Jump to ratings and reviews
Rate this book

Bảy Bước Tới Mùa Hè

Rate this book
Bảy bước tới mùa hè là tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh, được nhà văn đề tặng "Những năm ấu thơ", như một món quà dành tặng các bạn đọc thân thiết của mình nhân dịp đầu năm mới.

Câu chuyện về một mùa hè ngọt ngào, những trò chơi nghịch ngợm và bâng khuâng tình cảm tuổi mới lớn. Chỉ vậy thôi nhưng chứng tỏ tác giả đúng là nhà kể chuyện hóm hỉnh, khiến độc giả cuốn hút từ trang đầu đến trang cuối cùng. Chúng ta sẽ bắt gặp giọng văn giản dị, trong trẻo của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh và một kết thúc có hậu đầy thuyết phục ở cuối truyện. Câu chuyện về tuổi học trò đầy ắp những kỷ niệm thơ bé ngọt ngào với tình thầy trò, bè bạn, tình xóm giềng, họ hàng qua cách nhìn đời nhẹ nhàng, rộng lượng.

"Tôi thích sự vui tươi của câu chuyện và sự hồn nhiên của nhân vật. Có thể nói đây là tác phẩm đầy ắp tiếng cười. Tạm thời xa rời những trang văn chứa nhiều chiêm nghiệm của người lớn, qua tác phẩm này tôi muốn quay trở lại lối viết mà tác giả không cố ý để lại quá nhiều dấu tay trên bản thảo. Tác giả trong tác phẩm này cũng đang ở… tuổi mười lăm!"
- Nhà văn chia sẻ.

“Có thể nói mỗi cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh như mỗi chuyến tàu về tuổi thơ. Ở đó có nhiều toa, mỗi toa là mỗi bất ngờ mỗi thú vị mỗi háo hức mỗi say mê, khi làm ta bật cười khi làm ta rưng rưng, hoặc ngồi lặng đi suy ngẫm. Khi đã theo con tàu của Nguyễn Nhật Ánh để đi về tuổi thơ một lần, tôi tin mỗi lần Nguyễn Nhật Ánh rung chuông, người ta khó lòng bỏ qua một tấm vé để lại được cùng anh háo hức lên tàu.”
- Nguyễn Quang Lập

288 pages, Paperback

First published March 1, 2015

48 people are currently reading
666 people want to read

About the author

Nguyễn Nhật Ánh

192 books2,253 followers
Nguyễn Nhật Ánh là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn. Ông sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại huyện Thăng Bình, Quảng Nam.

Cuộc đời và sự nghiệp

Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,...

Năm 13 tuổi ông đăng báo bài thơ đầu tiên. Tác phẩm đầu tiên in thành sách là một tập thơ: Thành phố tháng tư, NXB Tác phẩm mới 1984 (in chung với Lê Thị Kim). Truyện dài đầu tiên của ông là tác phẩm Trước vòng chung kết (NXB Măng Non, 1985). Hai mươi năm trở lại đây, ông tập trung viết văn xuôi, chuyên sáng tác về đề tài thanh thiếu niên.

Năm 1990, truyện dài Chú bé rắc rối được Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao giải thưởng Văn học Trẻ hạng A. Năm 1995, ông được bầu chọn là nhà văn được yêu thích nhất trong 20 năm (1975-1995) qua cuộc trưng cầu ý kiến bạn đọc về các gương mặt trẻ tiêu biểu trên mọi lãnh vực của Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh và báo Tuổi Trẻ, đồng thời được Hội nhà Văn Thành phố Hồ Chí Minh chọn là một trong 20 nhà văn trẻ tiêu biểu trong 20 năm (1975-1995).

