để tu được công phu này. Và Đức Phật nói “Tại sao người ta lại phí công sức hai mươi lăm năm để làm cái việc mà một người bình thường chỉ cần bỏ hai xu ra cũng qua được bên kia sông?” Câu chuyện này có ý nói: thần thông chỉ là phương tiện. Nếu như mục đích chỉ là qua được bên kia sông thì bỏ hai xu đi đò nhanh và hiệu quả gấp nhiều lần việc bỏ mấy chục năm ra luyện thành thứ tuyệt kỹ đạp nước qua sông. Trong trường hợp ấy, thần thông – đúng là chả có ý nghĩa gì. Mình muốn nói rằng, cho dù nội dung quyển sách này là về huyền thuật, nhưng là một học giả về Phật giáo, tác giả vừa trình bày một cách kĩ lưỡng về huyền thuật Tây Tạng, vừa đan xen những câu chuyện mang tính chất “khuyên răn”, “cải chính” suy nghĩ của người đọc về huyền thuật, để những câu chuyện về huyền thuật chỉ đơn giản là ghi chép một cách khách quan, không hề khuyến khích người đọc tin hay mong cầu tu tập được, thậm chí một vài trường hợp còn mang tính chất “cảnh báo” nguy hiểm của các phương pháp này.
Profile Image for Alana Cash.
Author 7 books10 followers
Read
July 5, 2021
I became disinterested in this book about midway and skimmed through the last half. It reads like a diary - I did this, I went there, I met this person, I camped here and all that mainly devoid of description or depth. The author says she spent a winter in a wooden cabin in the snowy mountains outside a monastery, then went off somewhere else. How did she deal with the cold? What did she do there? I guess that's the "mystery" part. She could have written an entire book about that, but instead just shallow incidental description and she moves on. The book needed some maps and definitely a glossary for the Tibetan words that she uses.

I wanted to read the book because I was intrigued to learn about the "magic" that Tibetan lamas supposedly performed - per the blurb on the book. Well, that's described so superficially (and superstitiously) as to be uninteresting - like special FX in a movie. A monk supposedly could control "demons," end of story. Only once did David-Neel claim to "see" a demon, behind an artist that painted them, and it disappeared. The painter explained that he conjured up demons to paint them.

Besides how Tibetan lamas behave, there's little else. No time for day to day life. You don't really get to know anyone except by some anecdote and you don't get a sense of place. It snowed. It rained. She didn't seem to learn anything beyond the surface. From her factual descriptions, I did get a sense that Tibetan Buddhists are not the romanticized calm, wise, ever-loving people presented in Western culture. They were violent with each other, competitive, and some were businessmen in commerce. Children were dumped at monasteries by their parents and if no money was handed over, the children became servants and not taught anything.

The current Dalai Lama has been proved to be a CIA agent. Look it up online.

There was a little bit about how thinking about something can bring it into being. But David-Neel did not prove that (or anything else) by learning about how the lamas do this, so she couldn't tell the reader how this process worked and she didn't try it herself. And while she relates what others "claimed" to be capable of, she doesn't offer first-hand accounts generally or any proof. While people may have learned things in Tibet (meditation, magic, history, religious beliefs) there's no description of how they learned them.

The book was rather a disappointment except for a few sentence [why I gave 2 stars instead of 1]:

Page. 67: The mind evokes them [demons] out of the void and can also dissolve them into the void.

Page, 247 [about learning] - investigate the nature of things - their origin, their end, & the causes upon which they depend; think or meditate on that which one has learned; [and you come to] understanding.
Profile Image for Bish Denham.
Author 8 books39 followers
December 22, 2021
There's so much in the book. David-Neel took her natural Western-European skepticism and, I believe, observed, interviewed, and studied Tibetan Buddhism with an open, curious mind. She not only touches on her own skepticism, she describes her own experiences which she isn't sure she can explain. She never denigrates or belittles Tibetan beliefs, but she gently questions and puts forth her own theories.

