Jump to ratings and reviews
Rate this book

MAX - Bi kịch của "Chủng tộc Thượng Đẳng"

Rate this book
“Mong ước đầu đời của tôi là được sinh ra vào ngày 20 tháng Tư, vì đó là sinh nhật của Quốc trưởng. Nếu tôi sinh ra vào ngày 20 tháng Tư thì tôi sẽ được các vị Thánh của người Đức ban phước lành và người ta sẽ coi tôi như là đứa con đầu lòng của chủng người thượng đẳng, người Aryan. Đây là chủng người từ nay sẽ thống trị thế giới. Tôi là đứa trẻ của tương lai. Đứa trẻ được hình thành không có tình yêu. Không Chúa Trời. Không luật pháp. Không gì khác ngoài sức mạnh và sự vĩ cuồng. Heil Hitler!”

---

Cuốn tiểu thuyết hé lộ những sự thật lịch sử đầy ám ảnh về chương trình Lebensborn do Thống chế Himmler khởi xướng, nhằm tạo ra các đại diện thuần chủng của chủng người Aryan, thế hệ trẻ lí tưởng phụng sự cho sứ mệnh phục hưng nước Đức và sau đó là châu Âu nằm dưới sự chiếm đóng của Đế chế.

“Chiến thắng của những đứa trẻ phải tiếp nối chiến thắng của vũ khí.” - Thống chế Himmler

"Một cuộc sống được lên kế hoạch sẵn, được điều chỉnh dựa trên các thông số cụ thể đã thiết lập từ trước. Một cuộc sống được nuôi dưỡng bởi sự chết chóc."

Một câu chuyện lịch sử đáng kinh ngạc và đau lòng mà chúng ta không thể chối bỏ.

Tác phẩm đã đạt 12 giải thưởng tại Pháp, được dịch sang tiếng Anh, Tây Ban Nha và được độc giả trên khắp thế giới đón nhận.

Một ấn phẩm của WINGS BOOKS - Thương hiệu sách trẻ của NXB Kim Đồng.

448 pages, Paperback

First published January 1, 2012

163 people are currently reading
4576 people want to read

About the author

Sarah Cohen-Scali

45 books32 followers
Sarah Cohen-Scali is a French writer. She also publishes under the pseudonym Sarah K. She holds a degree in philosophy and studied dramatic arts before beginning her career writing for children. She has published around twenty books for young readers as well as for adults, particularly crime novels. She began writing at the age of 29.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
2,021 (46%)
4 stars
1,580 (36%)
3 stars
528 (12%)
2 stars
123 (2%)
1 star
57 (1%)
Displaying 1 - 30 of 608 reviews
Profile Image for Jessica.
Author 30 books5,902 followers
May 5, 2017
This is a story that needs to be told. The Lebensborn program, where the Nazis literally bred people with superior Aryan characteristics in order to create a master race, is not something that you hear a lot about. At least, not in fiction, and certainly not in fiction presented to teens. So when I heard about this book, a book narrated by a Lebensborn beginning at his birth, I thought, Finally. This will be a striking, important book! What would it be like to be raised, from birth, on a diet of Nazi propaganda? And not just that Germans are a master race, but that you, specifically, have been born a superior being? The Lebensborn did not know their fathers. They were taken from their mothers and adopted out to high-ranking Nazi officers as a reward. I have never come across a story about what happened to any of them, and my degree is basically in German literature, I am married to a man with a degree in German, and we met when we were both in a bizarre post-WWII German play.

Needless to say, as soon as I heard about it, I had to read this book.

And now I am angry. Not that such a thing happened, not the sort of anger that reading about WWII, or the Holocaust, causes. Not that righteous anger. No, I'm angry because the first book I've ever found about the Lebensborn program is a FREAKING HOT MESS and I want to know how anyone thought this would be okay.

I suspect part of the problem is that it is translated from French. A lot of my issues stem from what I shall call word choice in this book. Let's give the benefit of the doubt to Ms. Cohen-Scali and say that she had a very clumsy translator. Much of the slang and several of the idioms are jarringly modern, pulling me out of the story repeatedly to frown and think, would they have known what that was in 1936? In war-torn 1941 Berlin?

Annnnd then there's the swearing. So many swears! Now, bear with me. I'm no shrinking flower when it comes to swearing in literature (just ask my easily shocked book club.) And yes, I know that the F-word was not unknown in the 1940's. I'd just like to know how a four-year-old, raised in an environment where pure thoughts were held to such a high standard, would hear that word enough to use it constantly. Also, calling all women bitches. Let's think about this. He knows, even before he is born, that he is special. His mother is one of the finest examples of Aryan womanhood. All the women there are. They have been carefully examined and vetted, their pedigrees checked and rechecked, they are revered as goddesses doing their sacred duty. And running the Lebensborn home are a bevy of nunlike women, all of whom nearly faint at the sound of Hitler's voice on the radio. They speak constantly of higher thoughts, of taking care of beautiful Aryan bodies for the purity of the homeland, nobility of purpose for men and women, etc. etc. How then is this child then born thinking (and later speaking) not only a constant stream of venomous f-words, but also referring to all women as bitches and whores? Where did he learn this? Not one other person in the book is depicted as talking this way, so who is he modeling his speech after?

And that's really where I have a huge problem with this book. Not the swearing, not the fact that the main character is a little jerk (which I expected), but the fact that he is so inconsistent. Inconsistent to the time period, to his upbringing, and inconsistent with his own past behavior. He will say that he forgets his real mother, or this person, or that event. Then later he will describe the person 0r the event in detail for someone, with no explanation of whether he was lying about forgetting, or something made the memory return. He has seen soldiers having sex with both prostitutes and prisoners at one house where he lives, and talks about how boring it is and how uninterested he is in girls' bodies, then a chapter later he naughtily sneaks off to spy on some naked girls. (He is also way too young at this time to know or care about what he is seeing.) (And actually that's the point where I nearly had to DNF this book. I don't know about you, but reading page after page of excruciating details about young girls being kidnaped, beaten, and then given a highly invasive gynecological exam is about my limit for gratuitous anything in a book. Ditto the descriptions of young boys' penises which seemed entirely exploitative.)

There is a large chunk of the book where he is four years old, which made me wonder if the author had ever met a four year old. Not only does he speak and think in long, eloquent sentences, but his physical behavior is well above and beyond even an eight-year-old. He's supposed to be smart and physically "perfect" but not preternaturally smart and strong. At this time he also knows exactly what happens at concentration camps, and works for a time with a collaborator. She defies her handlers, and he is confused when he doesn't see her again and thinks perhaps she has been sent back to the camp. Years later he thinks about exactly how she was executed, as though he knew. Also, having talked since the day he was born about inferior people being killed, having spent years at a special school training to be a good Nazi, and having learned that he is using soap made from the fat of murdered Jews, when someone tells him that the Jews in concentration camps are being killed, he freaks out like he's never heard such a horrible thing. Okay, seriously?

There's no moment of clarity where he discovers that all he knows is wrong, nor is there a moment when he decides that, no matter the evidence, the Nazi way is always right. There's no consistency to what he does and doesn't know, or how he will react. He seems to have few emotions at all, unless being arrogant counts as an emotion. Even when no praise is given, he believes himself to be superior, and it's all he thinks about. Yet he never seems to come "down" because of his hubris. The book is just a recitation of what happened in the war, as told by an arrogant little brat who keeps contradicting himself. For contrast, the one person he actually likes and looks up to is a fine Aryan specimen who is secretly Jewish. He is based on the very real Solomon Perel, a young Jewish man who attended an elite Nazi school as the ultimate cover story. (His story is told in "Europa, Europa," which is both a book and a superb movie.) This story would have been equally interesting, except he is also a jerk who does things with no rhyme or reason, therefore he is impossible to understand or root for.

Can you see why I'm angry? The premise of this book is gold. Her research seems to have been impeccable. There's a bibliography and notes at the end. It has all the earmarks of an important book for the WWII fiction shelves. And then she drops the ball so hard it's painful to read.
Profile Image for Nhi Nguyễn.
1,022 reviews1,386 followers
April 1, 2021
“Chúng ta đang ở ngày 19 tháng Tư năm 1936. Đã sắp nửa đêm.

Mong ước đầu đời của tôi là được sinh ra vào ngày 20 tháng Tư, vì đó là sinh nhật của Quốc trưởng. Nếu tôi sinh ra vào ngày 20 tháng Tư thì tôi sẽ được các vị Thánh của người Đức ban phước lành và người ta sẽ coi tôi như là đứa con đầu lòng của chủng người thượng đẳng, người Aryan. Đây là chủng người từ nay sẽ thống trị thế giới. Tôi là đứa trẻ của tương lai. Đứa trẻ được hình thành không có tình yêu. Không Chúa Trời. Không luật pháp. Không gì khác ngoài sức mạnh và sự vĩ cuồng. Heil Hitler!”


Đó chính là những suy nghĩ đầu tiên nhất hình thành bên trong bào thai Max, mà chỉ vài giờ nữa thôi sẽ chào đời đúng vào ngày 20 tháng Tư, sinh nhật của Quốc trưởng Hitler. Cậu bé chính là bản mẫu hoàn hảo của chương trình Lebensborn - nghĩa là Suối Sinh hay “ngọn nguồn sự sống” - do Thống chế Heinrich Himmler khét tiếng của Đệ Tam đế chế khởi xướng. Lebensborn là một chương trình trung tâm trong “tầm nhìn” đầy tham vọng của Hitler, muốn thanh lọc sắc tộc của toàn bộ thế giới, mà trước tiên là diệt trừ người Do Thái, và tạo nên một đội quân của “chủng tộc thượng đẳng Aryan” để thống trị nhân loại. Chương trình vô nhân đạo và sự điên cuồng của cả một đế chế đẫm máu này đã được tác giả Sarah Cohen-Scali miêu tả một cách tường tận, trực diện, chi tiết đến mức ngậm ngùi, thông qua cái nhìn của chính đứa trẻ sinh ra từ câu chuyện lịch sử đáng kinh ngạc và đau lòng mà chúng ta không thể chối bỏ này: Max.

Từ những suy nghĩ của một cậu bé sắp sửa ra đời, sắp sửa tìm đường đến cổ tử cung và rồi cửa mình của người mẹ để chui ra, để đến với thế giới như một phần của một thế hệ bị tẩy não, Max kể cho người đọc nghe, với một thái độ dửng dưng như thể chính cậu khi còn là một bào thai đã “thấm nhuần” những tư tưởng sai lạc khủng khiếp của Đức Quốc xã, câu chuyện về sự hình thành cậu cũng như hàng loạt những đứa trẻ khác trong cái gọi là “nhà trẻ” Heim ấy. Đó là câu chuyện của những người phụ nữ được tuyển chọn kỹ lưỡng gắt gao, đảm bảo không pha trộn dòng máu Do Thái trong gia phả, để sinh ra các đại diện thuần chủng của chủng người Aryan. Đó là câu chuyện của những cuộc truy hoan ngay trong cái “nhà trẻ” ấy, những cuộc giao hợp thể xác chỉ đơn thuần phục vụ mục đích sinh sản.

Đó là câu chuyện của một thời đại khi mà những người phụ nữ đã qua chọn lọc chỉ được xem như những cổ tử cung biết đi, những con ngựa giống, cắn răng để cho các binh lính SS quan hệ tình dục với mình, mang thai, sinh hạ ra những đứa trẻ “chất lượng làm quà tặng Quốc trưởng”, để rồi sau đó phải chịu cảnh bị chia cắt với giọt máu của mình, sau khi đã “hoàn thành nhiệm vụ sinh sản”. Đó còn là câu chuyện của những thiếu nữ chưa đầy mười tám tuổi của Liên đoàn nữ thanh niên Đức - nhánh dành cho nữ của Đoàn Thanh Niên Hitler - bị cưỡng bức tập thể để mang thai và sinh ra những đứa bé như Max. Nhưng không phải đứa bé nào trong và sau quá trình chui ra khỏi bụng mẹ cũng được như Max. Bởi vì thời đại này cũng là thời đại mà trẻ sơ sinh trở thành một món hàng, một cỗ máy phục vụ cho một mục đích đẫm máu: chiến tranh, và rất nhiều em đã bị “loại bỏ” như những chú thỏ con trong quá trình đo đạc, sàng lọc và giữ lại những cỗ máy mạnh mẽ nhất, mang tính Aryan nhất.