Năm 1998 ông được Nhà xuất bản Kim Đồng trao giải cho nhà văn có sách bán chạy nhất.
Năm 2003, bộ truyện nhiều tập Kính vạn hoa được Trung ương Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Hồ Chí Minh trao huy chương Vì thế hệ trẻ và được Hội nhà văn Việt Nam trao tặng thưởng. Đến nay ông đã xuất bản gần 100 tác phẩm và từ lâu đã trở thành nhà văn thân thiết của các bạn đọc nhỏ tuổi ở Việt Nam.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
515 (31%)
4 stars
655 (39%)
3 stars
404 (24%)
2 stars
72 (4%)
1 star
9 (<1%)
Displaying 1 - 30 of 194 reviews
Profile Image for Tiểu Chinsu.
20 reviews7 followers
April 14, 2015
AAAAAAAAAAAAaaaaaa Vừa viết những dòng này vừa nghe nhạc phim Kính Vạn Hoa nèèè ^_______^ Lứa 9x chắc hầu như đều biết Đội đặc nhiệm nhà C21, mình nhớ cũng có xem nhưng chỉ hơi mang máng thôi, không rõ lắm, chắc lúc í còn bé quá :D Còn đối với Kính Vạn Hoa thì khác, cả truyện lẫn phim, đã trở thành một miền kí ức miên man mà mỗi khi nghĩ về mình đều có thể cười thật tươi và lòng thổn thức :''> Thế này nhé, có những bài hát không hay, bộ phim chẳng quá đặc sắc hay cuốn sách vô cùng bình thường, nhưng bạn vẫn đã đang và sẽ vô cùng vô cùng trân quý, bởi nó gắn liền với nhiều điều không-thể-diễn-tả-thành-lời. Errr tự dưng thấy bắt đầu sến sến :))) Sắp hè rồi, mọi năm hè nào cũng hóng KVH, cứ chiếu đi chiếu lại trên mấy kênh truyền hình cáp, xem đến thuộc lòng rồi vẫn không muốn bỏ lỡ. Dù có sẵn trên mạng, mở phát là xem được nhưng không bao giờ xem, chỉ chờ hè đến trên tivi thôi =))) À với cả mình không xem phần 3, lúc Anh Đào không phải nhỏ Hạnh nữa, Qúy cũng hết ròm dù Tiểu Long vẫn béo, cả 3 đều lớn quá rồi :))) Không phải chê gì Kim Anh nhưng bộ 3 Ngọc Trai - Vũ Long - Anh Đào nếu tách ra là khác lắm lắm. Dù không quá liên quan nhưng mình luôn liên tưởng bộ 3 này đến Harry - Ron - Hermione :''> Thôi dừng, không lại tuôn trào vì Harry Potter mất :v
Trở lại vấn đề chính =]
1. Tựa sách hayyy: "Bảy bước đến mùa hè", và thì mà là cực kì hợp nếu bạn muốn chọn một cuốn sách khi nắng đang về rực rỡ. Vì đơn giản dễ đọc nên không đòi hỏi mạch theo dõi liên tục, nghĩa là như mình đọc được vài chương xong bẵng đi vài ngày đọc tiếp vài chương, nhưng sẽ không bị quên mất phải đọc lại từ đầu (như nhiều số quyển khác :)) Công bằng mà nói thì đây không phải là một cuốn sách có nội dung cực kì đặc sắc hay độc đáo. Chỉ kể về những ngày nghỉ hè của Khoa - cậu bé 15 tuổi cùng chúng bạn ở quê nội, các sự việc cứ đều đều diễn ra, cao trào thắt mở cũng chẳng có gì giật gân sửng sốt lắm :)) Nói chung rất rất bình thường í :)) Nhưng vì Nguyễn Nhật Ánh viết về tuổi thơ – một điều không mới nhưng cũng chẳng bao giờ cũ, vì “hoa chữ” không lẫn vào đâu được và cả cái duyên kể chuyện rất riêng của bác Ánh, các tác phẩm của NAA luôn có sức hút đặc biệt, nhất là đối với những đứa người trót mê :’’>
2. Mình luôn luôn nghĩ về điều này, từ lúc mở ra cho đến khi gập sách lại, liệu những cô cậu 13, 14, 15 tuổi sẽ nghĩ gì khi đọc "Bảy bước tới mùa hè", vì nó quen nhưng chắc là có phần lạ lẫm nếu so với cuộc sống hiện đại, khi các bạn nhỏ tập tành phấn son khi chỉ mới bước vào ngưỡng tuổi dậy thì và đã yêu đương "nghiêm túc" cháy bỏng chắc không muộn hơn là mấy (no offense à nha =))Vì những Khoa, Mừng, Trang, Đào hồn nhiên quá, và cả Bông – chuyên gia tống-bánh-mì của bạn bè cũng chẳng đáng ghét tí nào :)) Chuyện "thích nhau" của mấy đứa trong trẻo quá :) Mừng dắt ông Mười còm của nhỏ Đào đi dạo khắp làng để lấy lòng "công nương" của nó, Khoa đu chổi trên cây ngó nghiêng sang dậu mồng tơi nhà hàng xóm giữa trưa hè cốt để hát "trên chiếc chổi bay này tôi nhớ em, giữa cơn gió lạnh tê người này tôi nhớ em” cho nhỏ Trang nghe =] Rồi thầy Tám vì phải lòng dì Liên mà thay tâm đổi tính nữa :))) Biết là những điều hồn nhiên trong trẻo này đang trên đà tuyệt chủng và khác xa thực tế, nhưng cách kể của NAA làm người đọc không có cảm giác bác đang “nói điêu”, hoặc các nhân vật ngây ngô đáng yêu một cách gượng ép. Truyện thì vui nhưng bỗng thấy tuổi thơ đã xa quá rồi, đọc lại mấy chỗ mình đương nhiên dùng “cô cậu”, “tụi nhỏ” cho các nhân vật thay vì bạn/chị/anh như mọi lần, nghe buồn buồn à :3
“…Mừng chỉ lâng lâng một chút thôi, rồi lòng nó dậy lên bao nỗi băn khoăn. Nó không biết chừng nào nó mới lớn bằng thầy Tám và nhỏ Đào lớn bằng dì Liên. Chắc phải ăn hết cơm hết gạo! Thế là Mừng thu ngay nụ cười lại:
- Sao tao thấy chuyện trở thành người lớn xa xôi quá mày!
Khoa đá vào chân bạn:
- Xa gì mà xa!
Sực nhớ câu nói của nhỏ Trang hôm nọ, nó đá thằng Mừng thêm một cái nữa, mặt hếch lên trời:
- Chừng bảy bước là tới chứ mấy!”
3. Đấy, truyện viết về những điều quen mà lạ, lạ mà quen. Nhà văn thong thả kể, độc giả từ từ đọc. À, lúc bắt gặp câu: “tạo đập mày nghe Mừng” mình nghe rộn ràng gan ruột, tại ngày xưa Qúy ròm cũng có câu bất hủ: “tao đập mày nghe Long” =))))))
~ Tóm lại là những ngày này có nhiều chuyện lo lắng buồn phiền, nhưng đọc “Bảy bước tới mùa hè” bỗng nghe tháng Tư về lấp lánh và xôn xao~^^
Profile Image for Thuy-Huong.
52 reviews83 followers
June 6, 2016
2 sao dành hết cho từ khoảng trang 200 trở đi. Vừa đọc vừa tự nhủ không được bỏ cuộc. Các tác phẩm ra đời từ những năm tên bác được gắn mác bét-seo-lơ mấy năm nay đọc qua cũng nhiều nhưng đây là lần đầu chong đèn ngồi đọc với động lực cố gắng đọc cho hết một lèo để kết thúc cuộc tra tấn này. Bằng tất cả tình cảm dành cho NNA, lần trước tới lần này qua nhiều lần khác nữa vẫn biết sẽ muốn đọc những tác phẩm của bác cho dù niềm háo hức từ nhiều năm nay đã xẹp hẳn. Vì vẫn giữ hy vọng một ngày nào đó bác sẽ trở lại như "cô gái đến từ hôm qua".
Profile Image for Duy.
57 reviews4 followers
March 22, 2017
Thật ra phải là 5.5 sao, truyện của bác Ánh chưa bao giờ làm mình hết thấy thích thú, dễ thương với lứa tuổi nhỏ, lớn rồi sẽ thấy được những gì tinh tế bác gửi gắm vào đó. Nếu bạn không thích đọc sách thì cũng nên thử quyển này biết đâu bạn sẽ có cảm tình với chuyện đọc sách, có khi là yêu thích nó luôn không chừng. Dù chưa đọc hết nhưng mình đã chịu không nổi, vô review ngay và luôn. Tình cảm lứa tuổi học trò bác gửi gắm vào đây sao mà nó thật, nó đẹp quá, đôi khi người lớn muốn có những tình cảm như thế này cũng không được. Thích truyện của bác Ánh ngay từ lần đầu đọc lúc 12 tuổi và cho đến bây giờ 20 tuổi vẫn thích, dạt dào cảm xúc và sau này con chỉ có thể thích truyện của bác hơn mà thôi. Cảm ơn bác và truyện của bác rất nhiều vì đã là một phần tuổi thơ và tuổi trẻ của con. Chúc bác có sức khoẻ, nhiều niềm vui để tô thêm những nét màu vào bức tranh cuộc sống vốn đang nhạt dần này...
Profile Image for Chăm Lên.
58 reviews25 followers
January 4, 2017
Nếu có cuốn sách nào cứ chốc chốc đọc được mấy trang lại khiến mình bật cười thì đó chỉ có thể là sách của bác Ánh ^^ . Vẫn là những tình cảm trong sáng của bọn nhóc quậy tưng, phá làng phá xóm nhưng lần này bọn nhóc trong truyện có vẻ "chất đống" suy tư vì không biết bắt chuyện và thổ lộ sao với đứa con gái mình thích. Các "tướng cướp" oai phong dọa người và to miệng xin " nguyện suốt đời bảo vệ công nương" là vậy ấy thế vẫn mà im thin thít hoặc không nói câu được câu gì ngoài " Coi chừng chó cắn!" (cho mình cười thêm lần nữa :v) . Mùa hè trôi qua thật nhanh trong những rung động dễ thương, những hiểu lầm tốn kém " bánh mì thịt" vô cùng... Nhưng sẽ nhanh thôi, mùa hè khác ngịch ngợm và tràn đầy mộng mơ sẽ lại đến, chỉ cần bảy bước là tới mùa hè đó mà...