No matter what, she obviously loved Tibet, it's people and religion, was extremely well read (not to mention that she learned Tibetan and adopted a young Tibetan monk as her son) and, despite being a European woman, gained the trust and respect of many erudite and educated lamas who shared a great deal with her. She must have been an incredible woman who was smart, humble, and genuinely interested in a people and culture completely alien to her own. And, since this book was originally published, in French, in 1929, she has described and recorded the history of places and monasteries that no longer exist. So she was, in a sense, an historian, too.

Every time I read one of her books I am amazed at what she did and where she traveled.
Profile Image for Gwen Nguyen.
64 reviews2 followers
May 16, 2021
Vì đọc theo series nên mình thấy bản thân dễ tin hơn vào những gì trong sách đề cập. Thực ra, tất cả những thông tin trong sách đều dựa vào quan sát và kinh nghiệm cá nhân của tác giả thôi chứ không có bằng chứng nào cụ thể. Nhưng tác giả cũng chẳng bắt người đọc phải tin hay không nên đâu có vấn đề gì =).
Bối cảnh thì vẫn là cuộc đi tìm đạo ở Tây Tạng của một người Âu. Tên sách đã gợi hết nội dung rồi. Cuốn này nói nhiều về Mật tông với những pháp sư bùa chú thượng thừa có thể kêu gọi ma quỷ, sai khiến thân xác người chết rồi các đạo sỹ với thuật luyện lửa Tam Muội, giao tiếp bằng tần sóng não, rồi thuật khinh công ...
Nói chung kể ra thì rất là thật cho những người tin và muốn tin. Với Mật tông thì các câu chú rất quan trọng =)).
Profile Image for Tepintzin.
332 reviews13 followers
May 15, 2021
A book that contains much of what we know about Bon-influenced Tibetan Buddhism. It’s also a very entertaining travelogue. A product of its time, it also has a strong dash of “exoticism” so be ready for that. Be sure to read about the author’s century-long life; she was brilliant and wild.
Profile Image for Adam.
33 reviews56 followers
March 1, 2021
Part travelogue, part spiritual diary, part voyeuristic seeking after foreign psychic pheonemena... The strange tale of a white woman living 14 years in Tibet starting in 1924.
Profile Image for Svetla Angelova.
75 reviews25 followers
October 25, 2012
Александра Давид-Неел, с рождено име Луиз-Йожени-Александрин-Мари Давид, е френска пътешественичка, теософка и анархистка.

Пребивава в Африка, Индия, Сиким, Япония и Тибет. Автор на редица пътеписи от тези места. На 21 год. посещава лекциите в Сорбоната по източните езици, както и сбирките на Теософското общество. В Париж членува във феминистки, масонски и анархистически общности. От ранните си години се интересува от необичайни и увлекателни четива като приключенските романи на Жул Верн и слуша разказите на познатия географ Елизе Реклю за страните, в които е пребивавал. Благодарение на него тя е "заразена с вируса" на анархизма и атеизма, както и с този на окултизма.

В детството си избягва от родителите си и пътешества във Франция и Испания на велосипед. Обучава се в католическото училище и Брюкселската консерватория. Пее добре и дава надежда като пианист. По-късно родителите я изпращат в Лондон за повишаване на нейната квалификация като инструменталист. Там се запознава с основателя на теософското общество Елена Блаватска, която заинтересува Александра с разказите си за Тибет.

