Trong tim mỗi người đều có một tòa thương thành, nơi “Có những điều chẳng thể nói cùng ai” lưu giữ những ký ức riêng tư và những cảm xúc lạ lùng, giữ ta tỉnh dậy mỗi ngày và trở thành một phần trong dòng chảy cuộc sống.
Xoay quanh những trải nghiệm văn chương mới mẻ. "Có những điều chẳng thể nói cùng ai” sẽ cùng bạn chạm tới những khoảng trống bấy lâu nay rất cần được giãi bày và thấu hiểu. Cuốn sách được chia làm hai phần: NGÀY và ĐÊM.
NGÀY là một loạt tùy bút ngắn tản mạn về những chuyện vặt quanh đời. Khi đọc nó, dường như bạn đang ngắm nhìn và cảm nhận tất cả những điều nhỏ bé trong cuộc sống qua “đôi mắt” của Minh Nhật. Lăng kính ấy cho phép bạn tiếp cận những phần cảm xúc có thể mình đã lãng quên, hoặc chưa từng.
Để rồi sau đó lên chuyến thuyền nhẹ vén bức màn NGÀY, nhẹ nhàng lạc vào ĐÊM, khiến ta lặng người trước những câu chuyện dưới một định dạng thể nghiệm, mà lòng ta khẽ rung động.
Nếu bạn đã quen với một tác giả Minh Nhật thường viết truyện ngắn, tản văn hay tùy bút thì ĐÊM là những điều Minh Nhật mong bạn không cần phải vội vã mà hãy từ từ lật mở để thấy sự thú vị của nó, bởi đó là hành trình của một nhân vật không có thật mà luôn có thật, giúp bạn tìm thấy những điều cho riêng mình.
Suy cho cùng, ai trong chúng ta cũng “Có những điều chẳng thể nói cùng ai”, nhưng vậy thì đã sao, đó là một phần cảm xúc của bạn, hãy để có những điều đặc biệt ấy đến với những người đủ khả năng cảm nhận nó. Ngay cả khi chẳng ai cảm nhận được, chúng ta cũng hãy sống trọn vẹn với mình, với phần lý trí, bản năng và cả đam mê đã tạo nên mỗi người trong cuộc đời.
Vậy nên hy vọng khi gấp lại những trang sách cuối cùng của “Có những điều chẳng thể nói cùng ai”, lòng bạn sẽ chẳng còn đa sầu đa cảm, chẳng còn ngổn ngang những cảm xúc phức tạp, chẳng còn dằn vặt chính bản thân vì những lần tan vỡ để sau đó tìm thấy miền đất khiến mình bình yên hơn.
Cuốn sách này nội dung ko có gì đặc biệt với mình lắm, ko bằng cuốn Những đêm không ngủ trước mình từng đọc. Phần mình mua vì tên sách, khá giống tâm trạng mình bây giờ. Thật ra cũng ko quá kỳ vọng nội dung sách hay ho or có thể khiến mình đồng điệu, được an ủi hay etc vì trước giờ đọc tản văn mình khá khó tập trung hoàn toàn vào từng câu chữ một.
Nhưng có 1 câu quote trong sách khiến mình nhớ, thấy đúng với hiện tại: "Hình như đã đi làm rồi, ai cũng trở thành con người khác. Chỉ khi lại được ngồi xuống với những người bạn học xưa, ta mới bé lại đúng như ta đã từng".