Profile Image for VU HANG.
69 reviews4 followers
August 6, 2017
Cũng bình thường thôi Nhưng cứ bước chân vào truyện của Nguyễn Nhật Ánh, mình lại cứ đắm chìm vào đấy, phiêu cùng những ngây ngô của nhân vật. Lúc đầu chỉ đọc vài trang, thấy motip không có nhiều khác biệt, gác lại vài ngày, nhưng cứ như bị thúc vào não rằng: Hãy đọc đi, ngọt ngào lắm. và lại song hành cùng những trang sách ấy.
Đoạn ra đi của ông Mười Khòm làm mắt mình đỏ hoe, ông tốt quá mà. Ông như một ông tiên vậy. Thương ông!
Profile Image for Nguyễn.
45 reviews36 followers
August 13, 2017
Bảy bước tới mùa hè là cuốn thứ 3 tớ đọc của bác Nguyễn Nhật Ánh, và không hiểu sao đọc văn bác Ánh tớ thấy cứ vèoo cái đã hết rồi. Giữa mấy chục cuốn của bác Ánh thì hôm trước tớ chọn cuốn này, vì một lý do nhỏ, cùng sự tuỳ hứng của bản thân, thế nên ngoài tên sách ra tớ không biết trước tý chút nào về nội dung.
.
Hè về, thằng Khoa ở thị trấn như thường lệ được về quê ngoại chơi. Khoa cũng như số đông những thằng con trai ở độ tuổi cuối cấp 2 đầu cấp 3, rất nghịch ngợm đi cùng là chút láu cá. Nhưng hè năm nay, có một sự chuyển mình trong bản thân Khoa, ngay tại giây phút nó gặp lại nhỏ Trang - con bé nhà hàng xóm, trong lòng Khoa khi đó "bừng nắng hạ, mặt trời chân lý chói qua tim". Kể từ đây biết bao kế sách Khoa bày ra để được nói chuyện với nhỏ Trang. Theo cách tích cực thì gọi là biết phấn đấu, có mục tiêu rõ ràng, nhưng theo cách nhìn nhận thực tế thì sao mà ngây thơ đơn giản thế =))) Nhắc đến Khoa thì không thể không nhắc tới thằng Mừng - nhân vật trong trí tưởng tượng của mình là một thằng bé người tròn ủm nhưng rất tháo vát, không biết sao mình nghĩ vậy nữa. Mừng cũng giống Khoa, cũng tầm tuổi này và thích Đào, cháu gái ông Mười. Thằng Mừng có những điều hay lắm, dù phải nghỉ học từ năm lớp 6 nhưng có lẽ chính vì thế mà thằng Mừng nhanh nhạy quá trời trong một số tình huống. Sẽ còn xuất hiện thêm những nhân vật khác nhưng Mừng và Khoa là hai nhân tố chủ chốt đem câu chuyện tới người đọc.
.
Bảy bước tới mùa hè không có những tình tiết phức tạp, nhưng toàn bộ câu chuyện là những dòng rất xanh, rất sáng của mùa hè. Câu chuyện thực tình rất đơn giản thôi, nhưng đọc ngay mấy trang đầu, tớ cứ nhớ tới khi bé tớ hay sang bà ngoại chơi. Nhà ngoại cũng có cây ổi, rồi có cả một vườn rau, đằng sau nhà bà có nuôi cả gà nữa. Có những trưa ngồi ngoài sân gió thổi mát rượi, mấy anh em ngồi chơi bài bôi nhọ nồi lên mặt, khi thì chơi bịt mắt bắt dê, khi thì cùng nhau làm bánh bột mì, khi thì nằm coi kính vạn hoa, khi thì trèo cây ngồi cho mát. Một đống những trò, những điều mà tuổi thơ của tớ khi đọc cuốn này được khơi dậy. Nhớ da diết là nhớ.
Profile Image for Ngọc Phạm.
48 reviews14 followers
May 18, 2017
Trời, sao mà dễ thương thế chứ. Cả truyện cười không ngớt, nhưng cũng có một vài đoạn bùi ngùi rớt nước mắt. Tình cảm người ta trao cho nhau trong truyện thật hồn nhiên, mộc mạc và chân thành.
Profile Image for Hung Nguyen.
118 reviews10 followers
July 13, 2018
Cứ đọc truyện của bác Ánh là tuổi thơ lại ùa về. Từ những ngày bé tý thuở mẫu giáo gắn liền với “Cho Tôi Xin Một Vé Về Tuổi Thơ” và “Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh” cho đến cái tuổi bắt đầu dậy thì là cuốn này.
Nội dung truyện khá đơn giản nhưng nó gắn liền vs bất kỳ ai nên cá nhân cảm thấy bình yên, thoải mái, xả stress cực kỳ. Nó cứ tâm tình, len lỏi dần để rồi vỡ oà khi bắt gặp chính mình ngày xưa ở đó. Cũng thích này nọ bọ kia rồi cũng mong trưởng thành để rồi cưới người ta. Cơ mà giờ lớn rồi còn người ta cũng cưới rồi, tiếc là không phải cưới mình:))
4/5*
Profile Image for Mira Nguyen.
21 reviews
March 9, 2020
Cảm giác tình yêu tuổi học trò sao mà vụng dại thế. Chưa biết được tình yêu là gì, chưa biết cách làm sao để trò chuyện với người mình thích. Những cách tiếp cận của Khoa và Mừng làm mình cười rơi nước mắt, nó cute lắm luôn ý. Nói chung đọc xong sách cảm giác như tuổi thơ ùa về nhẹ nhàng lắm. Nói chung là nên đọc.
Profile Image for Diệu Ngọc Thanh Tâm.
62 reviews9 followers
March 20, 2020
Ấm áp và ngọt ngào làm thao...
Trời ưi, tui rụng tym tui mất...
Từ hôm nay bác Nguyễn Ngọc Ánh chính thức là thần tượng của con nhen bác ưiii huhu
Sao bác lại có thể hiểu thấu được tâm can trẻ con qua từng câu chữ như vậy cơ chứ...
Kể như người lớn đọc được truyện của bác để hiểu và trân trọng những tình cảm trong sáng của lũ trẻ thơ thì hay biết mấy.
Mình chưa nhận mình là người lớn thực sự (bởi tâm hồn mình vẫn còn hồn nhiên và ngây thơ vô số tội lắm), nhưng dường như mình cũng đang dần quên đi những kí ức tuổi thơ thật đẹp nếu ngày hôm nay không đọc cuốn sách này của bác.
Phải nói thật là nể bác Ánh cực. Lối văn của bác sao mà nó gần gũi, trong trẻo quá. Đùa chứ, mình đọc chuyện cười cũng không cười nhiều như khi đọc truyện của bác.
Lại nhớ lại cái năm nào đó trốn ngủ trưa để chơi đồ hàng, nấu ăn bằng cỏ cây dại cùng chị gái; giả làm cô dâu- chú rể, tổ chức đám cưới linh đình cùng mấy chị hàng xóm; chơi gấc, chơi chắt rồi đá bóng cùng mấy thằng cháu họ bằng tuổi;... rồi cả cái chuyện cái thuở lớp 2 nằng nặc đòi mẹ cho đi học võ cũng chỉ để học cùng anh crush đẹp trai, ôi trời ơi, sao mà giống bạn Khoa trong đây quá trời luôn haha.
Đọc xong mà thấy hạnh phúc ghê ấy, thấy thật may mắn khi mình được sinh ra là một đứa trẻ nơi thôn quê, có những trải nghiệm tuổi thơ ý nghĩa nhường nào...
Không liên quan lắm, nhưng hôm nay là 20/3, là ngày Quốc tế Hạnh Phúc... Ui chao chao...
Profile Image for Linh Hoàng.
120 reviews60 followers
July 28, 2015
Kể từ cái dạo chú Ánh ra sách gần đây mà toàn làm mình không ứng ý, cảm thấy không hứng thú lắm với việc tìm đọc mấy cuốn mới, cứ sợ rằng một vài thứ trong mình bị đổ vỡ mất. Thà rằng chưa đọc để rồi không so đo hơn kém. Nhưng có vẻ cuốn này khác. Kiểu như vào một ngày, giữa cái đỉnh điểm của sự ngột ngạt, cái mệt mỏi của thi cử, tự dưng cảm thấy mình phải bước vào nhà sách, phải tìm lại một chút gì đó thư thái cho bản thân, rồi thì cũng tự dưng thấy nhớ chú Ánh, thấy nhớ Kính Vạn Hoa, nhớ những đêm hè ôn thi vài năm trước. Vậy là ôm luôn "Bảy bước tới mùa hè" đi ra.
Về nhà trước khi đem ra đọc, nghiêm túc nhắc nhở bản thân là đọc thôi nhé, hãy thưởng thức nó đúng vị, không định kiến, không so sánh, không nghĩ nhiều. Mà đúng thật là mình đọc một cách rất thư thái nhẹ nhàng. Tự dưng thấy mùa hè trở nên...mơ màng hơn. Rồi nhìn ra thấy bên ngoài chỉ thấy toàn nhà là nhà, thành phố này sao mà chật chội, ước gì mình được làm Khoa, mà không cần là Khoa, là bất cứ đứa nào trong truyện cũng được sất, được chạy nhảy ở miền quê, được đắm mình trong những mộng mơ lãng mạn trẻ con, được leo trèo, được làm trò... Vườn nhà ông bà Khoa làm mình nhớ vườn sau nhà bà nội, mình và mấy đứa em toàn buộc dây dựng lá làm nhà, cũng có khi lấy võng của ông ra mắc ở hai gốc nhãn, nằm lim dim đung đưa giữa vườn hè mát lộng. Sẽ chẳng bao giờ lại có một trưa hè như thế.
Profile Image for Thi Nguyên (Thảo Điền).
337 reviews408 followers
April 19, 2021
Có lẻ dạo này tâm trạng không tốt, cộng với thử chế độ x2 audio book nên chuyến đi về tuổi thơ lần này hơi nhạt. Tôi đã cố gắng theo Khoa trở về mùa hè đầy nắng, đầy tình bạn và đầy tình yêu ngây thơ, tuy nhiên tôi cứ có cảm giác nó nhàn nhạt làm sao đó.