През 1888 г. Александра е посветена във "Великата символическа шотландска ложа на Франция", която сменя своето име през 1902 г. на Международен смесен масонски орден на истинския човек. Достигнала посвещение на 30 градуса на Древния и приет шотландски устав. През 1890 г. заминава за Индия. По-късно в Тунис среща железопътния инженер Филип Неел, за когото се омъжва през 1904 г. Следва дълго и рисковано пътешествие в Азия, където изучава мистичните традиции на Северния будизъм. В Сиким среща и осиновява Йонгден, който е неин спътник повече от 40 години. Доктор по философия от 1912 г. в Санскритския колеж в Калкута. Първи докторат, връчен на жена от Европа. Научна сфера: лингвистика, окултизъм, етнография, сравнителна религия и ориенталистика.
Profile Image for GiGi Ha.
65 reviews12 followers
April 12, 2021
Huyền thuật và các đạo sĩ Tây Tạng đây chính và viết về Mật Tông bằng chính sự trải nghiệm, tu tập và tiếp xúc của tác giả trong 12 năm ở Tây Tạng. Pháp tu Mật tông có rất nhiều sự huyền bí và màu nhiệm, huyền thuật thì vừa có chính đạo vừa có tà đạo. Như thuật luyện Lửa tam muội- dưới thời tiết âm 10 độ nhưng các tu sĩ chỉ mặc 1 tấm áo mỏng mà vẫn thấy ấm áp, luyện khinh công để có thể đi nhanh vạn dặm trong thời gian nhanh nhất, thuật truyền tâm để ko phải mở lời mà chỉ cần chạm được đúng tần sóng của nhau để truyền ý nghĩ. Trong khi đó tà đạo có thể sử dụng bùa chú, phép thuật để điều khiển yêu ma hòng trục lợi xấu và hại người.
Đây là những sự việc tác giả đã thực sự kinh qua trong qá trình tu tập hành trì, tất nhiên rất khó tin chỉ bằng những lời kể qa sách mà ko có bằng chứng xác thực, có ng tin và có ng hoài nghi. Những bộ lạc sống ẩn trong rừng thẳm hoang vu thì họ có tin thời nay chỉ cần cầm dt là ta có thể nc dc với ng ở đầu bên kia địa cầu hay ko? Hoặc có gì diễn ra sâu thật sâu dưới lòng nước biển đó mà chúng ta còn chưa khám phá được hết? Có những điều chúng ta chưa gặp phải nhưng ko có nghĩa là điều đó ko có thực.
Profile Image for Ngo Hoa.
223 reviews29 followers
March 8, 2019
Một góc nhỏ về Tây Tạng.
Đã từng nghe qua và xem qua khá nhiều phim ảnh dạng " hư cấu" về các huyền thuật của đạo sĩ Tây Tạng.
Những điều trong cuốn sách này nói thật sự thấy khó có thể chứng thực nếu không tận mắt chứng kiến. Mà với con mắt của khoa học tiến bộ ngày nay, thì tận mắt chứng kiến cũng chưa chắc đã là thật.
Có một vài điều nhỏ mà tôi có thể chứng thực. Đó là kiểu như hỏa tam muội. Tôi đã từng được hướng dẫn ngồi thiền định sau khi khai mở luân xa và thu hút năng lượng vũ trụ. Quả thật, thời gian chăm chỉ thiền định ấy giúp cơ thể tôi ấm nóng lên. Hai lòng bàn tay lúc nào cũng ấm sực. Đôi lúc tập trung thì còn nóng như than - đó là nhận định của cô tôi - khi tôi đặt tay giúp cô bớt đau nhức vai.
Nói chung tổng thể là quyển sách này rất rất ổn. Cung cấp một cái nhìn đa chiều khác về bức màn huyền bí của Tây Tạng. Không sa đà vào sự mê muội những điều dị thường. Không thành kiến cố chấp với những điều khác lạ.
Profile Image for Marsha Altman.
Author 18 books131 followers
July 6, 2010
This is Alexandra David-Neel's account of various mystical traditions she encountered while traveling in Tibet during the reign of the 13th Dalai Lama. While her other books focus on how she came to be on these long journeys and how she disguised herself to get into Lhasa, this one focuses on magicians, mystics, and lamaist traditions she discovered during her research. She tries to maintain a healthy air of skepticism concerning the stories she is told, but eventually is drawn in by a few different events in her travels that she cannot explain through since, like her several encounters with magical adepts proficient in "speed walking."