Cuốn sách chia làm hai phần, phần đầu là tản văn và phần sau là một truyện dài. Lần đầu tiên khi nhìn thấy cuốn sách là mình đang tham gia một hội sách, bìa sách không thu hút mình lắm, bản thân cũng cảm thấy tên sách chẳng có gì đặc biệt. Cho đến khi lượn lờ chán chê thì mình lại quay lại chỗ cuốn sách và mở thử vài trang đầu đọc qua, mình đã khá ấn tượng với cách viết văn và lại càng bất ngờ khi tác giả là người Việt (vì thường chưa có nhà văn Việt nào thu hút mình như Zelda), đó là lý do mình mua cuốn sách về luôn. Phần tản văn có vài bài có quan điểm khá mới lạ, ngỡ chỉ nhẹ nhàng nhưng thật sự lưu tâm. Nhưng cá nhân mình lại nghĩ nó không cần phải in thành sách cho lắm, đa số chỉ giống mấy bài tản văn trong các group viết lách trên facebook, chưa có dấu ấn mãnh liệt. Đoạn đầu thu hút mình thật nhưng mấy bài sau dần không cuốn nữa. Phần truyện đã khiến mình không hề thất vọng, áp đảo hẳn phần tản văn. Cốt truyện khá đơn giản, nhưng hiện đại, mình thấy các nhân vật trong truyện đều rất thần thái qua miêu tả. So với các truyện dài thì mình thấy truyện này nặng cảm xúc hơn. Có gì đó mắc nghẹn lại ở từng câu chữ, mình như nín thở mà đọc một mạch đến cuối truyện, sau đó hoàn toàn nhẹ nhõm, thật sự hay quá. Mình có chút tiếc nuối, lúc đọc sau mình muốn nó dài ra thêm chút nữa. Và ngoài ra mình cực thích cá tính của nhân vật Mẫn. Một cô gái mạnh mẽ, tự do, một hình mẫu mà mình muốn hướng đến. "Có những điều chẳng thể nói cùng ai" của Minh Nhật, một cuốn sách khiến ta như chìm vào một vở kịch không lời, những đoạn tản văn hay, phần truyện dài độc đáo, như thước phim ngắn day dứt mãi trong tâm trí vậy.
Một cuốn sách nhẹ nhàng, đọc giái trí cũng khá ổn.
Phần ngày là những câu chuyện qua lăng kính cá nhân của tác giả, cảm giác giống như những miền kí ức và cảm xúc của Minh Nhật gửi lại trên trang giấy.
Phần đêm là một câu chuyện mà tôi đã đoán trước được motip nhưng vẫn bị cuốn hút bởi nội dung của nó. Cái kết có hơi khác với dự đoán nhưng nó lại là điều mà tôi đáng suy ngẫm.
Đọc xong thấy nhẹ nhàng tựa như tôi cũng đang chìm vào thứ ánh sáng vàng vàng âm ấm vậy.
this is a short, light read. i was able to breeze through & finished this in 1 day. nonetheless, this book just wasn't for me.
1st of all, in my opinion, the book could have been better just by having a better editor. the grammar & editing errors littered throughout the book were such a huge turn-offs for me, and distract me from fully enjoying the stories.
the writings of the author in this one, i don't know, doesn't really resonate with me personally. this book to me feels like a self-help book, with some motivational/profound/philosophical thoughts interwoven in different social situations & how the author views & approaches daily life. some of them feel forced & cliché in my opinion.
i do like the lighthearted & chillax vibes of the "Day" portion. the "Night" portion - this has been the 1st attempt to write this kind of story, which i believe he did a way better job telling this kind of story in his latest book "Radio Mưa & Chậu Cây Huyết Dụ".
Quyển sách đọc khai xuân đầu tiên của năm mới ! Tác giả Minh Nhật là tác giả mà mình đã theo dõi suốt những năm tháng thanh xuân, từ lúc học cấp ba đến giờ! Những câu chuyện và giọng văn của Minh Nhật đã lớn lên rất nhiều, không vui tươi lãng đãng mà hiện tại đầy chiêm nghiệm và suy tư - được viết ra ở cái tuổi mà không trẻ cũng chưa già của anh sau biết bao chuyện xảy ra trong cuộc sống, thì cũng không dễ để những độc giả trẻ có thể đắm mình vào đó và hiểu hết các tầng nghĩa được! Những lời văn, cầu truyện trong quyển sách này đều đầy tính cá nhân! Có những điều chẳng thể nói cùng ai, nhưng tác giả có chăng đã rút gan ruột ít nhiều với nó. Mà đối với nhà văn - hay đơn giản là người viết thì mỗi tác phẩm viết ra đã là đã qua lăng kính chủ quan của mình rồi! Không mời gọi, không có những câu chuyện thị trường, không lãng mạn ngôn tình như đa phần độc giả kì vọng... Nhưng nó sẽ là tiếng lòng của một người ích kỉ trong cảm xúc, trốn trong niềm riêng của mình, chỉ nhờ những lời văn kia, hi vọng có ai đó sẽ đồng cảm với mình! Quyển sách đầu năm đầy dư vị!