Chắc lỡ bị định kiến chú Ánh càng ngày viết sách thị trường mất rồi, ôi niềm kiêu hãnh của chú Ánh nay còn đâu ...

Xem thêm những bình luận sách của mình tại đây nhé
https://thuvienthaodien.wordpress.com...
---------------
Bảy Bước Tới Mùa Hè - Nguyễn Nhật Ánh (2015)
Sài Gòn, 03/09/2016
Đánh giá: 6.5/10 điểm
Profile Image for Minh Trí.
144 reviews
July 7, 2024
Càng bước càng lạc nhưng mãi không tìm được lối ra

Vẫn rất Nguyễn Nhật Ánh với giọng văn gần gũi, kiểu 8x 9x hồi đó, nhưng cuốn này hụt hơi hơn hẳn những cuốn trước đó. Hơi chán vì cứ lòng vòng mãi mới kết, 2 sao.
Profile Image for huynh ly.
97 reviews
January 23, 2023
Đây là bộ quyển sách thứ hai trong bộ sưu tập truyện của Nguyễn Nhật Ánh mình quyết tâm đọc trong năm nay và mình cực kỳ thích quyển này. Mặc dù lúc ban đầu thì mạch truyện hơi nhàn nhạt và mình có hơi chán một chút, nhưng khi Khoa bắt đầu nảy sinh tình cảm với Trang thì mọi thứ dần trở nên sôi động và tình tiết hơn.

Những câu ngôn tình sến đặt của kẻ hèn Mừng đối với công nương Đào làm mình cười miết. Mình thương Mừng, một cậu bé mồ côi sống với bà nhưng vẫn sống tích cực và đối diện với đời, mặc cho gia cảnh nghèo khó, mặc cho bản thân không đủ điều kiện đến trường. Nhưng vẫn mang trong mình một trái tim ấm áp và đầy tình thương.

Nhân vật tiếp theo mình rất yêu thích là ông Mười. Ông tình cảm lắm, chỉ là một đứa trẻ trong làng, hay giúp mình đi qua đi lại, nhưng ông lại đủ tình yêu thương và bao dung đến nổi nuôi heo để sau này bán, cho Mừng cắp sách quay lại trường học, Mình thương lắm, dân quê nghèo lại ham học, nên đôi lúc mình cũng buồn khi bản thân sống với điều kiện nhưng không bằng những cô cậu bé quê làng.

Không biết kết cục của những mối tình đơn thuần này sẽ ra sao nhưng mình cũng không tò mò lắm đâu, những gì tươi đẹp của quá khứ nên diễn ra ở quá khứ. Nếu Khoa 2014 là 15 tuổi, thì Khoa bây giờ cũng 24 và Trang 23 rồi nhỉ. Mình chỉ thầm mong là hai người vẫn bên nhau như những ngày hè xưa đó. Cùng nhau đạp xe xuống xóm Gà mua trứng vít, cùng nhau trèo lên cao để thổ lộ tình cảm. Và mình cũng mong điều tương tự xảy ra đến Đào và Mừng, mình cũng mong Mừng học tới nơi tới chốn, không phụ lòng ông Mười đã nửa đêm mưa gió bảo vệ heo để làm nền tảng kinh phí cho Mừng đi học.
Profile Image for Tram Nguyen.
174 reviews5 followers
March 8, 2021
Đơn giản, trong sáng, dễ thương.

Ban đầu mình ko thích lắm vì nhịp truyện chậm và đều đều. Nhưng khi có một nốt nhạc trầm vang lên, tự nhiên mình lại thấy cuốn sách thú vị lạ. Mình nghĩ độ dài cuốn này chỉ cần như những cuốn truyện ngắn khác của bác NNA là đủ, ko cần phải làm thành truyện dài như vầy.

Nhưng hoá ra truyện dài mà ít tình tiết cũng có cái hay của nó. Văn phong mộc mạc, ngắn ngủn đời thường của bác NNA nuông chiều cái thói hay mơ mộng về thời hồi nhỏ của mình, để mình tha hồ chìm đắm trong cái thế giới đơn giản ko phức tạp của tuổi mới lớn.