Nhân vật Max đã sinh ra và lớn lên trong một môi trường, một bộ máy vận hành kinh hoàng như thế, khi các bà mẹ chẳng khác nào dây chuyền sản xuất để tạo ra những “vũ khí chiến đấu” tương lai. Ngay từ những suy nghĩ đầu tiên, những trải nghiệm đầu tiên sau khi cất tiếng khóc chào đời, Max đã không được ban cho nhiều cơ hội để thực sự được sống trọn vẹn như một đứa bé sơ sinh với người mẹ ruột của mình. Đã có một sợi dây kết nối tình mẹ con hiện hữu giữa Max và mẹ, nhưng khi mẹ cậu bị đưa đi xa, Max cũng dần xóa luôn từ “mẹ” trong từ điển của mình. Cậu quả thật là bản mẫu hoàn hảo của những gì Quốc trưởng Hitler mong muốn từ chương trình Lebensborn, bởi thứ niềm tin sắt đá mà cậu dành cho “người cha” đã đích thân đặt tên cho cậu là Konrad von Kebnersol, và nước Đức mà “người cha” ấy đại diện.

Song hành cùng sự lớn lên của Max là những mặt tối khủng khiếp khác của chương trình Lebensborn được phơi bày. Đó là khi Max, khoảng chừng 6 tuổi, cùng những “nữ tu áo nâu” đi lùng tìm địa chỉ nhà của những gia đình Ba Lan có trẻ em tóc vàng mắt xanh giống Max, và sau đó là để SS đến bắt chúng đi. Chương trình Lebensborn giờ đây không chỉ tập trung vào trẻ em Đức nữa, khi mà Đệ Tam đế chế đã vươn cái vòi tấn công xâm chiếm của mình sang Ba Lan và nhiều nước khác ở châu u, như Hà Lan, Đan Mạch, Na Uy… Tham vọng của Hitler không chỉ là tạo ra những thế hệ chủng tộc Aryan thuần chủng trên đất Đức, hắn ta còn muốn tẩy não và cướp đi bản dạng dân tộc của những đứa trẻ tại các vùng đất mà hắn xâm lược, biến chúng thành những người Đức với tư tưởng sai lạc và vĩ cuồng.

Cái tham vọng ấy đã gây nên những cuộc bắt bớ trẻ em Ba Lan ngay từ chính trong ngôi nhà thân thương của chúng, ngay từ trong vòng tay của những người mẹ nhất quyết không muốn giao nộp con mình, nhưng không thể nào chống lại sức mạnh của SS và những “nữ tu áo nâu”. Tham vọng ấy cùng những gì Max đã thấm nhuần trong tư tưởng với tư cách là bản mẫu hoàn hảo của Lebensborn, đã biến cậu trở thành một cỗ máy dẫn đường cho những cuộc chia cắt gia đình, rồi từ đó là những chuyến tàu đưa lũ trẻ bị bắt, hoặc đến những ngôi trường để chúng bị tẩy não, hoặc là đến trại tập trung…

Sự kinh hoàng của chương trình Lebensborn, sự khát máu và vô nhân đạo của Đức Quốc xã, được khắc họa qua đôi mắt của một đứa trẻ nhưng tư duy như một cỗ máy chiến đấu thực thụ, đã khiến mình vừa lạnh sống lưng, vừa nổi da gà, và có những đoạn khiến mình phải bật khóc. Nhưng mặc dù là bản mẫu hoàn hảo của chủng tộc thượng đẳng Aryan, là đứa con được dâng lên Quốc trưởng và Đệ Tam đế chế, thế nhưng Max, trong sâu thẳm con người cậu, vẫn chưa hoàn toàn mất hết tính người. Ban đầu là những cơn đau bụng khi cậu phải chia tay một số ít ỏi những con người gần gũi đã hiện diện trong cuộc đời cậu, một vài trong số đó đã phải bỏ mạng dưới họng súng của SS vì đã phản bội đế chế, nhân tính của Max càng ngày càng được bộc lộ rõ ràng hơn khi cậu đi học tại Napola, ngôi trường “đào tạo” nên những “con người thuần chủng Aryan tương lai”.

Tại ngôi trường ấy, Max đã gặp Lukas. Cậu là một người Ba Lan gốc Do Thái, nhưng với vẻ ngoài tóc vàng mắt xanh, cùng một người mẹ với tư tưởng hiện đại, đã không cho cậu cắt bao quy đầu khi còn nhỏ, Lukas dễ dàng được xếp vào nhóm những đứa trẻ thuần chủng Aryan. Những gì mà Đức Quốc xã đã làm với gia đình Lukas, sự kinh hoàng cùng giết chóc mà những người Do Thái ở Ba Lan đã phải gánh chịu dưới bàn tay của Hitler, thì không cần phải miêu tả nhiều nữa. Và vì lẽ đó, Lukas gia nhập “đội ngũ chiến đấu vì nước Đức” tương lai với tâm thế của một kẻ đi trả thù. Nợ máu phải trả bằng máu. Thế nhưng Lukas lại không trút sự trả thù ấy lên Max - đứa trẻ lẽ ra phải là kẻ thù của cậu, một bản mẫu hoàn hảo từ hình thức cho đến tư tưởng của cái bộ máy đã giết chết đồng bào cậu cơ mà. Và Max, dẫu biết Lukas là người Do Thái, là cái giống dân mà cậu cùng hàng loạt những đứa trẻ khác đã bị nhồi sọ là “xấu xa vô cùng”, lại không tố giác Lukas.

Giữa hai đứa trẻ, một đứa 8 tuổi và một đứa 15 tuổi, Lukas gấp đôi tuổi Max, đã hình thành một mối kết nối như thể là anh em ruột với nhau. Max đã khóc khi nghe Lukas kể câu chuyện khủng khiếp của gia đình cậu, cái giá mà họ phải trả để cậu được đưa đến đây theo chương trình Lebensborn, mạng sống mà họ đã bị tước đoạt dưới sự thanh lọc sắc tộc của Quốc trưởng Hitler, cũng giống như Lukas đã khóc khi nghe Max kể câu chuyện về sự hình thành của cậu vậy. Nếu Max không còn tính người, nếu Max chỉ là một cỗ máy giết chóc đúng với mong muốn của Quốc trưởng, thì liệu cậu có thể hiện những cảm xúc như thế, cảm xúc khi mà càng ở gần Lukas, càng tiếp xúc với một người Do Thái không giống một chút xíu nào với thứ tài liệu tuyên truyền rác rưởi mà Đức Quốc xã đã nhồi cho cậu trong các tiết học, Max lại cảm thấy mình giống người Do Thái hơn cả Lukas?...

Cuốn tiểu thuyết càng đọc về sau càng lôi cuốn và hấp dẫn hơn, đặc biệt là khi đến thời điểm 1944 - 1945, quân Phát xít nói chung và quân Đức nói riêng càng tiến dần đến điểm thua cuộc và buộc phải đầu hàng vô điều kiện. Đó cũng là lúc mà ảo ảnh về một nước Đức hùng cường, về chủng tộc Aryan thượng đẳng trong suy nghĩ của Max dần dần sụp đổ. Xung quanh Max và Lukas lúc này là một Berlin hoảng loạn khi Thế chiến thứ hai tiến dần đến ngày kết thúc, khi Hồng Vệ quân của Liên Xô chuẩn bị tiến vào thủ đô. Quân đội Đức và Đức Quốc xã đã gây ra những khổ đau và tàn phá không thể nào đo đếm nổi đối với người Do Thái và các nước tham chiến, nhưng đồng thời, những người Đức bám trụ tại Berlin, đa phần là phụ nữ và các thiếu nữ chưa đầy đôi mươi, không đáng phải bị hôi của, bị cưỡng bức và ép buộc phục vụ tình dục cho những tên lính Hồng Vệ quân mà người Đức gọi là Ivan. Ấy vậy mà đó chính là những gì đã diễn ra giữa cái thời điểm Đệ Tam đế chế sụp đổ. Giữa một thời điểm như thế, Berlin lại đang làm tình, cay đắng thay, xót xa thay, như chính Max đã nhận ra, bởi vì đó chính là chiến tranh. Chiến tranh là thế, nó đến và quật ngã những người lính, nhưng đồng thời nó cũng lôi những người vô tội ở hậu phương vào vòng xoáy tàn phá của nó, sự tàn phá có lẽ để lại di chứng tinh thần còn khủng khiếp hơn rất nhiều.

Và quân đội Xô Viết cũng không phải là những vị thánh trong sáng gì cả đâu. Bên cạnh những hành động cưỡng bức, ép buộc phụ nữ Đức quan hệ tình dục, hóa ra Liên Xô trước đó, vào thời điểm ban đầu của cuộc chiến, còn là đồng minh của Đức trong việc xâm chiếm Ba Lan cơ. Xô Viết cũng ghét người Do Thái như Đức Quốc xã thôi; đó là lý do vì sao Lukas không để lộ mình là người Do Thái, cho dù Hồng Vệ quân đã tiến vào Berlin, và lẽ ra cậu đã có thể được đưa đến nơi an toàn.

Những dòng cuối cùng cuốn tiểu thuyết thực sự đã khiến mình nổi da gà khi đọc, bởi tính chân thực và trực diện của nó khi nhìn thẳng vào tác động của chiến tranh lên những đứa trẻ, vào những gì Đức Quốc xã đã gây ra cho Lukas, cho đồng bào của cậu, và cho Max:

““Chúng ta phải ra làm chứng, cả hai đứa. Tao làm chứng cho những điều chúng đã làm với người Ba Lan và người Do Thái. Còn mày, cho những gì chúng đã làm với mày.”

Tôi đã giữ lời hứa của mình.

Tôi đã không hiểu tại sao Lukas lại khóc khi nghe tôi kể câu chuyện này. Tôi cũng đã không hiểu ý nghĩa của từ “làm chứng”.

Nhưng bây giờ thì tôi đã hiểu. Điều này là bình thường. Tôi đã lớn. Tôi đã chín tuổi rưỡi.

Và tôi nghĩ rằng đối với một đứa trẻ, những năm tháng trong thời chiến được tính gấp đôi.”
Profile Image for Rey of Sunshine.
271 reviews1,253 followers
August 1, 2020
4.5/5 - REVIEW TIẾNG VIỆT BÊN DƯỚI NHÉ

version française
C'est la première fois que j'ai lu un livre originalement en français. Il s'agit d'un livre très triste, qui décrit l'Allemagne pendant la 2e guerre mondiale. Le programme Lebensborn (Source de Vie) était un programme réel planifié par Himmler. On observe bien ce qui s'est passé sous ce programme en écoutant l'histoire émouvante de Max. Etant le fils parfait de la race Aryenne aux yeux bleus et cheveux blonds, il aurait dû avoir une vie heureuse. Max était tout fier de son être, fier d'être le fils préféré du Führer.

Par contre, on voit comment Max a souffert sans le savoir. Il était orphelin et isolé. il a perdu ses parents, son ami et même son frère. Il a perdu aussi la foi en le Führer et en le Reiche. Et c'est ça la vraie misère. Max, enfin, a compris ce qui lui est arrivé était largement injuste pour un garçon de son âge.

Touchant et plein d'émotion, ce livre était quelque chose de merveille qui nous démontre en détail la vie des jeunes en Allemagne pendant cette guerre horrible.

---

tiếng việt
Lại là một cuốn sách khá hay về Đệ nhị thế chiến, cuộc chiến đẫm mẫu nhất lịch sử loài người đã càn quét bao sinh mệnh của cả hai phe Đồng minh và Phát xít. Đây là một cuốn sách đặc biệt, nó kể câu chuyện đám trẻ con lớn lên trong lòng Đức quốc xã bằng tiếng... Pháp. Người ta có thể nói, tác giả là người Pháp (phe Đồng minh) làm sao có thể nắm rõ tình hình nước Đức? Mình lại thấy Sarah Cohen-Scali đã làm rất tốt nhiệm vụ của một nhà nghiên cứu, cũng như một tác giả: bà đã nghiên cứu rất kĩ về chương trình Lebensborn (Suối sinh) cũng như tạo nên một cốt truyện hấp dẫn, thương tâm để làm nổi bật tính vô nhân đạo của chương trình ấy.

Câu chuyện kể về cậu bé Max - nạn nhân thế hệ đầu của chương trình Lebensborn . Qua cách kể mới lạ của tác giả, ta thấy một Max bị tẩy não, bị Nazi-hóa từ trong trứng nước. Max được sinh ra không biết tới tình yêu, không biết tới cả sự hạnh phúc. Tất cả những gì cậu biết là niềm tin bất diệt vào Hitler, người làm lễ rửa tội/đặt tên cho cậu. Cậu tự hào và kiêu ngạo vì mang dòng máu thuần chủng Aryan, tóc vàng mắt xanh chuẩn mực. Cậu tin răm rắp vào những định kiến xã hội, coi trọng dòng máu thượng đặng và khinh miệt người Do thái.
Tại sao? Tại vì đó là xã hội cậu lớn lên, đó là bài học cậu tiếp nhận hằng ngày. Đó là cách Đức quốc xã đầu độc những đứa trẻ con vô tội.

