Người đàn ông bị con hổ rượt chạy té khói đến mức rớt xuống vực. Anh ta nhanh tay chụp được một sợi dây leo. Anh đu mình trên vách núi, bên dưới là vực thẳm ngã xuống sẽ tan xác, còn ở trên, con hổ đang cố gắng làm đứt sợi dây leo. Giữa vách núi, anh ta thấy một trái dâu rừng. Bạn biết không, trong phút giây nguy hiểm tiến thoái lưỡng nan đó, anh đã ăn trái dâu ngọt ngào ấy với sự mãn nguyện cao nhất, vui vẻ nhất. Nghĩ lại đời mình, trong đau khổ, nếu nhận thức được mình thật ra đã được cuộc sống ban tặng cho nhiều thứ, hẳn chúng ta vẫn có thể mỉm cười. Cuộc sống hiện nay có quá nhiều phương tiện, cập nhật và thay đổi hằng ngày. Những chính vì quá nhiều phương tiện, con người lại càng có nhiều sự lựa chọn. Càng nhiều lựa chọn, ngỡ là sẽ thoả mãn hơn, dè đâu lại càng đau khổ hơn. Người ta nghe một bài hát Hit chỉ vài tháng là quên, người ta yêu một ai đó vài tuần rồi nhanh chóng chia tay vì chán nhau, người ta mua một món đồ yêu thích rồi lãng quên ngay chỉ sau vài ngày… Tất cả tiện nghi đều để lại sau lưng con người một khoảng trống mênh mông, hoang hoải. Người ta đau khổ vì sự cô đơn trong lòng không có cách nào lấp đầy được, dù cứ ngỡ mình đã có tất cả trong tay. Cuốn tản văn- truyện ngắn mới nhất Hamlet Trương viết về những chiêm nghiệm của một người trẻ trên con đường đi tìm kiếm hạnh phúc chân thật, có những trải nghiệm thực tế của tác giả sẽ khiến bạn mỉm cười bật ra câu nói: Sao giống mình quá!
Trích dẫn:
Ai cũng bảo, sau chia tay họ trở nên vô cảm dần với những hẹn hò. Nhưng sự thật, không ai là vô cảm, chỉ là họ tạm đóng cửa trái tim, như một chiến sĩ trực đêm với đôi mắt tinh anh hoài nghi kẻ địch. Thà giết lầm, còn hơn để thêm một kẻ chui vào tim mình, thỏa chí đày đọa và giày vò. (Trái tim trầy xước)
Có những người đến và nói với tôi về “biển lớn”. Họ mơ những bến bờ mộng ảo diệu kỳ với lý lẽ vô cùng thuyết phục. Họ cố gắng thuyết phục những người đồng đội sẽ cùng họ chinh phục giấc mơ đó. Ai cũng gật đầu, vì hiểu và thương cho giấc mộng đó. Nhưng rồi họ im lặng. Mỗi lần ai đó nhắc đến, họ là cuộn trào như thác lũ, lại nói về giấc mơ “biển lớn”, nhưng không một lần nào họ bắt tay vào làm cả. Họ luôn mồm “giá như tôi có nhiều tiền, giá như tôi trúng số…”, họ từ chối lao vào giấc mơ đó thay vì mỗi đêm nằm mơ về nó. 5 năm, 10 năm, 20 năm… Khi họ nói về “giấc mơ biển lớn”, không ai tin nữa, mọi người gật đầu cho qua vì biết ngày mai đâu cũng vào đấy. (Những người chỉ nói không làm)
Hamlet Trương hoạt động tại nhiều lĩnh vực: ca sĩ, nhạc sĩ, nhà văn, MC Radio và cả VJ Talk-show trên truyền hình. Tại lĩnh vực văn học, Hamlet Trương có rất nhiều tác phẩm đạt Best-Sellers ở Việt Nam và là một trong số những cây bút nhận được rất nhiều cảm tình nhất của giới trẻ.
Ở lứa tuổi 25, chàng trai trẻ có cái tên rất khá lạ Hamlet Trương đã khiến cho rất nhiều người phải nể phục khi mà dấn thân hoạt động nghệ thuật ở cả ba lĩnh vực là: Ca hát, sáng tác, viết văn và cũng đều đạt được những thành công đáng kể.
Hamlet Trương là một nam ca sĩ đầu tiên lấn sân qua lĩnh vực văn học và nhận được sự đón nhận nồng nhiệt từ những độc giả trẻ. Đối với Hamlet Trương, chọn cách sống hết mình cho những niềm đam mê và dám chấp nhận thử thách đó là công thức đưa anh đến với thành công.
Đọc cũng được. Dễ đọc. Có mấy phần kiểu cứ nhạt nhoà trôi đi, triết lí mà lại chưa đủ sâu và không chạm tới. Mình thích nhất phần triết lí bể cá. Kiểu ồ à, và liên quan - thì ra chỉ cần mình quan sát và để ý thì cũng có thể học được rất nhiều từ môi trường xung quanh rồi :))
Triết lý đỉnh núi cũng ok, dù nhàm và cũng nghe quen thuộc nhưng được nhắc lại cũng thấy củng cố thêm niềm tin của bản thân trên con đường đã chọn! Không quan trọng đỉnh núi, mà trân quý quá trình leo núi, biết thưởng thức cái thú vui bên đường 🥰
Tần số, ngẫm cũng đúng. Càng lớn càng quan trọng chất lượng hơn số lượng. Càng mệt ra khi phải dành thời gian với một người không cùng điểm chung, nói một câu đùa cũng không hiểu cho nhau…
K hợp với kiểu văn này. Càng đọc càng lú. Có thể diễn đạt 1 cách ngắn gọn thì tác giả cố viết cho dài ra, thêm thắt những thứ dài lê thê không có tác dụng. Nghe cái tiêu đề đã thấy k hợp, thử cho bản thân thêm 1 cơ hội nhưng k thể kiên nhẫn nổi.
"Đời này bi kịch nhất là không có được thứ mình muốn, bi kịch thứ nhì là có được nó rồi." "Có rất nhiều người trong đau khổ vẫn cười hoặc phải cười. Vì thật ra, người ta không còn biết làm gì nữa. Nụ cười đó là giới hạn cuối cùng, nhưng đồng thời lại là biểu hiện của một sức chịu đựng phi thường." "Chuyện dễ trở nên khó làm, là vì người ta nghĩ rằng nó dễ, nên không bao giờ người ta động tay vào làm. Và cuối cùng, đôi khi chúng trở thành trở lực trên con đường rộng lớn ta đang bước." "Sự thật bạn giỏi thì ai cũng biết, nhưng chọn người chơi chung, làm chung cũng quan trọng. Chọn trúng thằng ngu thằng ác mà trao thân gọi bạn gọi bè thì giỏi mấy cũng chết thảm. Chết trước khi kẻ thù tới!" "Hóa ra trong đau khổ tột cùng, người ta vẫn có thể cho phép bản thân mình vui vẻ. Chỉ là lúc đó người ta chấp nhận rồi, không còn kháng cự nữa, cuộc đời mặc sức mà giày xéo, chuyện gì nữa có đến người ta cũng chịu. Chấp nhận, thật dễ chịu biết bao!"
This entire review has been hidden because of spoilers.