Có một chi tiết mà sau khi đọc xong mình cứ nghĩ mãi. Lúc ông Mười đòi nuôi cặp heo giống để sau này bán lấy tiền cho Mừng ăn học, lí do ông nói là vì ko có tiền nên muốn nuôi heo. Vậy thì tiền đâu ông có để mua heo giống lúc đầu nhỉ? Sao ông Mười ko dùng số tiền đó mà đưa cho Mừng luôn? Nuôi heo mình thì mình chẳng biết gì, nhưng mình đoán nó cũng tốn kém mà nhỉ?
Nhưng có lẽ đôi chút khập khiễng đó cũng ko đáng gì so với cái ẩn ý mà ông Mười dành cho Mừng. Thôi thì du di cho qua hết.
Đây không hẳn là truyện NNA yêu thích của mình, nhưng mình vui vì bác Ánh bao năm vẫn viết truyện dễ thương như ngày nào. 4*/5*
This entire review has been hidden because of spoilers.
Profile Image for Chau.
243 reviews39 followers
November 12, 2019
cảm giác quyển này nhạt nhòa quá so với những quyển khác của chú Ánh, thích mỗi đoạn tướng cướp rừng xanh
Profile Image for Sand Tea.
41 reviews
July 27, 2024
Dễ thương, ấn tượng hơn mấy quyển khác xíu! 3.25 ⭐️
Profile Image for Minh Chau.
44 reviews
November 26, 2024
Hơi nhạt nhòa so với mấy quyển còn lại của bác nhm nó vẫn rất là cute í
Profile Image for Harry Nguyen.
37 reviews7 followers
March 3, 2020
Cũng bình thường, hay là do tui không cảm được văn của tác giả ta...
Profile Image for mangtay.
95 reviews3 followers
August 20, 2020
Đối với tôi, Bảy bước tới mùa hè như một làn gió mùa hạ khẽ mơn man qua tâm hồn, câu chuyện nhẹ nhàng như chính tên gọi đã đưa tôi trở về tuổi thơ êm đềm, tươi đẹp. 💟
Tôi yêu Khoa vì những vẻ nghịch ngợm, láu cá nhưng ngây thơ của thời thơ ấu, lại khóc hết nước mắt vì câu chuyện của Mừng- một cậu bé mồ côi bỏ học nhưng trái tim ấm áp vô cùng.
Những ý nghĩ ngây thơ ấy dường như đánh thức một cái gì đó đã luôn thường trực, thật may mắn vì có một tuổi thơ êm đềm như thế, lòng tôi lại bâng khuâng nghĩ về những kỷ niệm tươi đẹp bên anh trai và chị gái.💜🌼
Những cái nhìn lên bầu trời xanh đầy nắng hạ của Khoa, những bâng khuâng đầu đời ngây ngô tình đầu của tuổi mới lớn. Ôi chao! Sao mà chân thật đến lạ thường. Tình làng nghĩa xóm, giúp nhau qua khó khăn, làng quê hiện lên thật tươi đẹp, bình yên nhưng đan xen vào đó là cái nghèo khó. Đến đoạn ông Mười nuôi heo để lấy tiền cho Mừng đi học, tôi đã bật khóc. Người quê hóa ra chan chứa tình cảm vô cùng! Lại có những đoạn tôi bật cười khúc khích vì câu chuyện giả cướp của các cậu bé và những lý do vô cùng lãng xẹt. Khoa, Mừng, Trang, Bông, Ninh- những cái tên chắc hẳn sẽ gợi lại một bầu trời tuổi thơ tươi đẹp khi nhắc về! Cảm ơn tác giả! Cảm ơn bác Nguyễn Nhật Ánh thật nhiều và cảm ơn cô bạn thân đã giới thiệu Bảy bước tới mùa hè- đưa tôi về những miền kí ức xa xăm, miền kí ức tuyệt vời ❤
~ Gửi bầu trời nắng hạ~
Tôi nhớ em...🌼🌼
Profile Image for hagnee.
151 reviews10 followers
August 27, 2019
Những rung động đầu đời của những đứa trẻ 14- 15 tuổi có gì đó hồn nhiên, ngờ nghệch đến lạ thường. Những cảm xúc khác lạ nảy sinh trong lòng những cậu học trò mới lớn đối với cô bạn trước đây hay chọc cho đến khóc. Những tò mò, ngẩn ngơ về trạng thái tương tư mà mình đang mắc phải. Rồi đến những lần nghĩ ra mọi cách để bắt chuyện với người mình thích. Có khi còn dự tính cả đến chuyện tương lai... Thứ tình cảm này sao mà ngây thơ, mộng mơ quá!

Thời gian trôi qua như thoi đưa. Chẳng mấy chốc những mùa hè ngập tràn màu sắc của những mối tình học sinh sẽ không còn nữa. Thay vào đó là sự hoài niệm, nh�� nhung về những kỉ niệm đã qua của tuổi thơ nghịch ngợm, về những sự cảm nắng nhất thời đối với cô bạn của mình,... Nó đẹp lắm, vui lắm mà cũng buồn lắm!
Profile Image for Minh Hiền.
183 reviews48 followers
November 7, 2020
Cứ mở sách bác Ánh ra là lại có một món hiện lên là "bánh cuốn" các bạn ạ 😂 đọc ko ngừng luôn ý đọc như nuốt từng chữ.
Vẫn đậm chất NNA, cốt truyện, nhân vật, tính cách,... mọi thứ đều vô cùng dễ thương và "ngày xưa". Cái cảm giác thích thích của bọn học trò lớp 8 lớp 9, cái hồn nhiên ngây thơ của việc tìm cách nào để ngỏ lời (ngay cả khi làm cướp ^^), cái sung sướng đột cùng của bọn con trai khi biết "công nương" của mình nói ra 2 từ "Thích chứ!". Rồi cả những thứ như đút lót để "mày nói hộ tao là tao thích nó cái"...
Mùa hè, kỉ niệm, cảm xúc,mọi thứ vẫn còn đó. Đan xen trong tác phẩm còn phản ánh sự thương người, thương cho đứa trẻ có hoàn cảnh khó khăn, sự đùm bọc bao dung lẫn nhau của những người dân trong một làng nhỏ ngày xưa...
Điểm 10 cho chất lượng nha 👌
Profile Image for Phu.
780 reviews
March 26, 2022
Mỗi lần nhìn lại Bảy Bước Tới Mùa Hè là mình lại nhớ rất nhiều kỷ niệm: mình mua và đọc quyển này cũng là mùa hè, mua xong rồi được đi chơi cùng một người bạn (hiện tại du học), rồi đọc xong quyển này trong một ngày nữa.
Cốt truyện nhẹ nhàng, nhưng vẫn sâu sắc. Cái tình yêu nó ngây ngô gì đâu, nhân vật thì tốt bụng.
Profile Image for Mít.
49 reviews5 followers
March 11, 2022
Cái tuổi lớn chẳng lớn, bé chằng bé. Cái kiểu hồn nhiên, đáng yêu lại còn hài hước. "Coi chừng chó cắn".
Profile Image for Trang.
19 reviews
July 26, 2019
Quyển sách đầu tiên của Nguyễn Nhật Ánh mà mình đọc đó là Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, một quyển khá là nổi tiếng ảnh trong tầm hiểu biết của mình. Mình thích quyển đấy bởi vì mình được gián tiếp trải qua những trò nghịch ngợm của tuổi thơ mà hồi nhỏ không có được biết. Quyển thứ hai là Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, cũng là một quyển rất nổi tiếng trong tầm hiểu biết của mình. Ngày trước mình không có cảm xúc, không suy nghĩ khi đọc sách nên giá trị mà quyển ấy mang lại cho mình không nhiều. Nguyễn thứ ba là Cây chuối non đi giày xanh. Mình thích câu chuyện đấy, thích bức tranh mà nó vẽ ra dù mình cũng không nhớ được nhiều. Quyển thứ tư là Cảm ơn người lớn, mình khá thích quyển này vì đó là phần tiếp theo của Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ mà mình nghĩ là có nhiều điều mình có thể học được từ đấy. Và cho đến khi mình có nhiều suy nghĩ hơn, cảm xúc hơn khi đọc sách, mình đọc Còn chút gì để nhớ. Mình đã để lại nhận xét về quyển này trên Goodreads nên mình sẽ không nói về nó nữa. Và cuối cùng là Bảy bước tới mùa hè. Có lẽ đây là truyện dài của Nguyễn Nhật Ánh mà mình thích nhất cho đến thời điểm hiện tại, sau những gì mà mình đã đọc.
Quyển sách vẽ ra cho mình bức tranh thơ mộng như những gì mình nhớ về Cây chuối non đi giày xanh, tinh nghịch như Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ và trong sáng hơn tất cả những câu chuyện tình của Nguyễn Nhật Ánh mà mình từng đọc. Chỉ là hôm nay trông nhỏ Trang, nhỏ Đào "khang khác", rồi "thích qua thích lại" nhưng không dám nói. Là những nỗi buồn suy tư mấy ngày, mấy tuần phút chốc chỉ cần một sự việc tưởng chừng như lãng xẹt lại giúp bày tỏ nỗi lòng. Những lo lắng cho tương lai dễ dàng được giải quyết bằng cách hùng hổ tuyên bố mình chỉ cần mau chóng "thành người lớn" như thầy Tám với dì Liên. Nhưng lại có một điểm lặng. Giữa câu chuyện hiệp sĩ - công nương của thằng Mừng, thằng Khoa và chuyện tình bánh mì thịt của thằng Bông với nhỏ Sen, kết thúc bất ngờ của thầy Tám với dì Liên là cái chết của ông Mười khòm. Mình đoán được ông nuôi heo để cho Mừng tiền đi học, nhưng đâu có ngờ ông lại ra đi cũng vì lo cho Mừng dù lẽ dĩ nhiên là ông cũng đã lớn tuổi nhất làng rồi. Mình xúc động như cách Khoa xúc động, thương ông vì ông thương bạn mình.
Bảy bước tới mùa hè là câu chuyện nhẹ nhàng và tồn tại trong kí ức của mình dưới dạng một bức tranh. Bức tranh với gam màu sáng, xanh tươi và đơn giản. Có thằng Khoa đạp xe chở nhỏ Trang, thằng Mừng chăm mấy con heo với nhỏ Đào, thằng Bông chắc là ăn bánh mì thịt bên cạnh nhỏ Sen, có giậu mồng tơi, có cây ổi, cây khế, có khu rừng thưa xóm Gà.
Xin viết lại bài thơ mà mình thích nhất trong quyển này, phụ bản 4.