Rồi ta chứng kiến Max lớn lên, và vỡ lẽ ra nhiều thứ. Tất cả chỉ là lời dối trá. Quốc trưởng đã sai rồi. Nazi đang dần thua trên mọi mặt trận. Mặc dù rất muốn níu giữ niềm tin của cậu vào Đế chế thứ Ba, cậu phải ngậm ngùi chấp nhận sự thật phơi bày trước mắt. Cậu bắt đầu ý thức được sự lạc lõng của bản thân, không chốn nương tựa, không cha không mẹ. Cậu dần dần chứng kiến những người xung quanh biến mất. Rồi đến một ngày kia, một sự kiện chấn động xảy ra, khiến cậu bé thép Krupp bật khóc.

Một cậu bé mới ở tuổi một con số, đã phải trải qua quá nhiều... Không điều gì có thể bù đắp cho cậu, không điều gì có thể trả lại Max tuổi thơ mà cậu chưa từng có.

Nói quá nhiều về Max, mình cũng không thể quên nhân vật Lukas. Một con người mạnh mẽ, kiên cường, và hết mực may mắn. Cậu đã sống sót, đã mang đến cho Max một góc nhìn hoàn toàn mới. Hẳn số phận đã đưa đẩy Max và Lukas tới với nhau, hai kẻ mồ côi với hai hoàn cảnh đối nghịch, để rồi khiến họ gắn bó như anh em vậy. Nhân vật của Lukas, dù còn ít đất diễn, nhưng cũng phần nào thể hiện tội ác và sự lừa lọc của đám Đức quốc xã.

Rất thích cuốn sách này, rất thích Lukas và Max ở tuổi 9,5. Rất cảm ơn tác giả vì đã chắp bút nên cuốn sách,
Profile Image for Dolceluna ♡.
1,242 reviews138 followers
September 16, 2017
Lebensborn.
Letteralmente, dal tedesco, “fonte di vita”.
E’ stato un folle programma genetico nazista, consistente nel fare accoppiare una donna di puro sangue tedesco con un SS, al fine di procreare un ariano perfetto dal punto di vista fisico (secondo i canoni dei nazisti, ovviamente), da allevare come figlio della Germania e del Fuhrer.
E’ tutto vero, è accaduto realmente. Un piano atroce e del tutto folle.
Max, in realtà battezzato Konrad (Max è il nomignolo che gli dà inizialmente la donna che l’ha partorito), è uno di questi figli ariani concepiti senza amore, il primo, a dire il vero, del progetto Lebensborn: viene infatti alla luce il 20 Aprile 1938, lo stesso giorno del Fuhrer, e da lui verrà battezzato.
Il romanzo si apre quando Max è ancora un feto, ma già osserva la realtà circostante che non vede l’ora di esplorare, con un fanatismo e un orgoglio malato appartenente solo ai Nazisti. E così, nasce, cresce, viene staccato dalla donna che l’ha partorito, viene istruito in una scuola per piccoli ariani in cui gli vengono inculcati i “principi” del Nazismo (dal rigore della disciplina all’Antisemitismo) e infine conoscerà un ragazzino polacco germanizzato (ma sorpresona, è ebreo!) che rischierà di mettere in crisi tali principi e col quale condividerà la fine della guerra, la disfatta dei Nazisti e l’orizzonte di un futuro incerto e vacillante.
Il lettore segue sbalordito la narrazione in prima persona di questo bambino concepito senza amore (ma in realtà anche senza odio), simbolo del fanatismo, dell’illogicità razzista e di tutto il male che il Nazismo si è portato dietro. La sua voce intrisa talvolta di rabbia pare non vacillare mai, sino alla fine, quando le domande che si pone vengono accompagnate da un pianto (doloroso? Liberatorio?) di cui lui è perfettamente consapevole, tanto che ce ne rende partecipi. Attorno a lui si muovono altri personaggi, infermiere, dottori, militari, altri piccoli ariani, che contribuiscono a loro modo alla creazione di questo umano-automa, che cresce senza conoscere l’amore materno, l’affetto di una famiglia e principi fondamentali per la base di qualsiasi società, come l’uguaglianza. La scena in cui, ancora neonato, viene “rapito” e allattato da una prigioniera di guerra, il cui calore gli ricorda quello che, appena nato gli aveva trasmesso qualcun’altro (ma non si ricorda chi! Chi era? La madre!) ci lascia in bocca un po’ di amarezza e ci conferma che Max, come tutti, è stato una vittima e non carnefice di quel sistema malato che ha investito la Germania e il mondo intero durante la seconda guerra mondiale. Tutti, tutti sono state vittime, consapevoli o meno di esserlo, sobillate, tradite, contagiate.
Nonostante questo, e nonostante quanto la storia di Max-vittima inconsapevole ci possa far credere, la scrittura della Cohen-Scali non ha toccato le corde più alte della mia emotività (l’autrice tenta un colpo di scena finale con il personaggio della madre, ma si sente che è forzato e poco credibile).
Ciò non toglie che il libro (copertina compresa!) è godibilissimo. Leggerlo è stato per me, che da sempre adoro leggere romanzi ambientati in questo periodo storico, scoprire il Nazismo da un punto di vista inedito. Mi mancava, ci voleva..al mio avviso è una lettura necessaria, ci fa spostare l’obiettivo della telecamera, ci fa sorgere interrogativi e riflessioni.
Profile Image for madame Gabrielle.
749 reviews628 followers
October 6, 2023
J��ai beaucoup beaucoup aimé ma lecture. Ma grande surprise: la narration à la première personne. C’est le fait que ce soit Max qui raconte sa propre histoire et tout ce qui s’en est suivi. J’ai appris beaucoup et — bien que j’aie lu certains passages un peu plus rapidement — j’ai bien aimé et je conseille fortement ce livre à tous ceux qui s’intéressent à la deuxième guerre et à tout ce qui en découle!
Profile Image for neverblossom.
471 reviews1,490 followers
October 2, 2019
4.5/5 full review to come!

UPDATE 03/05/19

Cứ nghĩ đi nghĩ lại xem đối với Max - Bi Kịch Của Chủng Tộc Thượng Đẳng, làm thế nào để có thể viết review một cách chân thực nhất đối với cảm xúc của mình nên suy đi tính lại mãi rốt cuộc mới lên sóng vào tháng 5 dù đọc xong lâu lắm rồi í. MAX có lẽ là một trong những cuốn fiction với chủ đề về Thế Chiến II lôi cuốn nhất mà tớ từng đọc. Và qua MAX, phần nào chúng ta có thể hiểu rõ và sâu hơn về chương trình Lebensborn (Suối Sinh) tàn bạo và vô nhân tính do thống chế Himmler khởi xướng trong suốt những ngày diễn ra trận chiến ác liệt. À và lưu ý cuốn này dành cho lứa tuổi trưởng thành nên ngôn từ có chút táo bạo đó.

Nhân vật chính của cuốn sách này là MAX, một em bé đặc biệt được sinh ra trong chính chương trình Lebensborn, là một chủng tộc Aryan thượng đẳng với "cha" và "mẹ" được lựa chọn kỹ càng để có thể sinh ra những đứa trẻ hoàn hảo nhất, thượng đẳng nhất và thuần chủng nhất. Không chỉ Max mà tất cả những đứa trẻ còn lại sinh ra trong chương trình này, nếu đủ điều kiện đều mang hứa hẹn sẽ phục sự cho sứ mệnh phục hưng của nước Đức và sau đó là Châu Âu dưới sự đóng chiếm của Đế chế Hitler.

Đúng vậy, đó chính là những cái tôi muốn có: dẻo dai, cao lớn, nhanh nhẹn, cứng rắn và bền bỉ. Tôi sẽ cắn thay vì ngậm núm vú. Tôi sẽ hét lên thay vì bập bẹ. Tôi sẽ căm thù thay vì yêu thương. Tôi sẽ chiến đấu thay vì cầu nguyện."

Cách kể chuyện của MAX rất thú vị, đó là tác giả đã sử dụng lời tự sự của Max khi cậu ta còn là một bào thai trong bụng mẹ và dần dẫn dắt ta đi qua quá trình trưởng thành của cậu bé. Vì thuộc dòng dõi Aryan thượng đẳng, Max ngay từ khi còn nhỏ đã bộc lộ ra bản chất thông minh nhạy bén cũng như sự tôn thờ của mình dành cho Quốc trưởng và tự động thấm nhuần tư tưởng của ông ta trong Thế Chiến II. Tất cả những điều đó đã nuôi dưỡng, len lỏi trong tâm hồn Max, khiến cho đứa trẻ ấy đã trở thành một trợ thủ đắc lực dưới bộ máy cầm quyền của Đế chế lúc bấy giờ. Max mất đi những cảm xúc cơ bản của con người, tham gia những kế hoạch tàn nhẫn, làm những việc khủng khiếp mà chúng ta chẳng thể ngờ. Max như bị cuốn theo "lý tưởng" cao đẹp ấy mà tự hào vì dòng máu Aryan chảy trong người nhưng đâu biêt được rằng chính mình đã mất đi quyền làm một đứa trẻ bình thường.

Bên cạnh đó, MAX có thể coi như tập tài liệu chân thực viết về chương trình Lebensborn và những kế hoạch phi nhân tính của Đức Quốc Xã áp dụng lên những đứa trẻ. Những đứa trẻ được sinh ra và nuôi dưỡng trong chương trình Lebensborn không được hưởng tình yêu của cha mẹ, không biết cha mẹ mình là ai. Những đứa trẻ thượng đẳng ấy sẽ được gửi tới trường, được rèn luyện khắc nghiệt và bị tẩy não bởi sự bẻ cong lịch sử cũng như luôn bị nhồi sọ bởi những diễn thuyết hùng hồn của Quốc trưởng, để rồi tất cả sẽ biến thành những cỗ máy tàn sát hàng loạt, reo rắc nỗi sợ hãi khắp mọi nơi. Trên cả, MAX bao gồm tất cả những gì trần trụi nhất về chương trình Lebensborn mà khi đọc, tớ đã trải nghiệm đủ tất cả các cảm xúc từ buồn, ghê sợ và hoảng hốt bởi không thể ngờ có một chương trình như thế tồn tại, cũng như đối với hàng loạt những việc làm máu lạnh khác thời Thế Chiến II. MAX cung cấp cho người đọc những kiến thức mới mẻ, những sự thật kinh hoàng dưới dạng một cuốn tiểu thuyết hư cấu nhưng lại thật đến gai người.

Cách xây dựng và phát triển nhân vật rất ổn, bộc lộ rõ được cảm xúc và suy nghĩ cũng như phơi bày được thế giới nội tâm biến chuyển của từng nhân vật. Đặc biệt trong MAX, Lukas là nhân vật đã để lại ấn tượng sâu đậm cho tớ nhất. Cách hành động và suy nghĩ của Lukas được khắc họa mạch lạc và rất có cá tính. Thêm vào đó, qua MAX tớ cũng nhận ra rằng đúng là trải qua chiến tranh, những đứa trẻ suy cho cùng luôn là đối tượng bị chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Max vốn tưởng mình thuộc chủng tộc Aryan thượng đẳng có tất cả, nhưng cậu bé đã đánh mất đi tuổi thơ và chẳng thể nào có một cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác. Lukas mạnh mẽ là thế, nhưng cậu chàng suy cho cùng đã mất tất cả, bị chiến tranh cướp đi mái ấm và được nuôi dưỡng bằng máu và hận thù.

"Tôi nghĩ rằng đối với một đứa trẻ, những năm tháng trong thời chiến được tính gấp đôi."

Mạch truyện của MAX kết cấu chặt chẽ và hợp lí, hiện tại thì chưa thấy có gì để chê hết. Dịch ổn và chăm chút. Nếu như bạn nào thích đọc historical fiction, đặc biệt là liên quan đến chủ đề Thế Chiến II thì tớ highly recommend cuốn này. Mới đầu đọc cũng không kỳ vọng cao lắm đâu, tưởng không hay mà hay không tưởng nên đọc một lèo hết trong một ngày. Ưu ái viết review rõ dài nữa, nên là các bạn tui hãy để ý tới ẻm nha.
Profile Image for Text Publishing.
698 reviews285 followers
February 8, 2017
If you like your books to be challenging and thought provoking then Max is your kind of novel! Credit must go to the author Sarah Cohen-Scali and translator (Text’s own Penny Hueston!) for crafting a character that despite the evil he embodies was able to invoke empathy in us as readers. We couldn’t help but feel for Max as he tries desperately to navigate a world of bleak political control and indoctrination—the consequences of which are often devastating.