This book is a wealth of information about pre-invasion Tibet, even if a lot of it is stories of events long past that, with our modern understanding of science, could not possibly be true.
Profile Image for Vanessa Glau.
Author 2 books1 follower
April 19, 2018
Fascinating account of Tibet with its manifold Buddhist and spiritual practices. David-Neel visited it in the early 19th century, when much of the country's old culture and traditions were still intact and in practice. This book seems to be a classic of Tibet studies - to be honest, I expected more tales about her travels and personal experiences, but her descriptions of the workings of monasteries, lamaist practices and mental exercises, phenomena concerning gods and demons proved to be just as interesting to me. One should keep in mind the time during which this book was researched and written though, political correctness or serious scientific research into extrasensory perception will not be found in it. Nevertheless it is an important as well as entertaining read about Tibet and its unique Buddhist and traditional culture.
Profile Image for Nu.
172 reviews21 followers
November 9, 2020
Mình đọc bản bìa mềm của First News (2018).
Sách nhỏ, đọc nhanh như một bữa ăn. Trong món ăn có đồ nhập khẩu hay tự trồng, hữu cơ hay đóng hộp thì cũng bỏ được cả vào bụng.
Quyển này có giọng dịch khá một màu với những cuốn khác của Nguyên Phong (Minh triết trong đời sống, Bên rặng tuyết sơn, Trở về từ cõi sáng, Đường mây qua xứ tuyết). Cái *một màu* này nó không phải ở cùng phân khúc nội dung/ chủ đề, mình không biết diễn tả nhưng cảm giác khi đọc xong thì khá rõ.
Bạn nào có học thiền mà chưa tới mức tinh tấn thì đọc xong sẽ thấy nhớ những lúc đi học thiền. Mình cũng vậy. Nếu người nào muốn đọc thể loại sách tâm linh để hi��u thêm về thiền thì mình khuyên nên đọc Thức tỉnh mục đích sống (A new earth của Eckhart Tolle), hơi khó hiểu nhưng thật sự *xài* được.
Profile Image for Sophy H.
1,817 reviews104 followers
July 3, 2021
This book was ok, but just ok.

I found the writing style repetitive and draining after a while. There are only so many times you can read about a chat with a hermit over buttered tea!

Whilst the blurb intimated that there were some real insights into the "magical" side of Tibet; in reality David-Neel touches upon subjects such as body temperature control through meditation and telepathy.

I don't know what was wrong with this book as such, it just felt like someone crudely poking around in sacred landscapes and throwing their weight around about their knowledge levels. Not what I expected and we didn't get on.
Profile Image for Pierre Mercier.
5 reviews
August 25, 2013
It is great in the sense that she gives a insight into the roots of Buddhism in Tibet which are strongly tied to Hindu Tantric practices and Shamanistic beliefs from Tibetan tribes which exists way back before the existence of Tibet. A funny quote is that the love of fermented beer or chang by Tibetans is linked to their Supreme Guru, Padmasambhava ( the supreme magician sorcerer)whose true historical verifyable details of his life or lives.... are hard to check and abound in epic legends.......
Profile Image for Phuoc Truong.
181 reviews5 followers
March 14, 2019
Nếu ai thích huyền thuật thì đây là cuốn sách lôi cuốn.
Vẫn không sao nếu ai tìm hiểu với cách nhìn về văn hóa Tây Tạng. Nơi cao nguyên hiểm trở giữa những rặng núi tuyết có một dân tộc sinh sống và chứa đựng nhiều nét văn hóa tâm linh.
Cuốn sách là cuốn du ký Tây Tạng vào giữa thế kỷ 19 của một tác giả người Pháp. Mô tả khá chi tiết nhiều nét văn hóa của Tây Tạng, thời kỳ còn sơ khai. Rất nhiều môn huyền thuật được mô tả trong sách qua lời kể của các nhân chứng trong cuộc.
Dịch giả Nguyên Phong dịch rất sinh động, rất hay.
Profile Image for Preethi.
1,008 reviews133 followers
December 20, 2021
Maybe because this was set in the early 1900s and English isn’t the author’s first language, I did not appreciate the tone in this book in multiple places. I felt that the author was mocking the customs of the Tibetans especially when mentioning the various stories related to pagan worship. I also didn’t enjoy the narration of a long list of stories , I was hoping for the author to give her insight about the magic and mysteries of Tibet, not a documentary-ish book. But then, all this could be because of the format and by design, but I didn’t enjoy the book as much as I hoped.
Displaying 1 - 30 of 126 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.