"Thiếu một nửa tôi đi tìm một nửa
Một nửa nắng vàng, một nửa mưa bay
Một nửa khuya, một nửa chiều, nửa gió
Ai sẽ là một nửa của tôi đây?

Nhớ một nửa tôi đi tìm một nửa
Một nửa đường xa một nửa buổi hồng
Một nửa vui, một nửa buồn, nửa giận
Bạn có là một nửa của tôi không?

Khuyết một nửa tôi đợi chờ một nửa
Như rằm chờ một nửa của vầng trăng
Như câu hỏi đợi một người để hỏi:
Bạn có là một nửa của tôi chăng?"
This entire review has been hidden because of spoilers.
24 reviews1 follower
August 30, 2025
1. Cốt truyện

Cuốn truyện kể về một mùa hè đặc biệt khi Khoa – cậu bé 14–15 tuổi từ thành phố – trở về quê ngoại nghỉ hè. Lần này, trái tim cậu không còn nô đùa cùng bạn bè như trước nữa. Tình yêu đầu đời vụng dại chớm nở khi Khoa bất ngờ “đứng hình” trước vẻ duyên dáng của cô bạn Trang hàng xóm.

Không chỉ riêng Khoa, người bạn chí cốt là Mừng cũng phát hiện trái tim mình rung động trước Đào – cô bạn khác trong xóm. Hai cậu quyết “làm đủ trò” để gây ấn tượng: từ bày kế “thả thính” ngọt ngáo đến xin đi học thêm chỉ để gặp người thương…

Mùa hè qua đi nhanh. Những khoảng lặng yêu thương, những rung động ngây ngô và những trò nghịch dại bắt đầu từ mùa hè ấy, sẽ mãi trở thành kỷ niệm khó phai trong lòng hai cậu nhóc và độc giả.

2. Nhân vật

Khoa: Cậu bé thành thị về quê ngoại nghỉ hè, gương mặt tinh quái, bắt đầu biết nhớ nhung cô bạn Trang.

Mừng: Bạn thân của Khoa, chân chất, thật thà và cũng “dog in love” với Đào.

Trang: Hình mẫu “công nương” của Khoa – dịu dàng, đáng yêu, khiến cậu ngẩn ngơ.

Đào: Người trong mộng của Mừng, dễ thương và hiền lành.

Nhân vật phụ đáng yêu khác gồm: Bông, Ninh, các dì, ông bà, thầy cô — tạo nên không khí làng quê và tuổi học trò tinh nghịch.

3. Chủ đề

Rung động đầu đời: Những rung động vụng dại lần đầu rất ngây thơ nhưng đáng yêu, khắc họa chân thực tâm lý tuổi mới lớn.

Hồi ức tuổi thơ: Bối cảnh làng quê yên bình, ngôi nhà, con sông, giậu mồng tơi… làm nổi bật ký ức tươi đẹp của tuổi học trò.

Giá trị của hiện tại: Rằng những khoảnh khắc đơn giản, chưa toan tính sẽ trở thành kỷ niệm quý giá sau này.

4. Cảm nhận

Bảy bước tới mùa hè như làn gió mát bạc hà thổi vào lòng người đọc, chạm đến miền ký ức trong trẻo thời áo trắng. Giọng văn của Nguyễn Nhật Ánh nhẹ nhàng, hài hước mà vẫn giàu thi vị. Mỗi nhân vật, từ Khoa, Mừng đến Trang, Đào đều đáng yêu, riêng biệt nhưng gắn kết một cách chân thật.

Cuốn sách không có cao trào hay nút thắt kịch tính; chính sự bình dị trong từng cuộc trò chuyện, từng màn “cưa cẩm” ngốc nghếch lại làm nên nét quyến rũ đặc trưng. Như review nói rất đúng: “Chỉ cần bảy bước là tới mùa hè… nhưng liệu tình cảm ấy còn trọn vẹn khi bước năm sau?”

Tổng kết:

Loại sách: Truyện dài thiếu niên – thanh xuân, trong sáng.

Phù hợp cho: Người lớn nhớ về tuổi học trò, lứa tuổi cấp 2–3 đang tìm cảm xúc đầu đời.