From the beginning of the book we were immersed in the world through Max’s eyes and it was this gripping perspective that kept us reading. The haunting suspense that came—not just from the persistent propaganda that surrounds Max—but from the unlikely friendship that develops between Max and a Polish boy Lukas, is what makes this book an undeniable page-turner.

As one of our Text team members, Rights Coordinator, Alice Cottrell said:

'People tend to baulk when I explain that the first part of the story is narrated by a foetus—the shining star of the Nazi eugenics program—but Max is a fascinating and sensitive exploration of the power of propaganda and indoctrination.'

Bold, unsettling and confronting, it’s not hard to see why this daring work of fiction has won twelve French literary prizes.

You can read a preview of the book here: www.textpublishing.com.au/previews/max

‘A fascinating and disturbing journey…Max is highly original and moving in its depiction of both the bravery and resilience of children, and their ability to engage in acts of evil. Author Sarah Cohen-Scali has written a unique, sensitive and morally complex depiction of two lost and damaged boys.’
Readings

‘One of the most unique and impactful books that I’ve read for a long time. Even though Max is a child of evil, it’s tough not to love him and care for him..I challenge you all to not fall in love with Max and his story. Because it’s impossible.’
Reading With Jenna

‘A fascinating fictionalisation of a very real piece of World War II history…Provocative and confronting.’
Booktopia

‘Cohen-Scali’s research for the work is impeccable and her storytelling convincing. Max is a timely reminder of the tragedy of war.’
Magpies

‘Compelling for young adult and adult readers alike…A must read.’
New Zealand Book Council

‘A heartrending portrait of unlikely friendship and fierce defiance, and an impeccably researched glimpse into a deeply disturbing point in history. Unforgettable, bizarre, and brilliant.’
Booklist

‘Readers will find Max’s story reminiscent of M.T. Anderson’s National Book Award-winning The Pox Party (2006). Horrific atrocities—and the ghastly realities of any war—seen through the eyes of a child with heartbreaking cognitive dissonance pack a wallop.’
Kirkus Reviews
Profile Image for Melainebooks.
1,958 reviews24 followers
February 6, 2017
Epoustouflant et magistral sont les deux adjectifs qui me viennent concernant ce lire. Cette lecture est gênante car "on aime le détester et on déteste l'aimer". J'avais éprouvé le même sentiment à la lecture de "La mort est mon métier" de Robert Merle. En tout cas, c'est un livre à lire.
Profile Image for Blackjessamine.
425 reviews70 followers
May 8, 2019
Non è difficile andare a smuovere corde particolarmente delicate quando si parla di nazismo. È una tematica talmente sottile e sconvolgente che non credo di essere mai rimasta indifferente alla lettura di un romanzo su questo argomento, anche quando il romanzo in sé non era nulla di che. Anche perché, spesso è facile cadere in libri che in qualche modo - forse in buona fede, non lo so - si compiacciono di avere per le mani un argomento così sensibile, perché è facile fare retorica, perché è facile far commuovere, perché certi argomenti sono intoccabili, e quindi non si può criticare chi ne parla. Ecco, prima di cominciare a leggere "Max" avevo un po' di paura che mi sarei potuta trovare davanti ad un pietismo di questo tipo: si tratta pur sempre di un racconto in prima persona fatto da un bebè che si trova a vivere nel fulcro della Seconda Guerra Mondiale, sarebbe stato facilissimo scadere in un tipo di narrazione simile. E invece no. “Max” è un romanzo estremamente cinico, cattivo, che non prova mai pietà, e proprio per questo arriva a colpire in maniera così forte (sia chiaro, si sta parlando pur sempre di fiction, non ha certo la forza del racconto di un sopravvissuto, ma è comunque estremamente efficace).
Il racconto si apre con la voce di Max che racconta in prima persona la sua nascita: Max non è ancora un bebè, eppure ha già una coscienza politica estremamente netta e del tutto formata. Max è un neonato ed è profondamente, radicalmente nazista. Perché Max è il primogenito di un agghiacciante progetto eugenetico, il Lebensborn, ed è figlio di genitori accuratamente scelti perché gli trasmettessero tutte le virtù e le caratteristiche del purissimo esemplare di razza ariana, Max è il futuro della Germania nazista, il primo di un esercito di bambini tedeschi e nazisti fin dentro le cellule, l'esercito che, nei disegni di Sollman ed Ebner, avrebbe dovuto ripopolare i territori tedeschi.
Questo coraggioso punto di vista è agghiacciante, perché se già non è facile guardare alle vicende della Seconda Guerra Mondiale ponendosi nella prospettiva dei prevaricatori, degli stupratori e degli assassini, quando questo punto di vista è affidato ad un bimbo di pochi anni allora il lettore si trova di fronte ad una necessaria epoché , ad una sospensione del giudizio morale.
"Max" è un libro che riflette in maniera estremamente efficace sull'indottrinamento politico, sulle conseguenze della propaganda senza confini, sulla mancanza di scrupoli che non si ferma nemmeno di fronte ad un bambino. Perché, sì, Max è nazista, pensa da nazista e si comporta da nazista, e alcune delle cose che fa sono agghiaccianti, ma Max non ha mai conosciuto null'altro che il nazismo. La figura di Max è veramente straziante, perché dietro il velo (un velo estrmamente ingombrante e pericoloso) del credo politico - e mai come in questo caso si può parlare di politica come di religione, perché il nazismo è imposto a Max come una fede, senza alcuna alternativa, senza la richiesta di alcuna riflessione critica- c'è un bebé nato da uno stupro, strappato alle braccia della propria madre e sballottato fra missioni di "stanamento" di piccoli polacchi che possano dimenticare il loro passato per diventare perfetti esponenti della razza ariana e scuole di addestramento nazista, senza mai ricevere un abbraccio o anche solo l'ombra di un gesto affettuoso.
Si può dire che si tratti di un romanzo di formazione, perché la crescita di Max corrisponde ad una sconvolgente presa di coscienza di cui non vengono mostrati i risvolti finali, ma che si possono tranquillamente immaginare come devastanti. E in tutto questo la voce di Max, nonostante la parzialità della sua formazione politica e la faziosità delle sue concezioni, si rivela una voce estremamente limpida e sincera, perché Max parla di tutto in maniera chiara e cruda, senza filtri - ché nessuno ha avuto filtri con lui - cinica e terribilmente realistica. Gli orrori della guerra e di un progetto folle e perverso emergono con una durezza e una semplicità sconcertanti, tanto che, per brevi tratti, il libro avrebbe potuto tranquillamente passare per una particolarmente perversa distopia. Ma, ahimé, non si tratta mai, nemmeno nei momenti più crudi, di finzione distopica, ma è tutto fin troppo storicamente documentato.
Le ultime pagine del libro sono un pugno nello stomaco dietro l'altro - e non avrebbe potuto essere che così, non avrei voluto consolazioni o finali lieti, perché la guerra non ha mai un finale lieto - e anche a due settimane dalla fine della lettura mi risuonano in testa continuamente. Mai come in questo periodo storico, quando una parte del mondo si riempie la bocca di retorica e poi va a letto serena, come se l'orrore che dista solo pochi passi non lo riguardasse minimamente, le ultime parole di Max dovrebbero smuovere qualcoda dentro chiunque.

Non avevo capito perché Lukas avesse pianto ascoltando la mia storia. Non avevo nemmeno capito il significato della parola "testimoniare" .
Adesso sì. Normale. Sono cresciuto, ho nove anni e mezzo.
E credo proprio che in tempo di guerra, per un bambino gli anni contino il doppio.
Profile Image for Drew.
455 reviews557 followers
June 1, 2017
3 1/2 stars. I can see why a lot of readers would hate this book. It's easy to despise the plot, to feel disgusted by the narrator, and the writing style takes a different turn than most historical fiction books. Yet this appalling story was so fascinating to me. I found the main character intriguing and couldn't seem to stop turning the pages.

This book follows Max, who literally starts his narration from the womb. Nearly ready to be born in 1936 in Nazi Germany, Max tells us in an "adult" voice that he is part of the Lebensborn program and was carefully selected to be created from the Aryan race, which the Nazis consider to be the "purest" race.

The Lebensborn program was an important part of history, where thousands of children were created to start a genetically "perfect" and "undefiled" race. Thousands of unmarried women believed it was their duty to have these children for Hitler, to be "bred" with Aryan or German strangers and give their babies up shortly after they were born to orphanages and German homes.

When Max is born, he grows up in an orphanage under the Nazi Party and openly brags about the gruesome details of his life. He is quickly taken away from his mother after he is born, and Max tells us that it's hard to let her go, but he must be tough for the Führer. At an incredibly young age, Max witnesses the cruelty of the Nazis - and, of course, he is brainwashed into thinking they are the good guys - including racism and physical violence against the Jews.

I feel like I have to issue a warning that this book is incredibly graphic. Max doesn't shy away from giving detailed descriptions about prostitutes he sees with German soldiers at parties, the horrible treatment of Jews (the "inspection" scene of Jewish girls sent chills down my spine), or the rough treatment of young children. The shock of Max using words like "whore" to describe women - and much worse - quickly wore off, or else I wouldn't have been able to read on.

When Max befriends an older boy, Lukas, the two quickly become close, and Max admires Lukas's bravado and rebellious spirit. But when Max discovers Lukas is a Jew hiding in plain sight, pretending to be a Polish boy, Max is torn - he isn't sure whether he should turn Lukas in to the Nazi soldiers he's trusted his whole life, or if he should stay loyal to his friend and help Lukas escape.

I hugely appreciated the gritty tone Max used to tell this story - he didn't sugarcoat anything that was happening around him but told it like it was - a horrible time in history. The fact that such young children really were in this awful environment in Nazi Germany hit me hard. I can't imagine how hard this book was to write, and the author told it in the most revolting, sickening manner possible, while still making it a fast-paced and intriguing read. And I'm grateful to her for that.
Profile Image for Olethros.
2,715 reviews529 followers
October 10, 2017
-Una mirada peculiar al Lebensborn, a otros proyectos monstruosos y a sus consecuencias.-

Género. Novela.

Lo que nos cuenta. En el libro Max (publicación original: Max, 2012) conoceremos al bebé Max, que se resiste al parto de su madre hasta el 20 de abril de 1936 para que su cumpleaños coincida con el del Führer. Además de haber sido concebido mediante el proyecto Lebensborn, su psique y su cuerpo corresponden con el ideal ario. Le llamarán Konrad, un nombre que a él le gusta más, e irá creciendo con el objetivo de servir a la gran Alemania de la mejor forma que pueda, mientras observa su entorno y lo interpreta como puede.

¿Quiere saber más de este libro, sin spoilers? Visite:

http://librosdeolethros.blogspot.com/...
Profile Image for Sơn Lương.
172 reviews114 followers
May 28, 2019
Một thế giới mà các phụ nữ phải làm nhiệm vụ sinh càng nhiều càng tốt để tạo ra những đứa trẻ thượng đẳng thuộc chủng người Aryan thuần chủng và “địa vị xã hội của một phụ nữ phụ thuộc vào số trẻ em mà người đó sinh ra”.

Một thế giới mà những đứa trẻ đó phải qua được bài kiểm tra chủng tộc - đáp ứng mọi số đo, tiêu chuẩn, chỉ số để trở thành “đội quân của những đứa trẻ tóc vàng mắt xanh. Đội quân của tương lai”.

Một thế giới mà sự sùng bái lãnh tụ bắt đầu ngay từ khi còn là bào thai, một hài nhi sẽ hạnh phúc ngập tràn khi sinh ra cùng ngày với lãnh tụ, tự hào khi được nhìn thấy ‘người’ trong đời và kiêu hãnh vì mình thuộc chủng người thượng đẳng.

Những đặc điểm trên khiến phần mở đầu của Max như một câu chuyện dystopia (phản địa đàng) điển hình, và càng kinh khủng hơn nếu biết rằng nó dựa vào hình mẫu có thật là chương trình Lebensborn của Đức quốc Xã thời thế chiến II.

Cuộc đại thế chiến lần 2 là một đề tài khổng lồ, dù có đọc bao nhiêu tác phẩm thì cũng chỉ biết thêm được từng lát cắt của giai đoạn lịch sử này. Mình đã đọc nhiều về WW2 từ chuyện thảm sát người Do Thái đến chuyện kể từ từ tiền tuyến lẫn hậu phương ở các nước bị quân Đức chiếm đóng, song phải nhờ đến Max mình mới biết đến Lebensborn, một tội ác khác của Đức quốc xã trong giai đoạn này.

Lebensborn, bắt đầu từ năm 1935, với mục tiêu làm tăng dân số chủng Aryan ưu việt bằng cách nhân giống từ các đối tượng được lựa chọn kỹ càng hay “Đức hóa” trẻ em Ba Lan. Vì Hitler tin rằng Aryan là chủng tộc thượng đẳng có quyền thống trị thế giới, chương trình này như một kiểu sản xuất dây chuyền những đứa trẻ Aryan, và “thế hệ F1” này sẽ tỏa đi khắp thế giới và tiếp tục sinh sản, hiện diện khắp toàn cầu.

