Nam Cao (tên thật là Trần Hữu Tri) là một nhà văn hiện thực lớn, chuyên viết truyện ngắn. Ông đã ghép hai chữ ở tên tổng và tên huyện quê mình làm bút danh (Quê ông tại làng Đại Hoàng, tổng Cao Đà, huyện Nam Sang, tỉnh Hà Nam - nay là xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, Hà Nam).
Một số truyện ngắn nổi tiếng của ông : - Chí Phèo - Đời Thừa - Lão Hạc - Giăng Sáng - Đôi mắt - Bài học quét nhà - Từ ngày mẹ chết - Trẻ con không được ăn thịt chó - Cái mặt không chơi được
Phải nói là có vẻn vẹn vài dòng, mà tác giả thể hiện 1 tấn bi hài kịch của trò đời không ngại ngùng che dấu gì đi cả. Con Mực chết để cho người ta được một vài miếng thịt trong cơn hả hê. Tưởng thôi cũng rợn người, vậy còn Du? Sớm thôi mọi thứ sẽ qua, nhưng T tự hỏi có bao nhiêu con Mực đã chững lại giật mình rồi chạy đi trước miếng ăn đã trước mặt trong cơn đói suốt mấy ngày như vậy nữa. Truyện buồn, lại chọn hình ảnh con chó mực nên dù ngắn vẫn thấy nằng nặng và cùng chủ đề với các truyện khác.
Lần đầu đọc và thấu các cảm xúc lúc giết thịt hay bán các con vật mà mình đã nuôi trong thời gian dài mặc dù nó đã bị che đậy, phai nhòa vì hoàn cảnh nghèo khó lúc trước. Thật tội nghiệp!