Điểm nhấn: Giọng văn dễ thương, văn phong nhẹ nhàng, tình bạn và tình yêu tuổi mới lớn ửng vàng như nắng hè.
Profile Image for Nguyễn Ngọc.
16 reviews
September 8, 2024
Trong những ngày bị cuốn theo guồng quay của cuộc sống, t tự hỏi, mình đang làm gì với cái khoảng thời gian hè quý báu này vậy. Mở mắt ra , việc đầu tiên là bấm điện thoại, rồi qua kiếm việc, kiếm chỗ thực tập,… xong lại trăn trở, viết CV thế nào ta, mình không có kinh nghiệm, không có kĩ năng, tiếng anh thì chữ được chữ mất, ai mà muốn tuyển. Biết mình dở, biết mình thiếu đủ thứ, nhưng khi nghĩ đến, chỉ như đang gặm nhấm nỗi sợ hãi, rồi chìm vào bế tắc. Không biết bắt đầu từ đâu, nên làm gì bây giờ. Rồi chợt nhớ, à, mình là đứa chậm chạp, học cái gì cũng không xong, có cố lắm cũng vô ích. Chẳng biết khi nào, lại chìm vào hố đen tuyệt vọng, mông lung và trống rỗng. Sau tất cả, mình lựa chọn thoát khỏi nó bằng cách chạy trốn, bằng cách cố quên đi, tìm kiếm một thú vui tiêu khiển bù đắp vào. Game, và đọc sách… Đúng như David Mcraney đã đề cập trong Bạn không thông minh lắm đâu, bản năng ngây ngô của loài người là thứ luôn ưa chuộng những việc nhẹ nhàng. Và có lẽ, mình cũng chỉ là một sinh vật bị bản năng của mình điều khiển, để phần con lấn án phần người. Cứ như vậy, mình trì hoãn tất cả, và đi đến việc vùi đầu vào những cuốn sách. Lúc đầu, chỉ đơn giản là đến thư viện để mượn một vài cuốn sách tiêu khiển đọc cho đỡ nhàm chán, lại chợt bắt gặp , giữa miên mang nhưng sách và sách, cái tên Bảy bước đến mùa hè. Cứ như là, một dấu hiệu của vũ trụ được gửi đến mình, tựa như trong Nhà giả kim, cái dấu hiệu sẽ xuất hiện, và hướng ta đén con đường mà bàn tay của tạo hóa đã tạo nên. Có vẻ lại mông lung, và lạc đề nữa rồi, haha, nhưng mà, mình hiểu, những dòng mình viết ra lúc này, phản ảnh rõ tâm trạng của mình nhất. À, quay lại với cuốn sách, cứ như là, sao nhỉ, tự nhiên bắt gặp , và thấy muốn đọc, nên quyết định mang về nhà luôn.
Ngay khi đọc lời bình của nhà báo Jason Beerman về tác phẩm này của Nguyễn Nhật Ánh , mình cứ tưởng, đó như là lời tâm tình với chính mình, và với những bạn trẻ, những người đang dợm những bước mờ hồ trên đường đời. “Nếu các chân lý phổ quát có tồn tại, còn nơi nào tốt đẹp hơn để tìm thấy chúng ngoài những ký ức tuổi thơ? Ở đó, không bị phai mờ vì đánh mất sự thơ ngây và những nhọc nhằn của tuổi trưởng thành, cuộc sống – ngay cả khi nhìn lại – vẫn là cuộc phiêu lưu vô tận” Phải, mình đã có lúc như vậy, có những lúc, bản thân không tự nhận thức được mọi thứ diễn ra, không cố ý ngụy tạo gì cả, nhưng vô tình lại cất giấu những gì xảy ra trong những năm tháng trẻ thơ vào ngôi nhà quý báu mang tên ký ức.
Khoa là một cậu bé đang ở độ tuỗi chập chững, không quá nhỏ để được coi là con nít, nhưng cũng không đủ lớn để được đánh giá như người trưởng thành. Ở cái tuổi này, những chuyển biến về cảm xúc, và tâm lý, khó mà có thể nói rõ được. Cũng như thường lệ, hè đến, cậu lại về quê ngoại, nơi, mà dường như mọi thứ đã gắn bó khăng khít với cậu ngay từ tấm bé từ cảnh vật cho đến con người: cậu bạn thân tên Mừng, nhỏ Trang hàng xóm, dì Liên.. Ừ, hè năm này, chắc hẳn mọi thứ vẫn thế, vẫn không thay đỏi gì, nhưng, thật ra, cuộc sống vẫn luôn vận hành theo quy luật của nó, và thế giới vẫn không ngững đổi thay, huống chi là, tâm trạng của một cậu nhóc 15 tuổi. Những rung động đầu tiên với cô bế hàng xóm, chẳng hiểu đó là gì, chỉ đơn thuần, là những xấu hổ khi chạm mặt nhau, những suy nghĩ băn khoăn vụn vặt, gửi theo gió cùng những câu hát ngây ngô của chàng phù thủy Khoa, trên cành ổi. !5 tuổi, có nghĩ gì sâu xa đâu, chỉ đơn giản là muốn, rồi tìm cách đạt được. Xin đi học cùng lớp, tìm cách ngồi cùng bàn, .. chỉ đơn giản, muốn được trò truyện với người ta, ấy thế mà, cuối cùng lại đổ bể, lại bẻ sang con đường giả làm cướp. Nhưng mà ngộ nghĩnh sao, 2 cậu nhóc trong truyện, sắp xếp tình toán này nọ, chìm đắm trong những miên mang và nỗi buồn man mác, trò truyện với người mình thích, sao khó ghê, nhưng cuối cùng, sau khi đi một chăng dài, lại đạt được những mong ước dại khờ, bằng những cách không ngờ tới nhất. Mà có lẽ vì nó là những điều nhỏ bé và giản đơn như vậy, nên đôi khi cứ thuận theo tự nhiên mà tới, chứ chẳng thuận theo ý mình.
Điều mà mình thích nhất ở cuốn sách này, là nó viết về những điều nhỏ nhoi, bình dị, và đôi khi, đối với người lơn chúng ta, nó cũng chả mang ý nghĩa gì to lớn. Nhưng nó lại có lại có khả năng thay đổi tư duy và vận mệnh của một con người, giống như trong Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, về cô bé bị bệnh và cha cô bé vậy. Còn ở trong cuốn sách này, là cậu bé Mừng. Xuất phát từ mong muốn được nói chuyện với nhỏ Đào, cậu mang trong mình hi vọng nhỏ nhoi ấy, tiếp cận và giúp đỡ ông Mười khòm, giúp đỡ ông, để được nhỏ Đào để ý. Thế rồi, chẳng hiểu từ khi nào, trong cái âm mưu của cậu tiểu quỷ này, bỗng chốc xuất hiện lòng thương ông Mười và mong muốn chân thành muốn đỡ ông trong những lần đi dạo. Chính ông là người đã mở ra một trang mới cho cậu bé Mừng thất học, bảo bao cậu bằng những lời thủ thỉ tâm sự “Con người không học chẳng khác nào bị khòm. Suốt đời chỉ nhìn xuống đất, không thể ngước mặt lên trời nhìn thiên hạ” Ông không ngại lôi khuyết tật của ông ra để khuyên răn thằng bé, và dành những lời động viên chân thành cho Mừng. Chính những điều nhỏ nhoi đơn, đơn thuần ấy đã đánh thức lòng hiếu học của cậu bé nghèo, đánh lên một que diêm trong đầu óc tối tăm của nó như Nguyễn Nhật Ánh đã nói. Ông Mười và Mừng không phải ruột thịt máu mủ, nhưng tình thương xuất phát từ tận đáy lòng của họ đã thôi thúc nhau làm những việc ý nghĩa, với hi vọng là vực nhau dậy trong cái cuộc sống khắc nghiệt này. Với ông Mười, đó là việc đã lớn tuổi nhưng vẫn quyết chí nuôi heo lấy tiền cho Mừng ăn học. Còn với Mừng, là sự lo lắng sợ ông vấp ngã xuống mương khi đi dạo và không có ai kề bên. Ấy thế mà, nghiệt ngã quá, cuộc đời không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Ông Mười mất, nhưng điều đó không có nghĩa là dập tắt luôn quyết tâm kiếm tiền cho Mừng đi học. Đào, bé chá ông, cô bé dường như là người thấu hiểu mong muốn của ông hơn hết thảy, tiếp tục kế thừa nguyện ước đó, góp phần trao thêm hi vọng về một ngày cắp sách đến trường của cậu nhóc Mừng. Họ đều sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng mà vì tình thương, san sẻ nhau chút đắng cay ngọt bùi có là gì. Điều này khiến mình rất cảm động. Mình tin rằng, trong một tương lai không xa, Mừng sẽ được đi học bằng bạn bằng bè, Khoa sẽ quay trở lại vào một ngày hè không xa , và ở phía sau, hai cô gái nhỏ, vẫn sẽ mỉm cười chào đón những tình cảm bé thơ của mình.
Gửi tôi của sau này, thời điểm viết những dòng này, là khi bản thân đang hoang mang với những lựa chọn của cuộc đời nhưng đã tìm lại cho mình được những mảnh ký ức tuổi thơ vào những ngày nắng hạ. Bảy bước đến mùa hè chính là cuốn sách chữa lành cái tâm hồn đầy tối tăm sợ sệt của m đấy. Đưa mày về những ngày tháng hồn nhiên, vui tươi tuổi học trò đã tạo nên những ngôi nhà kho quý báu trong đời m. Khiến m tạm thời quên đi nỗi lo, để rồi một lần nữa, tiếp thêm niềm vui và động lực cho m quyết định cuộc đời. Nên cứ vui vẻ mà sống tiếp, sợ, nhưng hãy cứ làm, chỉ bảy bước nữa thôi, m sẽ làm người lớn rồi. Nhưng không phải thể mà m bỏ đi những kỉ niệm thời thơ ấu mà là để m trưởng thành hơn, tạo ra giá trị nhiều hơn. Và hơn cả, là nhận ra rằng, mình cũng đã từng có những ngày tháng đẹp như thế.
Profile Image for Mai Phương.
2 reviews
Read
July 7, 2023
Ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh quả thật vẫn luôn hài lòng độc giả như mình bởi sự nhẹ nhàng bình yên mà ông mang lại qua từng cách sử dụng từ ngữ giản dị và lối hành văn gần gũi thân thiết của mình. Bảy bước tới mùa hè là một liều thuốc chữa lành và cũng giống như các tác phẩm khác của NNA luôn cho mìn cảm giác như được tưới mát tâm hồn, khiến mình trở nên mơ mộng, hào hứng không thể rời mắt khỏi những câu chuyện về một tuổi mới lớn tràn đầy niềm vui và đáng nhớ. Mình đã từng đọc nhiều tác phẩm của nhà văn nhưng mỗi độ tuổi khi đọc sách ta lại có những cảm nhận khác nhau. Giờ đây mình của 18t đọc lại cuốn sách này lại có cảm xúc khác so với mình 13t khi đọc truyện lần đầu tiên. Tuy không phải là người đã có nhiều trải nghiệm cuộc sống nhưng mình đang ở ngưỡng bắt đầu trang mới của cuộc đời đồng thời vừa trải qua 3 năm cấp 3 thiếu đi một phần nhỏ của thanh xuân nên còn nhiều canh cánh trong lòng. Cuốn sách này thực sự đã khiến mình có sự mơ mộng, hào hứng bởi tình cảm thuần khiết Khoa dành cho Trang hay của Mừng dành cho Đào. Một tình yêu chân thật xuất phát từ đáy lòng khiến mình cũng có cảm giác như đang yêu. Cảm xúc rung động mới chớm nở của những đứa trẻ đang lớn luôn là khoảnh khắc đẹp nhất mà ai cũng muốn ngắm nhìn. Đọc xong truyện mình cũng nhận ra được sự tài tình của nhà văn khi ông đã đưa câu chuyện về Mừng và ông Mười khòm, kể về hoàn cảnh của Mừng hay thói ham ăn của Bông để dạy ta bài học về tình cảm giữa người với người và việc phải biết trân trọng biết ơn những gì mình đang có. Truyện của Nguyễn Nhật Ánh đọc ở mỗi thời điểm khác nhau ta lại chiêm nghiệm ra được nhiều điều sâu sắc qua những thước phim tuổi thơ mà ông dựng lên. Nếu bạn đọc nào đang cần tìm đến những quyển sách chữa lành thì tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh là một lựa chọn tuyệt vời bạn không thể bỏ qua
Profile Image for Giang Nguyen.
143 reviews23 followers
May 26, 2022
Ông Mười khòm nói với Mừng: “Con người không học chẳng khác nào bị khòm. Suốt đời chỉ nhìn xuống đất, không thể ngước mặt lên trời như thiên hạ.”