Lebensborn làm mình nghĩ ngay đến designer baby, thuật ngữ không phải chỉ “nhà thiết kế trẻ con” mà là những đứa trẻ được can thiệp, chỉnh sửa gen từ giai đoạn phôi để loại bỏ các gen có thể khiến chúng mắc bệnh khi sinh ra và lớn lên.

Baby designer đã gây tranh cãi về tính đạo tức và hệ lụy nó có thể gây ra không chỉ cho đứa bé được chỉnh sửa mà còn các thế hệ tiếp theo vì di truyền dù có mục đích phục vụ y khoa, huống hồ người ta đã nghĩ đến việc dùng công nghệ chỉnh sửa gen để thực sự thiết kế một đứa trẻ có những đặc tính như ta mong muốn ngay từ khi còn phôi thai.

Dông dài về công nghệ gây tranh cãi để nói rằng cách đây 80 năm, Đức quốc xã cũng đã hình dung về một tương lai như thế và không có kỹ thuật gen nên chỉ dùng cách ‘thuận tự nhiên’. Cứ sinh thật nhiều đi rồi những mầm non của một thế hệ người thượng đẳng sẽ được tuyển chọn kỹ càng và đưa đi làm làm con nuôi, “tỏa ra sinh sống khắp nước Đức và các quốc gia Đức thôn tính”.

Max, đứa bé được Quốc trưởng Hitler đặt tên, là đứa trẻ đầu tiên của Lebensborn. “Cháu không có cha mẹ nào khác ngoài Quốc trưởng là cha, người khai tâm, và nước Đức, mẹ Tổ quốc!”. Max có mọi sự kiêu hãnh, lạnh lùng như mong đợi của Quốc xã, được nhồi sọ ngay từ khi bắt đầu biết tư duy, và tuổi thơ cũng đã được sắp xếp sẵn, lớn lên học trường gì, tốt nghiệp sẽ làm gì...

Một câu chuyện về WW2 không thể không có người Do Thái, và Max, sau tất cả những gì được tiêm vào đầu óc từ khi còn là bào thai đến khi lớn lên, sẽ thế nào khi chính em gặp và tiếp xúc với một người Do Thái bằng xương bằng thịt?

Sau phần đầu xây dựng nhân vật và bối cảnh dystopia, tác giả cũng dẫn dắt người đọc lật trang nhanh để đi hết câu chuyện, khi nước Đức thất bại và Max, đứa trẻ có cuộc đời bị đánh cắp, rốt cuộc cũng có thể làm việc ý nghĩa nhất trong đời: làm nhân chứng, kể lại cho thế giới biết nước Đức đã làm gì với em.

Mình thích quyển sách này không chỉ vì nó cho mình biết một tội ác khác của Đức Quốc xã, mà còn vì cách tưởng tượng và kể chuyện tuyệt vời của tác giả Sarah Cohen-Scali, khi bà cho Max kể chuyện ngay từ khi còn chưa được sinh ra.

Khi mô tả quá trình Max lớn lên, tác giả cũng khéo léo lồng ghép những diễn biến và sự kiện khác của WW2, như diễn biến cuộc chiến hay khi chương trình “Giải pháp cuối cùng cho vấn đề Do Thái” bắt đầu.
Profile Image for Clarabel.
3,755 reviews59 followers
December 3, 2015
Cette lecture est saisissante, mais fait aussi effet de douche froide tant la démonstration de l'embrigadement est rendue à la perfection, via la voix d'un enfant, même bébé, tellement fier d'être un rouage du système, dont il admire les codes et leurs bien-fondés.

C'est parfois dur à encaisser, raconté sans état d'âme, mais le procédé est remarquable. On reste scotché aux pages du livre, tiraillé entre la fascination et l'horreur (Konrad a grandi dans le culte du Führer et la certitude de son appartenance à la classe supérieure, son jugement est glaçant, son but : servir au mieux les intérêts du IIIe Reich).

C'est très bien écrit, exécuté avec intelligence et à-propos, richement documenté (Lebensborn, Kalish, Napola, germanisation des enfants polonais kidnappés...). On en prend peut-être plein la tête, mais c'est une lecture indispensable, à lire sans limite d'âge.
Profile Image for Thehappymeerkat.
134 reviews7 followers
October 14, 2016
I received this book for free from the publisher Walker Books in return for a review.

Max is the perfect Nazi baby. Born as part of the eugenics programme his blond hair, blue eyes and entire body are perfect. But raised with Nazi ideology and living through the brutality of war, how long can Max cope before reality questions his own beliefs?

'Max' is such an amazing and powerful novel it had me gripped, shocked, horrified and even had me crying! Told in the first person perspective throughout, Max tells us his story. It starts with him talking to us from inside the womb. This may seem odd but I got into the story straight away and I'm surprised how gripped I was from just the first few lines. As Max is born and begins to grow up he tells us his story though his own Nazi ideology. Although children may have not been born with that mindset, they were conditioned to think a certain way, and this is how Max thinks from the first moment we read. His attitude and opinions are full of hatred and are offensive, but it's the way the Nazis thought and this is what makes this novel so powerful.

The book is separated into four parts. Each one a different time period in Max's life. As the book spans the timeframe of 1936 to 1945 Max doesn't grow up much in age but what he goes though and the experiences he has are far more mature than any nine year old should have gone through. The story is Max's and we learn about his life, growing up without love, conditioned to be the perfect future soldier, but as we read on other characters sometimes relay stories, or Max is able to see something happening which gives a greater insight into what was happening not only with the eugenics, titled the 'Lebensborn' programme, but we see other things that the Nazis did during the war.

The horrors or war get more and more dark and shocking the further you read into the book. This may be a YA novel but it doesn't hold back from describing what really happened. You read about sickening and bloody deaths, sex, rape and many of the horrors including some of the details of the holocaust. This book is designed to shock and horrify and it really does. I've known a lot about the horrors of the Nazis in world war II both from what I learned at school and my various Polish extended family, but reading this stuff in a novel, when you feel you are part of the story was just all the more shocking and brutal. I liked the fact that towards the end, the story didn't hold back from telling the truth of what happened in the end of the war and didn't just focus on the brutality from the Nazis.

Despite all the horrors I was so gripped by the novel that I only put it down when real life got in the way. The ending is a satisfying one but the whole book isn't a happy one. Apart from some quite graphic descriptions and mentions of deaths, there is use of the f and s swear words (as well as some milder ones) though this isn't too frequent. I usually don't enjoy too much swearing in novels but this felt so right and it made the story all the more intense.

At the end of reading this novel I feel exhausted, I felt like crying too, but I'm glad I read this. Not only do you feel for this character Max as he's just a young child, and what he goes though isn't anything a child should go through, but at the same time you find yourself shocked at hearing the Nazi ideology come from him. It was really chilling to read at times but you still feel for this character and it really makes it all the harder to put this book down as you want to see what happens to him.

I'd give this book a hundred stars if I could. It deserves them. It's so well written and you feel such emotions when reading it. It's a book that should be read by everyone, young and old, and it's the sort of book I wish I'd had when learning about the holocaust and war at school. It's endorsed by Amnesty International which isn't surprising. The authors notes at the end show how most of the characters are based on real people, making this again more chilling and dark. This book is sold as a YA novel but given the content I'd say older teens should read this and not anyone younger, the details are just too dark, but a book I'd recommend everyone around the world to pick up and read.
3 reviews
October 26, 2014
Let me tell you one thing about this book. I won't consider it as a masterpiece, I won't call it a life changing novel (that's why I only gave 3 stars by the way) but I would say without any hesitation that "Max" is a book that will make you think. A lot.
First of all, it's the story of Max, actually Konrad, who is a boy born to represent the aryen race at is best, during WWII. Basically, Hitler wanted to create an army of nazis pupets. So, our main character is one of them. We follow his story from his birth to the end of WWII.
I found it a little bit too long to start, and I actually started to enjoy it more with the arrival of a new character: Lukas. The main character being made to be the perfect little nazi, isn't one you can relate to easily. He isn't one of those character that you love from the first moment. But eventually, considering the fact that you know all of his life since his birth, you're able to understand why he act like he does, why he thinks what he thinks...
It's also rough as a story, obviously it's about WWII, but some scene can be quite explicite and the language can be crude. It's not a story for young children.
Beside that, the story itself is one of those that really leave you thinking. I actually finished the second half of the book in one sitting, at 1:30 am. Because you find yourself carring about the characters, you find yourself wanting an happy ending for them. Cause they're not evil. They're just products of the Nazi's government. They're victims of it. And even though I had some problems with this book, I finished it thinking differently about WWII. You can only admire the research and the effort of the author, who reveal the nazi regim's horror, way more that what you learn in school can teach you, in a very deeper way. You end up being able to see how far they were ready to go, and what the world could have been if the nazis hadn't been defeated.
I will end up on this note: if you love history, you should read this book. But expect it to be different from what you think it is, and expect to learn a lot from it. Actually, even if you don't love history, you should read it. Because I think everyone should be aware of what happened.
Profile Image for Jacki (Julia Flyte).
1,395 reviews207 followers
March 8, 2016
This is the story of a child born under the Nazi "Lebensborn" program, which was essentially a program to breed pure Ayran babies who would be the future leaders of the Third Reich. Max is born on April 20, 1936, making him the first baby to roll off the production line. He is also the narrator of this story which covers not just the Lebensborn program but also the abduction and "germanification" of suitably Ayran children from other countries and the lives of ordinary Germans as the war drew to a close. Real people and events are woven into the story.

Max is a lively narrator who is initially very euphoric about all things Nazi and who can't wait to grow up and fight for the Fatherland. While he never knows his mother, he understands that she was selected and rigorously examined to ensure that she was a perfect Ayran specimen. He is indoctrinated in all things Nazi from infancy and therefore is very matter of fact about the abduction of Polish children - in his eyes they are lucky to be receiving a German upbringing. However things become murkier when he befriends Lukas, a blonde and blue eyed Pole who is secretly Jewish. Gradually his enthusiasm will wane and his disenchantment will grow over the course of the war.

My central issue with the story is Max's youth. He has only just turned nine when the war ends. Essentially, his narration is a device and you have to suspend disbelief that a child would think the things that he does and just go with the story - which he starts telling us when he's still a foetus in the womb.

Originally published in France in 2012, Max has only recently been translated into English.
Profile Image for Midori.
161 reviews834 followers
Read
June 13, 2022
Mình thích cái ý tưởng và bối cảnh của cuốn sách cũng như tham vọng của tác giả muốn truyền đạt cho độc giả. Tuy nhiên mình lại không thích văn phong cho lắm.

Giọng kể và cách truyền đạt của tác giả có phần … thiếu súc tích. Nếu đối tượng đọc của cuốn này là YA thì mình có thể hiểu được. Một dạng dystopian novel cho YA?

Anyway, it should be much better with such great idea 😕
Profile Image for Valentina.
62 reviews
December 8, 2016
The second world war and nazism are probably the topics there are more books about, but I am always surprised by the originality of some.

I would classify Max as a coming of age story, but obviously it is very different from other books belonging to this category that you might have read, being essentially the coming of age story of a little nazi.

We follow Max's life from when he is still in his mother's belly to around the age of ten. He is the first baby produced by the Lebensborn program, initially ideated by Henrich Himmler whose aim was to pare people of pure aryan race to make them produce a pure aryan baby that they would donate to Hitler to replace the judish population.

This is a first person narration, it is always Max who speaks, even when he is just a fetus. Max has really evil thoughs, he does not think and act like a normal child at all, Max is a nazi even before being born. Obviously this is the hyperbole that the author decides to use to show that an ideology as rooted as nazism prescind individuality and age, sometimes there is no escape, especially if that is what you have always been taught.