Minh Nhật - anh Sky của Hoa học trò Cuốn sách gồm 2 phần: Ngày - những tản văn, suy nghĩ về đời về người. Đêm - một truyện ngắn về nhân vật Sam.
Hồi cấp 3 mê H2T lắm, cũng thích anh Sky nữa. Nhưng đọc xong cuốn này thì có hơi thất vọng. T thấy nó như kiểu 1 ng đọc nhiều sách ngoại văn, hay kiểu dịch lại từ một cuốn truyện nước ngoài nào đó vậy. Không cảm nhận được giọng văn riêng. Có hơi sáo rỗng, kiểu nói đạo lý chứ k chạm tới trái tim được.
Nhưng cũng lọc được vài câu t khá tâm đắc “Khi bạn cảm thấy mình đang rơi vào vòng xoáy của một chuỗi những thứ chẳng có gì sáng sủa, hãy nhớ rằng đó chính là dấu hiệu tuyệt vời dự báo sự đổi thay. Không phải ở bộ tóc, mà ở bộ óc.”
"Người ta vẫn bảo không có ai mạnh mẽ mà cuộc sống dễ dàng cả. Nếu bỏ cuộc thì mãi mãi không thể đứng lên ..."
"Có những điều không thể nói cùng ai" ... như khi nói nhưng khi nói ra chúng ta thấy được đồng cảm, sẻ chia và làm nhẹ bớt những những gánh nặng tâm sự, stress mà mỗi khi không thể nói cùng ai lại tích lũy lại như một quả bom cảm xúc.
Qua lối hành văn của tác giả "những điều chẳng thể nói cùng ai" trong ngày lại những điều mà rất nhiều người từng trải qua, giản dị mà gần gũi, không thể nói cùng ai nhưng ai cũng có, còn điều chẳng thể nói cùng ai" trong đêm lại là một mẩu truyện ngắn cực kỳ "cuốn" người đọc không muốn đặt sách xuống khi chưa kết thúc chương.
Rất hy vọng sẽ có một ngày tác giả viết một cuốn truyện tương tự đêm trong tương lai :)!
Có những điều nhỏ nhặt tưởng chừng như chúng ta đã quên lãng nó tự bao giờ... Có những thứ mong manh tưởng chừng như có thể vỡ tan dù cho tác động nhỏ nhất của thứ gọi là hiện thực... Có những điều chẳng thể nói cùng ai... Cuốn sách khá hay. Với lời văn nhẹ nhàng, tác giả đưa về ta với đời sống thượng nhật. Nhắc ta về những giá trị luôn đồng hành cùng ta nhưng bấy lâu nay bị cuộc sống bộn bề che lấp... Chậm lại... Lắng nghe âm thanh của cuộc sống, của một bản thể đang ngủ say bên trọng bạn... Rồi bạn sẽ nhận ra bạn mạnh mẽ hơn bạn nghĩ...
Trước giờ mình không quá mê tản văn Việt Nam. Nay ngồi ngoài vườn, tự nhiên muốn đọc cái gì nhẹ nhàng. Nhìn lên kệ thấy sách Minh Nhật, 1 tác giả mà mẹ mình khá thích. Trong loạt đấy mình thấy cuốn này 1 nửa tản văn và nửa sau là truyện dài. Với cá nhân mình tản văn thật ra cũng được, ừm không có gì đặc sắc quá với mình. Nhưng mình bất ngờ với truyện dài "Đêm - Phản vệ". Thật sự giống như đêm ấy, tối đen, an tĩnh lao xao vào tiếng nói, lãng đãng chút ánh trăng mờ mờ, tối đen như thế vậy mà trời cũng sáng. Nếu sau này Minh Nhật viết truyện dài, chắc chắn mình sẽ đọc thử.