“Bảy bước” nữa tới mùa hè thật rồi nên mình lướt qua giá sách, túm luôn được quyển này. Phần lớn thời gian truyện dễ thương, hài hước, nhưng cũng có lúc khiến mình bùi ngùi như chuyện của ông Mười và Mừng.

Nhiều đoạn mình thực sự phải bật cười, nhất là mấy đoạn sến rện đậm mùi kiếm hiệp pha tạp hiệp sĩ châu Âu Trung Cổ của con nhà Khoa, con nhà Mừng với “công nương” của bọn nó.

- Kẻ hèn này là Hiệp Sĩ Rừng Xanh, nguyện suốt đời bảo bọc công nương.
Thằng Mừng thốt được câu đó thì sung sướng lắm. Đó là câu tỏ tình trong truyện. Nói được với nhỏ Đào câu đó, dù nói trong lốt tướng cướp, nó cũng cảm thấy rất hả dạ.
Nhưng giai nhân Đào ngoài đời không hề giống giai nhân trong truyện. Giai nhân trong truyện khi nghe Hiệp Sĩ Rừng Xanh nói vậy, đã đáp trả bằng giọng rưng rưng cảm động:
- Thiếp đây cũng nguyện suốt đời nâng khăn sửa túi cho tráng sĩ.
Giai nhân Đào ngoài đời đáp cộc lốc:
- Khỏi, khỏi! Tôi không cần ai bảo bọc.
Đã thế còn xua tay như đuổi tà:
- Thôi, thôi, tránh đường cho tôi đi. Hu hu…

Mà truyện cũng có twist,
Displaying 1 - 30 of 194 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.