In my opinion this novel is as harsh as brilliant. It breakes the mith that children are always innocent and good and at the same time highlights how important the atmosphere you grow in is. I really liked it, I recommend it to everyone, because this book is really brave and it carries really interesting concepts in a really interesting way.
Profile Image for Amelia Oswald.
608 reviews490 followers
June 7, 2020
I just saw that this book aimed for YA audience. And I have to say this book is messed up and too heavy. I was shocked even at the very beginning of this book. The language the protagonist used was unbelievable even for fiction, it didn't make any sense. I really hate how he viewed the women and even though I knew that the society was what had shaped him.
Summary for my thought: I hated him at first and he was annoying af but now I just pity him for what he is and for what he has lost.
Profile Image for Erikka.
2,130 reviews
April 2, 2017
I just couldn't get into this. I think the narrating baby is what I can't deal with--he's obnoxious and, in case you missed it, he's a baby. I don't understand babies when they can't talk, let alone this one that only talks about Hitler and breastfeeding. I'm sure it's good, as it won a ton of awards, but it was just too dry for me and really weird.
Profile Image for Cofwithoutsug.
116 reviews23 followers
August 18, 2019
Trước khi đọc cuốn này, mình đã kì vọng rất nhiều và thực sự không phụ lòng mình chút nào, hay dã man luôn các bác ơi, highly recommend nha!!!
.
Viết về thế chiến thứ 2 thì vô vàn điều để nói, rất nhiều những câu chuyện, những lát cắt, những góc nhìn. Ta thường nghe về những tội ác mà Phát xít Đức đã gây ra đối với nhân loại, đặc biệt là đối với chủng người Do Thái. Nhưng với Max, ta biết thêm một chương trình tàn bạo khác – chương trình Lebensborn (Suối sinh) – một cách thức lựa chọn giống để tạo ra những đứa trẻ chủng Aryan, “chủng tộc thượng đẳng”, nhằm tạo ra lớp trẻ để phục vụ chiến đấu cũng như thống trị thế giới. Đế chế Đức được hình thành từ 1933, và chương trình Lebensborn cũng ra đời sau đó, được khởi xướng bởi Heinrich Himmler. Đức Quốc xã ngành càng lớn mạnh, bành trướng xâm lược các quốc gia Áo, Tiệp Khắc rồi đến Ba Lan – sự kiện mở mà chiến tranh thế giới thứ 2 ở châu Âu. Cũng theo đó, chương trình Lebensborn cũng mở rộng sang các nước châu Âu bị Đức chiếm đóng, và phát triển thành những vụ bắt cóc – dựa trên tiêu chí của người Bắc Âu, làm cho những đứa trẻ Ba Lan bị Đức hóa. Câu chuyện kéo dài từ những năm 1936 cho đến khi Đức Quốc xã sụp đổ vào năm 1945, xen lẫn những câu chuyện hành trình phát triển của nhân vật là những thước phim tái hiện những tội ác dã man, tàn độc mà Đế chế thứ ba đã làm ra: những đứa trẻ sinh ra từ chương trình Lebenborn không biết mặt cha mẹ, lạnh lùng, vô cảm; những người phu nữ thì trở thành “máy đẻ”, những đứa trẻ bị bắt cóc, bị đánh đập tra tấn; biết bao đứa trẻ trở nên mồ côi, những người mẹ mất con, những người vợ mất chồng;... và không thể không kể đến chương trình diệt chủng Holocaust, coi những người Do Thái là sâu bọ, gắn cho họ những điều xấu xa nhất của loài người và đối xử với họ không khác gì con vật. Bên cạnh đó, ta còn thấy được sự biến chuyển về mặt xã hội trong nước Đức lúc bấy giờ cũng như ở các quốc gia mà Đức chiếm đóng.
Có một điều khiến mình rất hâm mộ tác giả, đó là vì bà đã không né tránh sự thật, không hề tiết chế sự tàn bạo và những gì tác giả tái hiện trong cuốn sách này rất sống động, trần trụi và chân thực đến tận chân tơ kẽ tóc. Vì vậy mà khi đọc cuốn sách này, không ít lần mình sởn gai ốc, lạnh đến gai người.
.
Nhân vật chính của chúng ta đó chính là Max – một cậu bé “thuần chủng” được sinh ra đầu tiên trong chương trình Lebensborn - và câu chuyện được kể dưới góc nhìn của cậu bé này.
Những trang sách đầu tiên, thật đặc biệt khi những lời kể là từ một cậu bé còn đang nằm trong bụng mẹ chưa hiện hữu trên cõi đời này. Vì thuộc dòng dõi Aryan thượng đẳng, nên từ nhỏ đã bộ lộ bản chất thông minh, nhạy bén, bền bỉ và khỏe mạnh, được sinh ra trong một xã hội tôn thờ Adolf Hitler, nên không lạ gì mà Max lại thấm nhuần nhưng tư tưởng, những lí lẽ của Quốc trưởng và luôn một mực tôn thờ ông và nhà nước của ông.

“Đúng vậy, đó chính là những cái tôi muốn có: dẻo dai, cao lớn, nhanh nhẹn, cứng rắn và bền bỉ. Tôi sẽ cắn thay vì ngậm núm vú. Tôi sẽ hét lên thay vì bập bẹ. Tôi sẽ căm thù thay vì yêu thương. Tôi sẽ chiến đấu thay vì cầu nguyện.”

“Tôi là đứa trẻ của tương lai. Đứa trẻ được hình thành không có tình yêu. Không Chúa Trời. Không luật pháp. Không gì ngoài sức mạnh và sự vĩ cuồng.”

Rồi cứ thế đứa bé lớn lên mà mất hết những cảm xúc căn bản của con người, không yêu thương, không tình cảm, luôn tự hào về dòng máu chảy trong mình và luôn khát khao được chiến đấu. Rồi Max cứ thế dần trở thành một công cụ để tham gia vào những nhiệm vụ tàn nhẫn của Đức Quốc xã, nó hoàn thành tốt theo cách ngoài sức tưởng tượng đối với một đứa bé. Có những biến cố xảy ra, từ nhỏ đã chứng kiến những cảnh chết chóc, những cảnh bắt bớ, đánh đập, tàn sát... và Max dần trở nên chai lì với tất cả mọi thứ, vượt qua tất cả để tiếp tục sống, tiếp tục công hiến cho Quốc trưởng của mình.

Phải nói là tác giả đã miêu tả tâm lí rất cặn kẽ, chi tiết, phải nói là đỉnh cao khi vừa xây dựng một con người “tựa như thép Krupp”, song lại có những biến đổi tinh vi khơi dậy nhân tính người từ những cuộc gặp gỡ với người Do Thái: Bibiana và Lukas. Và đặc biệt là sự gắn bó của Max với Lukas đã làm thay đổi rất nhiều về suy nghĩ, hành vi của cậu bé; từ những cuộc đụng độ máu lửa sống còn đến những lần sẻ chia đồ ăn thức uống; bên cạnh những lần chạnh chọe cà khịa nhau thì vẫn có những lúc quan tâm nhau như anh em. Những câu nói, hành vi của Lukas đều ám ảnh Max một cách đặc biệt, cả về sự thật thân phận cũng như câu chuyện cuộc đời gia đình của Lukas nữa – số phận của những người Do Thái, gia đình của cậu. Đến cuối thì Lukas vẫn là nhân vật mà mình mến phục nhất, cá tính rất mạnh, kiên định, nhạy bén, thông minh, bền bỉ...

Suy cho cùng, chiến tranh đã làm mất đi tuổi thơ của những đứa trẻ, mất gia đình, mất cuộc sống bình yên...

"Tôi nghĩ rằng đối với một đứa trẻ, những năm tháng trong thời chiến được tính gấp đôi."

Tình huống truyện được đan cài rất chặt chẽ và hợp lí. Những sự kiện, những nhân vật xuất hiện và, bổ trợ cho hành trình của nhân vật trở nên hoàn thiện hơn.Ngôn ngữ câu từ táo bạo, bản dịch rất mượt, bìa sách cũng đủ để ám ảnh người đọc, nói chung là không có chỗ nào để chê. Và đặc biệt, có rất nhiều chi tiết ám ảnh mình khi gấp cuốn sách lại, đó là lúc Max bị đo đạc ngay khi lọt lòng, là lúc Max đứng dậy bước đi khi nghe bài phát thanh của Quốc trưởng, là ánh mắt người phụ nữ trong hầm trao cho Max khi bị lính Ivan giải ra ngoài căn hầm, là khung cảnh Max kể lại câu chuyện của mình với cô y tá Abi cùng những giọt nước mắt của một con người...
.
Một câu chuyện được viết về những sự kiện, những nhân vật có thật, duy chỉ có nhân vật Max là hư cấu thôi những mà vẫn rất tuyệt. Đọc xong cuốn này mà cảm xúc của mình dạt dào kinh khủng. Tóm lại là nếu như mọi người đã đọc đến dòng này thì hãy đọc cuốn này nhé!
Profile Image for sosso ;).
207 reviews8 followers
September 18, 2022
c'était affreux, horrible à lire, dans le sens où tout ce qui s'y passe est vrai. on suit Max, du moment où il est né en tant que premier bébé du programme Lebensborn jusqu'à la fin de la guerre en 1945. les propos qu'il tient sont très très durs, saisissants et vraiment horribles à lire. c'est d'ailleurs pour cela qu'on déteste et qu'on adore ce personnage principal.
son amitié avec Lukas est magnifique, elle m'a d'ailleurs énormément touchée. (j'ai pas arrêté de pleurer pendant les 50 dernières pages, un torrent le bail et je chiale encore)
j'ai appris beaucoup de choses, encore une fois terrifiantes.
je ne risque pas d'oublier ce roman, je pense même le relire assez souvent, pour garder en tête toutes les horreurs de la race humaine et faire perpétrer le souvenir des victimes.
ce roman est un terrible coup de cœur. il devrait être lu par tout le monde, sans exception.
Profile Image for Marine.
145 reviews179 followers
September 1, 2015
Roman très dur à lire au premier abord car il traite d'un sujet réel de la seconde guerre mondiale, le projet lebensborn. Max est très bien documenté et allie personnage fictif (max) et personnage réel (lukas). Ce roman est très touchant, on y decouvre un petit garçon qui semble formaté dès sa naissance, mais qui se pose tout de même les bonnes questions.

Très touchant, il m'a retourné.

A lire absolument, malgré quelques longueurs car peu de dialogue, on se trouve dans la tête de Max tout le long du livre, un roman qui se digère.
Profile Image for cuong tran.
264 reviews144 followers
August 21, 2019
Sau Trong vòng nôi kẻ thù, Max là một cuốn sách đề cập đến chương trình Lebensborn của Đức Quốc xã mà mình rất thích. Khác với Trong vòng nôi kẻ thù, chủ yếu khai thác, đi sâu vào phản ánh số phận những người phụ nữ, thì Max lại tập trung tái hiện một phần đời của những đứa trẻ.

Sách rất hay, cung cấp thêm được nhiều thông tin về "Lebensborn", đưa người đọc từ cảm xúc này tới cảm xúc khác. Cuối sách có vài quả cà khịa cay ơi là cay làm mình cười muốn nín thở. Trời ơi tháng này toàn đọc được sách hay =)))))))))

Review chi tiết lên sàn sau nhớ.
Profile Image for Mã Phong.
173 reviews29 followers
May 12, 2019
*Bài viết tiết lộ nhiều chi tiết quan trọng trong truyện, các bạn nên cân nhắc trước khi đọc. (Nếu bạn hỏi mình: Có nên đọc cuốn sách này không? Mình sẽ trả lời: Có. Nếu bạn hỏi mình: Có nhất thiết phải đọc cuốn sách này không? Mình sẽ trả lời: Không.)

Mình tiếc, tiếc vì mình đã nghĩ rằng mình có thể cho cuốn sách này số điểm cao hơn.

Mình thích hai phần đầu của cuốn sách, có nhiều đoạn hay và những đoạn rất hay. Lâu lắm rồi, mình mới lại há hốc mồm nhiều đến như vậy, mới lại có một cuốn sách cho mình thấy thế giới này đáng sợ tới như thế nào và đúng là có nhiều chi tiết dường như là quá trưởng thành so với đối tượng độc giả trẻ như trang Cuckoo Review đã nhận xét chứ không phải chỉ là lời nói suông. Nhịp truyện nhanh, hấp dẫn cùng cách kể chuyện tốt đã làm mình rất hào hứng. Tuy nhiên, mình bắt đầu chán ở cuối phần ba và nản toàn tập ở phần bốn, tác giả vẫn biết cách tranh thủ chèn vào những chi tiết gây sốc ở thời điểm thích hợp, nhưng không còn làm mình bất ngờ nữa, không phải do mình bị hù hoài riết quen, mà vì thực sự là mình không thấy nó bất ngờ và chẳng thấy thích hay thấy nó hay tí tẹo nào cả (chi tiết sẽ nói rõ hơn ở phần sau). Và cái kết, trời ơi là trời, bình thường quá sức, ngoài câu cuối cùng đọc qua thì cũng sâu sắc đó, nhưng đọc xong rồi thì cũng quên đi mất luôn vì kết truyện làm cụt hứng quá chừng quá đỗi, nói là mình không kỳ vọng gì ở cái kết thì không đúng vì thật ra dù phần bốn làm mình chán lắm nhưng tổng thể truyện vẫn khá tốt nên mình cũng có niềm tin, mà cuối cùng lại kết như vầy thì thường quá, nói đầu voi đuôi chuột liệu có quá đáng không?