Hình như Minh Nhật thích Đen Vâu và bị ảnh hưởng bởi anh rapper này hay sao ấy vì ngoại trừ chương cuối, các chương còn lại cách viết, nội dung có một điều gì đó hơi giống Đen Vâu Style 😂. Nói thật, cuốn sách này không hay như mấy cuốn trước của Minh Nhật, nội dung hơi nhàm chán, không có gì độc đáo hơn, mấy lần mình định bỏ dở không đọc nữa cơ. Nói chung là hơi thất vọng À còn nữa, không biết mình có mua phải sách lậu không mà cuốn mình đọc có một số lỗi viết tắt,...hơi khó chịu. 😢
Người ta vẫn bảo không có ai mạnh mẽ mà cuộc sống lại dễ dàng cả. Nếu bỏ cuộc thì mãi mãi không thể đứng lên. Mình tưởng tưởng cảnh tác giả chọn 1 góc yên tĩnh tại quán quen hoặc tình cờ ghé vào, ngắm nhìn dòng người qua lại, lắng nghe những âm thanh cuộc sống xung quanh và viết lên câu chuyện này. Một cách chậm rãi để ngắm nhìn cuộc sống.
Nội dung sách 2 phần. Phần 1 là tản văn khá sâu sắc, tâm tư mình không phức tạp và đa sầu đa cảm nhưng cũng có th��m 1 góc nhìn suy tư trong cuộc sống nhộn nhịp ngày nay. Phần 2 là truyện ngắn, thì mình cảm tưởng dành cho các bạn nữ hơn vì nhiều bạn khá nhạy cảm về các vấn đề tương tự đc nhắc tới. Nhưng tác giả là nam và thật ra từ trước giờ cũng nhiều bạn trai luôn giấu suy nghĩ của mình nên đọc để thử góc nhìn khác.
Một điểm trừ là khá nhiều lỗi chính tả và sai vị trí các từ. Mình ko quá quan trọng vấn đề này nếu đọc các thể loại chuyên ngành (vì tốc độ đọc và lướt chữ khá nhanh), nhưng với thể loại này thì đọc chậm hơn để cảm nhận và thư giãn thì mỗi lỗi sai là mình sẽ khá khá khó chịu.
Phải nói thật là cuốn sách này mình đọc thấy hơi tức, những câu từ mà tác giả sử dụng đôi lúc khiến mình khó hiểu, thông điệp được lồng ghép vào cũng khá gượng ép, các tuyến nhân vật trong phần "Đêm" cũng như hành động của họ không "match" được với nhau. Nhưng mình thích tên sách, và độ dài của các mẩu chuyện.
Mình mua cuốn sách này vì nó hợp tâm trạng của mình lúc này. Nhưng khi đọc xong thì mình cảm thấy hơi thất vọng một tí. Những thông điệp trong đây không chạm được vào trái tim của độc giả, nó như một đạo lí cứng nhắc(mình cũng không đọng lại gì).Một số phần hơi rối rắm mình cũng không hiểu ra ngụ ý mà tác giả muốn hướng tới.Tâm lí nhân vật k sâu, k rõ ràng và rất mơ hồ.
Giống như một người bạn đặc biệt vậy, đừng có mong người đó sẽ đủ bao dung, đủ sâu sắc để giúp ta mọi lúc. Chỉ là vào một khoảnh khắc bối rối bất chợt, ta ngơ ngác nhìn xung quanh, chẳng có ai, thì bị vỗ vai, thế là>
Kiểu đang hợp tâm trạng nên đọc vào vch ấy. Nhưng chỉ hợp phần Ngày, phần tác giả kể về cảm xúc của mình thôi. Sang đến phần Đêm, câu chuyện đó với mình hơi chán.
Hai phần ba sách là những câu truyện nhỏ đậm phong cách Minh Nhật - đem đến cảnh tượng một người đơn độc, lặng lẽ đi bên rìa cuộc sống, với nhiều trăn trở, mong mỏi sự an tĩnh trong tâm hồn và trân trọng những điều nho nhỏ nhưng ý nghĩa trong đời sống xô bồ. Một phần còn lại là câu truyện tưởng tượng của Minh Nhật - về bi kịch và đấu tranh vượt qua bi kịch tâm lý của một nhân vật chính. Thoại của các nhân vật cũng khá Minh Nhật, nhưng tiếc là hơi dài dòng, thoảng có chỗ hơi gắng gượng. Mình thích các truyện của Minh Nhật, nhưng cuốn này không quá đặc sắc, không đem lại cho mình nhiều cảm xúc bằng cuốn xuất bản mấy năm trước - Chạy trốn Mặt trời.