Về Max (hay Konrad von Kebnersol, thật ra mình thích gọi cậu là Konrad hơn): Không phải nhân vật yêu thích của mình nhưng vẫn là một người mà mình khá ưng (ban đầu) vì cách tác giả tạo ra cậu bé thật tuyệt, chắc là chỉ có tác giả nữ mới viết ra được những chương đầu một cách tỉ mỉ và thực tế đến như vậy. Nhưng mà, càng ở gần thằng cha Lukas thì Konrad càng "hết-Aryan" và "Do Thái hóa", còn đâu một bản mẫu hoàn hảo của chủng tộc thượng đẳng nữa. Đúng là về sau Konrad vẫn thể hiện những tố chất mà chủng người này vốn có, nhưng không còn đậm nét và khiến mình ấn tượng mạnh như lúc đầu (mình vẫn nghĩ, không phải đợi tới lúc Konrad lần đầu tiên khóc ở cuối truyện thì cậu bé mới có tình cảm mà từ trước đó, ở nhiều phân đoạn Konrad cũng đã thể hiện cảm xúc của mình bằng cách này hay cách khác, mà mình nghĩ chứng đau bụng do rối loạn tâm lý là một ví dụ). Về sau mình thấy Konrad cũng như nhiều nhân vật mà mình đọc trong các truyện khác thôi, không nổi bật, không điểm nhấn, cộng thêm cái kết quá chán làm mình hầu như chẳng còn nghĩ gì về cậu nữa sau khi đọc xong. (À, những hành động của Konrad mình không phải đều đồng ý hết, nhưng có một hành động mà mình rất ghét, đó là lúc Konrad chỉ điểm các đứa bé đã chạy trốn vào khu rừng nơi có các bà mẹ đang đợi sẵn cho bọn lính biết và xua chó ra, đọc đoạn đó đúng là rất giận Konrad, nhưng lúc nghĩ lại thì với vai trò là một bản mẫu hoàn hảo của chủng tộc thượng đẳng, cậu làm vậy cũng vì Tổ quốc của cậu thôi, nhưng ghét thì mình vẫn ghét.)

Về Lukas: OK, lần xuất hiện đầu tiên của Lukas thật ấn tượng, kiểu như một thiếu niên quá hoàn hảo, tóc vàng mắt xanh chuẩn người Bắc Âu, cao ráo đẹp trai quá thích hợp để Đức hóa, mỗi tội cứng đầu và ngông. Ban đầu mình cũng khá thích anh chàng (chỉ sau người mà mình đề cập ở dưới), nhưng càng lúc càng nản với thằng cha này (mình phải kêu là thằng cha luôn là các bạn hiểu), toàn làm chuyện để Konrad lo lắng, mà đến lúc nó quan tâm thì toàn làm lơ, gây sự ở Kalish rồi giả vờ thích nghi ở Napola để giết hại dần các học viên người Đức và cuối cùng là suốt ngày làm tình với con nhỏ Ute (thiệt luôn, có bạn nào ghét chuyện tình cảm của Lukas với Ute như mình không vậy? OK, mình đã đọc qua một số truyện, mình hiểu rằng trong chiến tranh thì nhiều khi chẳng cần quan tâm gì tới chuẩn mực đạo đức cả, muốn làm gì thì làm, mình hiểu nhưng mình vẫn thấy chuyện tình giữa hai đứa này quá sến sẩm và chẳng cần thiết một chút nào, mà lúc Ute nghe Konrad tiết lộ Lukas là người Do Thái và hỏi có còn muốn làm tình với Lukas nữa không thì con nhỏ cũng im luôn, còn muốn nữa thì chắc cũng đến sợ con này). Vậy nên, lúc Lukas chết mình không thấy thương nó một chút nào luôn. Mình hiểu, Lukas là một người Do Thái sống giữa những người Đức và hắn có thể bị giết bất cứ lúc nào (mà thiệt ra mình nghĩ thằng chả có lẽ đã chết từ đời nào rồi nếu như Konrad không can thiệp, hoặc do tác giả không muốn Lukas chết sớm thôi, chứ các bạn biết đó, hồi ở Kalish, Wolfgang chỉ mắc một lỗi nhỏ hơn Lukas rất nhiều nhưng bị con mụ hiệu trường bắn một phát chết tươi), hoàn cảnh của Lukas cũng rất đáng thương, nhưng ghét thì mình vẫn ghét.

Về Bibiana: Ôi, nhân vật yêu thích nhất của mình. Thời lượng cô gái này xuất hiện thật ngắn, nhưng vừa vặn vô cùng, chứ nếu mà lại có màn tái ngộ giữa cô ta và Konrad (như cách mà cậu bé và mẹ sẽ gặp lại nhau sau này, mà mình thấy đoạn này quá nhạt, chi tiết mình sẽ xả hết bức xúc ở phần sau) thì chưa chắc ấn tượng của mình về cô gái này lại tốt đến như vậy. Lúc Bibiana nuốt hết các tờ giấy ghi địa chỉ, mình bị sốc thiệt sự, vì chưa bao giờ mình nghĩ tới tình huống này. Ban đầu, mình không hiểu, ngẫm nghĩ lại, Bibiana làm việc này sau khi trở về và trước đó nghe Konrad nói câu: "Mẹ của em là nước Đức, còn cha của em là Quốc trưởng!". Mình nghĩ, ngay đến Konrad, chỉ là một cậu bé còn rất nhỏ thôi nhưng tất cả hành động đều hướng về Tổ quốc, trong khi đó những gì Bibiana đang làm lại phản bội lại dân tộc Ba Lan, thế nên cô mới quyết định nuốt hết các tờ giấy ghi địa chỉ để không gieo rắc thêm nỗi đau mất con cho nhiều gia đình người Ba Lan nữa.

Về bà tóc vàng: Đây chính là mẹ của Konrad, phần xuất hiện của bả ở phần một đầy cảm xúc và mình nghĩ chừng đó là đủ rồi. Mình có một câu hỏi: Bà tù nhân (Magda) đã bắt cóc Konrad là ai? Bả gọi tên con của bả là Maciej, và qua những gì Konrad cảm nhận được từ bà ta thì mình đã từng nghĩ bả chính là mẹ của cậu một thời gian dài. Mình cũng cảm thấy có gì đó không hợp lý, nhưng mình vẫn tin như thế. Rồi đùng một cái, Konrad và những người bạn chui xuống hầm và gặp bà tóc vàng, sau này bả bị những gã Ivan (tiếng lóng người Đức dùng để gọi người Nga) giết chết vì giữ tấm hình chụp cùng với Quốc trưởng và trên tay đang bế Konrad. Mình có bất ngờ khi biết bà tóc vàng là mẹ của Konrad không? Có. Mình có xúc động không? Không, không hề, có thể có một thứ cảm xúc gì đó trong mình lúc ấy, nhưng thoáng qua thôi, và mình không thấy thương cảm. Mình không hiểu, rốt cuộc bà tù nhân bắt cóc Konrad chỉ đơn thuần có đứa con tên Maciej và việc bả chết còn Konrad sống là để chứng minh sự thượng đẳng của chủng người Aryan thôi sao? Nhưng tại sao bả lại bắt Konrad, người mà tên tiếng Đức (Max) gần với tên của con bà ta trong tiếng Ba Lan? ... Mình ước gì, bà tóc vàng đừng xuất hiện lại ở cuối truyện.

Bên lề: Nếu bạn muốn tìm hiểu nhiều hơn về người Đức (hoặc Đức Quốc Xã) trước và sau Chiến tranh thế giới thứ hai thì các bạn có thể đọc thêm một số cuốn sách sau (đây là những cuốn mình đã đọc và cảm thấy ổn):
Kẻ trộm sách: thích hợp để các bạn bớt ghét người Đức hơn, trong trường hợp bạn cũng là một người vốn có ác cảm với đất nước này giống như mình.
Sống sót ở Berlin: phần nào cảm nhận một nước Đức tươi đẹp (trong mắt bà Martha) nhưng cũng đầy nguy hiểm. Dòng thời gian trong cuốn này dễ theo dõi và sâu hơn so với MAX - Bi kịch của "Chủng tộc Thượng Đẳng", phần Chiến tranh thế giới thứ hai diễn ra và kết thúc chỉ mang tính khái quát.
Phía Tây không có gì lạ: phần nào cảm nhận tính cách kỳ lạ của người Đức, cùng những tâm tư tình cảm của những thanh thiếu niên Đức "bất đắc dĩ" phải ra chiến trường.

P/S: Bản dịch ổn, nhưng mình ghét chữ "ý" cuối câu. Biên tập ở mức ổn chứ chưa tốt, mình không đếm lỗi, nhưng chắc chắn là có ba lỗi chính tả, hy vọng Wings Books sẽ cố gắng khắc phục điều này.

Đánh giá: 3,5/5 xuống 3/5
Profile Image for Έλλη Δ.
126 reviews6 followers
August 24, 2019
ΚΡΙΤΙΚΗ ΑΠΟ ΤΟ BLOG "ΣΤΟΝ ΑΣΤΕΡΙΣΜΟ ΤΟΥ ΒΙΒΛΙΟΥ"
http://stonasterismotouvivliou.blogsp...
Μεσάνυχτα της 19ης Απριλίου του 1936, ένα αγόρι προσμένει να γεννηθεί.
Είναι ο Μαξ, το τελειότερο δείγμα της Αρείας Φυλής, που θα αποτελέσει ένα ακριβό δώρο στα γενέθλια του Χίτλερ:
O Μαξ συνελήφθη στο πλαίσιο του Προγράμματος Ευγονικής "Lebensborn", που εμπνεύστηκε ο Χάινριχ Χίμμλερ, ζευγαρώνοντας αξιωματικούς των Ες Ες με επιλεγμένα μέλη της Γυναικείας Νεολαίας.
Όλα εκείνα τα νόθα μωρά ενσάρκωναν το άρειο πρότυπο, προερχόμενα από κατάξανθους, υγιείς γενήτορες.
Έτσι, και ο Μαξ θα αποκοπεί από τη μάνα του για να μεγάλωσει σε Κρατικό Ορφανοτροφείο, υπό την αυστηρή εποπτεία του καθεστώτος, ώστε να ενταχθεί στην υπηρεσία του χιτλερικού Ράιχ.
Εκεί, ο Μαξ θα αφομοιώσει το ναζιστικό δηλητήριο που του ενστάλαξαν οι εκπαιδευτές του.
Θα εξελιχθεί σε ένα σκληροτράχηλο, ξανθό παλικαράκι, που έχει "εξωβελίσει" την αγάπη από την ψυχή του.
Στα 1942 θα μεταφερθεί στην Ακαδημία της Πολωνίας, όπου γερμανοποιούνται απαχθέντα παιδιά των ντόπιων με άρεια χαρακτηριστικά.
Ανάμεσά τους θα γνωρίσει τον Πολωνοεβραίο Λούτσγιαν, ο οποίος θα διατηρήσει ακέραιο το πνεύμα της αντίστασης
Κοντά στον Λούτσγιαν, ο μικρούλης "Μαξ" θα αισθανθεί για πρώτη φορά συντροφικότητα ,συμπόνια και αγωνία για ένα άλλο ανθρώπινο πλάσμα.
Για πρώτη φορά, ο μικρός "Μαξ" θα νιώσει διχασμένος ανάμεσα στη ναζιστική ιδεολογία που τον εξέθρεψε και στην ανθρωπιά- μάχη κρίσιμη, με αμφίβολο νικητή...
Από τα πιο δύσκολα προς κατάταξη βιβλία, ο "Μαξ" της Κοέν είναι ένα έργο που χαράσσεται στην καρδιά του αναγνώστη σα στάμπα από πυρωμένο σίδερο!
Ο Μαξ έχει καταγραφεί στην παιδική λογοτεχνία από τον οίκο του.
Θεωρώ όμως, πως το ιδιαίτερο θέμα του βιβλίου αυτού κι οι άρτια δομημένοι χαρακτήρες συνθέτουν ένα καθαρόαιμο ιστορικό θρίλερ ,με δυνατά στοιχεία κοινωνικού δράματος.
Ο Μαξ συνιστά ένα από τα ευφυέστερα και πιο πρωτότυπα βιβλία που έχουν γραφτεί με θέμα το Τρίτο Ράιχ, θίγοντας μια σχετικά άγνωστη παράμετρο της ναζιστικής πολιτικής.
Πρόκειται για το πρόγραμμα Lebensborn που ενορχήστρωσε ο Χάινριχ Χίμμλερ από το 1935 μυστικά στη Γερμανία.
Ζευγαρώνοντας αξιωματικούς των Ες Ες με επιλεγμένες ξανθές και γαλανομάτες κοπέλες της Χιτλερικής Νεολαίας (τις Braune Schwester), ο Χίμμλερ έχτιζε τη νέα γενιά των Γερμανών, στα μορφολογικά πρότυπα της Άρειας Φυλής.
Οι γυναίκες αυτές προστατεύονταν καθ' όλη την εγκυμοσύνη τους, ενώ απομακρύνονταν από τα μωρά λίγες εβδομάδες μετά τη γέννα.
Τα μωρά μεγάλωναν με την κρατική μέριμνα υπό την αιγίδα του Φύρερ που μάθαιναν να τον λατρεύουν ως επίγειο θεό.
Από παιδάκια εντάσσονταν σε ναζιστικές στρατιές και γαλουχούνταν με βαθύ μίσος και το ήθος του "Αρχαίου Πολεμιστή", όπως τον παρουσίαζε η σκανδιναβική μυθολογία, με την οποία ο Χίμλερ είχε εμμονή.

Όλα αυτά ζωντανεύουν μέσα από μια δυνατή φιλία!
Αφηγητής ένα...παιδί, που μας παρουσιάζει τη ζωή του από την εμβρυική του κιόλας ηλικία.
Μαζί του θα ανακαλύψουμε το αποτρόπαιο φυλετικό όραμα του Χίμμλερ, τις Ακαδημίες του Χίτλερ και την γκεμπελική προπαγάνδα.
Θα ταξιδέψουμε ως την Πολωνία των γκέτο, της Τρεμπλίνκα, και των απαγωγών, για να καταλήξουμε στις τελευταίες μέρες του Βερολίνου πριν την πτώση του 1945...
Ένα πανόραμα του πολέμου που σχηματίζεται μέσα από επιδέξια επιλεγμένες ψηφίδες .
Γλώσσα απολαυστική σε έναν επιδέξιο συνδυασμό εσκεμμένης παιδικής αφέλειας με τη σκληρότητα της αργκό, που ξεγυμνώνει τη φρίκη χωρίς προσχήματα"
Απαλλαγμένη από τις αγκυλώσεις της ενήλικης ορθότητας, αυτή η αμείλικτη παιδική ματιά σαρώνει σαν τομογράφος τη διαστροφή του ολοκληρωτισμού και την παθολογία των ατόμων που την υλοποίησαν με πάθος.
Κόβει σα λεπίδα καθώς ανατέμνει όλη τη μισαλλόδοξη βαρβαρότητα του ναζισμού και ανατριχιάζει με τον ακατέργαστο κυνισμό της. [...]
Μέσα στην επιφαινόμενη σκληρότητα του μικρού Γερμανού προβάλλουν στιγμές σπαραγμού που μάταια αυτός προσπαθεί να κρύψει:
Έτσι, η ορφάνια του νεαρού "στρατιώτη" φαντάζει πιο οδυνηρή.
Όλα αυτά τα συναισθήματα προκύπτουν από ιδανικά ιχνηλατημένους χαρακτήρες- με σαφή εστίαση στον μικρό αφηγητή και τον Πολωνοεβραίο Λούτσγιαν.
O Λούτσγιαν είναι ένας όμορφος νεαρός Πολωνός, θύμα κι αυτός της πολιτικής εκγερμανισμού των παιδιών στην Πολωνίοα που διέθεταν άρεια χαρακτηριστικά.
Στη Σχολή εκπαίδευσης των μικρών "γενίτσαρων του ΡΆΙΧ" Ο Λούτσγιαν θα υποστεί αλλαγή του ονόματός του επί το γερμανικότερον και θα γνωρίσει το μικρούλη μας "Μαξ".
Στο πρόσωπο του Πολωνού Λούτσγιαν συμπυκνώνεται το ελεύθερο φρόνημα του πολίτη έναντι στον Φασισμό και την αφομοίωση στη μάζα.
Ο ανυπότακτος Λούτσγιαν γοητεύει τον μικρούλη Μαξ με την πνοή αντίστασης που φέρει για πρώτη φορά σε μια τυποποιημένη ζωή και οι περιγραφές του μικρού συμπαρασύρουν και τον αναγνώστη που παρακολουθεί εναγωνίως μια αγνή φιλία να ορθώνει ανάστημα στο καθεστώς...
Μια ετερόκλητη φιλία, Αντίσταση αγάπης, που αναπόφευκτα φέρνει στο νου το κορυφαίο νεανικό αντιπολεμικό βιβλίο Το Αγόρι Με τη Ριγέ Πιτζάμα.
Το Αγόρι όμως, προβάλλει πιο ανώδυνο και, παρά το συγκλονιστικό του φινάλε,μπορεί εύκολα να διαβαστεί από παιδιά.
Ο Μαξ, πάλι, περιλαμβάνει πιο πολύπλοκες έννοιες και απαιτεί βαθύτερο ιστορικό υπόβαθρο, που αντιστοιχούν σε μεγαλύτερες ηλικίες- στη μετεφηβεία και στους ενήλικες φυσικά.
Σίγουρα οχι σε παιδιά.
Ο Μαξ είναι πολύ σκληρό, ίσως κι επώδυνο αναγνωσμα για ένα παιδί.
Είναι από τα βιβλία εκείνα που αναδεικνύουν την "Κόλαση των Παίδων" και "φέρνουν σε "δύσκολη θέση" τους ενήλικες...
Στην κορύφωση του τέλους, ο Μαξ παραπέμπει στο "Ξαναβρήκα Τον Φίλο Μου" του Φρεντ Ούλμαν-προσφέροντας την ίδια αιφνίδια συγκίνηση και χαρίζοντας μια εξίσου ιδιότυπη δικαίωση.

Ένα βιβλίο λοιπόν που μιλά για παιδιά ωστέ να αφυπνίσει τους ενήλικες και την ιστορική μνήμη, ο "Μαξ" φέρει μια αθωότητά ματωμένη,σαν το κατακόκκινο εξώφυλλό του...
Ο Μαξ της Σάρα Κοέν, με βασικό άξονα τον ναζισμό και απώτερο στόχο το αίτημα της αγάπης μεταξύ των ανθρώπων, συνιστά ένα από τα πιο συγκλονιστικά, αντιπολεμικά βιβλία που δε θα ξεχάσετε ποτέ!
http://stonasterismotouvivliou.blogsp...
ΕΛΛΗ ΔΕΔΕ, Βιβλιοκριτικος
Profile Image for Val.
366 reviews59 followers
July 9, 2020
What a painful, painful read. This actually wasn't my first time with this book: I had tried to read it several years ago, but I couldn't even finish it because of the writing style. Flash-forward to the present, I was watching The Man In The High Castle and I got very interested in the story of the Lebensborn - which reminded me of this book that dealt with the same topic. I then thought that, being way older, I would perhaps have a different perspective on it and perhaps even enjoy it.

Spoiler alert: I didn't.

Thing is, I understand the value of this book as a reminder of how awful that part of history was. I was actually interested in seeing how the Lebensborn project was created, but also how the main character would evolve through such an unstable world - and eventually the defeat of the Reich he used to value so much. But thing is, I still understood that the first time I read it, back when I was fifteen or so. At the time, I felt a little uncomfortable giving a negative opinion about this book, considering the heavy, crucial topics it dealt with, but now I'm not afraid to say it this way: it's not because a book is "serious" that it's good.

Because that's what was my biggest issue with it in the end. As a person, I acknowledge its purpose in teaching people about that dark period; but as a reader, my opinion is much different. I'm going to repeat myself, but the only reason I gave it 2 stars and not 1 is solely because there's much to learn about history in it, and that it seems that the author actually did a lot of serious research to write her story. That's it.

Otherwise, I have no shame in saying I hated this book. My main problem was with the writing: it's a question of personal preferences, so I'm just stating what I felt reading it. It's gross, crude, vulgar, and utterly disgusting. I usually have no problem with swearing or rude words, I literally don't care, but there it was just atrocious. I don't know if reading it in its original French version made it worse, but I was literally cringing my way through it. There's basically not a single sentence without a swear word or a graphic description. Yeah, sure, you could argue that it was in order to represent the difficulty of the times and also a device to show how the Reich managed to turn an innocent child into a literal little monster with no feelings. Sure. I think it could have worked if it had been used cleverly, but just not this way. It's not because you make a four-year old say horrible things, swear, call all women whores and describe sexual scenes extremely explicitly that it makes him a complex, fleshed-out character. It's just lazy writing, being shocking just for the sake of being shocking. It was so exaggerated and so badly used that it just became annoying and unbelievable. Same goes with the characterization: I have no problem with a small child following Nazi ideologies, that's literally what brainwashing and the desired upbringing of the regime was about. What bothered me most was how un-childlike the narrator sounded - and not in a "this poor kid had to become a grown-up to survive" kind of way. No, rather in a "I've never met a four year-old in my life but I'm pretty sure they can articulate extremely developped thoughts and sentences, just like an adult." Sure thing.

I can't say this was a disappointing read because I didn't expect anything from it. As I said, I had already disliked the writing years ago, and I still hated it today. I'm honestly kind of sick of people thinking they have to say good things about books with such sensitive topics. You can find historical value in it while criticizing the way the author has constructed their story. It's what having a critical mind is all about. I'm not pretending to understand every single layer inside the book, and I'm definitely not saying I know what the author was thinking when she wrote it - I'm just trying to explain why I despised this book so much.

To me, this book just didn't bring anything new to the table. If you know nothing about World War II or the Holocaust, then yes it might be useful to you - but honestly I wouldn't recommend it for this either. If you're a little more familiar with the subject, you may not learn anything new, or at least not in a way that's interesting and original. The story is poorly constructed, with useless, crude moments being described for paragraphs while important ones are skipped over. The writing is extremely simplistic, and honestly it sometimes sounded like a child or a young teen wrote it. It's crass and vulgar, and not even in a deep, shocking way. It's just there. It's just sad that the style was so awful it made hate a book that could have been life-changing, that's all I'm saying.

Long story short, what I'm saying is that you don't need to go all edgy on your book to make your point. Writing something that is not overly vulgar for no reason does not make it less shocking or eye-opening. There are plenty of books out there that are written in a very poetic way, or just nicely, and that will hit you ten times harder than that one. I'm also thinking of the movie Jojo Rabbit, which is excellent in my opinion: it's literally about a young Nazi boy realizing he's been taught horrible things all his life. The movie made me wail and bawl my eyes out, and was extremely vivid about the horrors of the Reich and the war. But Hell! It was literally a dark comedy and it wasn't vulgar at all. It's just personal preferences of course, but that just proves you don't have to be graphic to be shocking.
Profile Image for Živa.
9 reviews15 followers
February 28, 2016
So, first of all, I've just read the book. I think it is awesome reading. If you loved Diary of the young girl - Anne Frank or Wir Kinder vom Bahnhof Zoo, you'd love this too. It is not such a personal book, but the author did an excellent research and wrote an inspirating, pleasant and educational story. That is where spoilers begin ... just a warning.



It is a fiction book, but with well-researched details and historically accurate. It should be on reading badge for schools and adults should read this book too. I recommend this.
Author 6 books18 followers
March 16, 2016
Je connaissais vaguement le programme « Lebensborn » initié par Himmler. Des bébés, conçus de parents sélectionnées selon des critères extrêmement précis afin de créer des purs représentants de la race aryenne. Mais je ne savais pas vraiment comment ça se passait, qui étaient ces femmes, ce que devenaient ces enfants.

Dans ce livre, on plonge dans le programme, on apprend comment ça s’est passé. Rien n’est caché. La lecture est très dure parfois. (C’est un roman jeunesse mais attention pas avant 15-16 bien sonnés – et encore, une lecture accompagnée me semble nécessaire).

Le ton du livre est dérangeant car le bébé a un ton d’adulte. Et surtout il est endoctriné avant même sa naissance. Il aime Hitler, il déteste les Juifs et les homosexuels et il approuve les tortures et les mauvais traitements. Tout ça lui parait normal puisqu’il n’a jamais rien connu d’autre, dès sa naissance, il n’a servi que le Reich, n’a pas connu l’amour, même celui de sa mère qu’on lui retire bien vite.

On le suit au fil des années, dans le Heim où il est né, puis dans le camp où il suit un entrainement militaire, au son des discours d’Adolphe Hitler. C’est là qu’il se lie (autant que faire se peut) avec un jeune polonais, arraché à sa famille pour grossir les rangs des futurs troupes.

C’est une lecture dont on ne sort pas indemne et qui pose de nombreuses questions. Si le personnage de Max/Konrad est inventé, des milliers d’enfants comme lui ont été créés. Une quarantaine de centres de Lebensborn ont été ouverts en Europe et un existait même en France. On estime à entre 9 000 et 12 000 le nombre d’enfants nés dans ces centres…
Displaying 1 - 30 of 608 reviews

Join the discussion

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.