Jump to ratings and reviews
Rate this book

Cánh Đồng Bất Tận - Phiên Bản Đặc Biệt

Rate this book
Cánh Đồng Bất Tận - Phiên Bản Đặc Biệt

“Cánh đồng bất tận” gồm hai truyện vừa là "Cánh đồng bất tận" và "Đất", là câu chuyện về những mảnh đời mải mốt bên dòng Mê Kông, đánh dấu sự thấu hiểu và cảm thông sâu sắc của Nguyễn Ngọc Tư với người nông dân (và con người nói chung). Bàng bạc khắp truyện là tình yêu thương, sự thù hận, nỗi nhớ nhung, niềm ân hận, và sự bóc trần những góc khuất tăm tối trong tâm hồn khiến cho nhân vật trong đó trở nên “đời” hơn bao giờ hết.

Truyện vừa “Cánh đồng bất tận”, được chuyển thể thành phim năm 2010 với tên gọi “The Floating Lives”, đã được dịch và xuất bản ở Hàn Quốc, Trung Quốc, Pháp, Đức, Thụy Điển, và nhận được nhiều lời khen ngợi.

“Kết cấu chặt chẽ và hoàn hảo… Nhiều hình ảnh gợi buồn về nỗi con người bị số phận hay chính cơ hội quật ngã.” - Nhà phê bình Thụy Điển Stefan Jonsson

Phiên bản đặc biệt kỷ niệm 40 năm ngày thành lập NXB Trẻ được in màu hoàn toàn với những tranh minh họa của họa sĩ Nguyễn Minh Hải

144 pages, Hardcover

First published January 1, 2005

209 people are currently reading
3054 people want to read

About the author

Nguyễn Ngọc Tư

42 books880 followers
Nguyễn Ngọc Tư (sinh năm 1976 tại xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau) là một nữ nhà văn trẻ của Hội nhà văn Việt Nam, được biết đến nhiều nhất bởi tập truyện gây tranh cãi mang tên Cánh đồng bất tận. Tập truyện, dù vậy, đã nhận được giải thưởng của Hội nhà văn Việt Nam năm 2006 và truyện ngắn Cánh đồng bất tận được chuyển thể thành phim điện ảnh cùng tên đạo diễn bởi Nguyễn Phan Quang Bình năm 2010. Hiện cô đang sinh sống và công tác ở Đầm Dơi, Cà Mau.

Tác phẩm
Ngọn đèn không tắt (2000)
Ông ngoại (2001)
Biển người mênh mông (2003)
Giao thừa (tập truyện ngắn, 2003, tái bản 2012)
Nước chảy mây trôi (tập truyện ngắn và ký, 2004)
Cái nhìn khắc khoải
Đau gì như thể (truyện ngắn-giải ba cuộc thi truyện ngắn của báo văn nghệ năm 2004-2005)
Sống chậm thời @ (tản văn, 2006) - đồng tác giả với Lê Thiếu Nhơn
Sầu trên đỉnh Puvan (2007)
Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư (tập truyện ngắn, 2005)
Cánh đồng bất tận (tập truyện ngắn, 2005)
Tạp văn Nguyễn Ngọc Tư (tạp bút, 2005)
Ngày mai của những ngày mai (tạp bút, 2007)
Gió lẻ và 9 câu chuyện khác (tập truyện ngắn, 2008)
Biển của mỗi người (tạp bút, 2008)
Yêu người ngóng núi (tản văn, 2009)
Khói trời lộng lẫy (tập truyện ngắn, 2010)
Gáy người thì lạnh (tản văn, 2012)
Bánh trái mùa xưa (2012)
Sông (tiểu thuyết, 2012)
Chấm (thơ, 2013)
Đảo (tập truyện ngắn, 2014)
Trầm tích (tập truyện ngắn, 2014), ra chung với Huệ Minh, Lê Thuý Bảo Nhi, Thi Nguyễn.
Đong tấm lòng (gồm hơn 30 tản văn), Nhà xuất bản Trẻ, 2015
Không ai qua sông (tập truyện ngắn, 2016)
Cố định một đám mây (tập truyện ngắn, 2018)

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
1,735 (46%)
4 stars
1,462 (39%)
3 stars
421 (11%)
2 stars
64 (1%)
1 star
26 (<1%)
Displaying 1 - 30 of 497 reviews
Profile Image for B.
133 reviews167 followers
May 8, 2016
Đổi gió bằng việc nhón lấy 1 cuốn trên giá sách của bu :3 Chính ra bu là 1 người rất yêu nước, trên giá toàn là vh Việt Nam. Chính ra bu (có thể nói) là 1 người tôn vinh nữ quyền, phần lớn đọc toàn sách của các tác giả nữ :3 Giữa 1 lô lốc những Di Li, Y Ban, Trang Hạ, Dương Thụy, Phan Việt...thì thôi nên chọn Nguyễn Ngọc Tư vì cái giọng văn của cô ấy ko đanh đá :|

Cảm giác đầu tiên khi đọc cuốn này là cô Tư rất giàu trí tưởng tượng, rất đa dạng :3 Quanh đi quẩn lại mấy vùng sông nước thôi mà cô nghĩ ra đc bao cảnh khổ, bao cảnh nghèo, bao sự ngang trái. Quanh đi quẩn lại cái chuyện tình duyên lỡ dở mà cô cũng nghĩ ra đc bao nhiêu concept vi diệu, ko chỉ đi vào lối mòn độc có anh kia cặp với chị này, anh kia thả thính chị này ._. Tại sao cô ko trở thành 1 chuyên gia tổ chức sự kiện với cái sự đa dạng đó. Ở cái thời buổi mà muốn "gây chú ý" ngta chỉ nghĩ ra việc "thật to" : tháp truyền hình thật to, tượng đài thật to, bát phở thật to, ổ bánh mỳ thật to và mới đây thôi bánh chưng, bánh giầy thật to để cúng giỗ vua Hùng -_- tại sao lại ko đa dạng ra những ý tưởng hay ho hơn, làm mấy cái clip quảng bá có hình các anh 6 múi đóng khố nhảy kiểu Mai Cồ Giắc Sơn chẳng hạn, đưa sự tích Lang Liêu lên màn ảnh nhỏ chẳng hạn hoặc nhẹ nhàng hơn là làm 1 vở nhạc kịch theo phong cách Broadway (mình chưa xem Broadway bao giờ đâu, nói vậy cho sang mồm thôi .-.) Cứ cái đà này sang năm chắc sẽ làm cái chày giã bánh giầy to như cái gậy như ý của Tôn Ngộ Không hoặc cái cối giã mà mông của con King Kong ngồi vào cũng lọt :|

Cảm giác thứ 2 là truyện đã phổ cập 1 phương thức tán gái khác ko biết hay ho ko :| còn nhớ trong Balzac và Cô Thợ May Tung Của, tác giả đã giới thiệu 1 phương thức tán gái mới đó là đọc sách cho gái nghe, âu dia, 1 cách cầm cưa khá phi truyền thống và nhiều vẻ đẹp tâm hồn. Tuy nhiên kết cục khá oái oăm :| trong đời thực thì gái thường thích tự đọc hơn và đọc 1 mình để khi đến mấy đoạn lầy lội, xạo quần, cẩu huyết có thể tự do cười tru lên như chó sói mà ko bị ai bảo là vô duyên (có ai ở đấy đâu mà biết vô duyên). Lần này trong Cánh Đồng Bất Tận, phương thức tán gái đc đưa ra là cho đi nhờ quá giang, hỏi đi đâu gái bảo chẳng biết đi đâu, thế là đưa về nhà mình ._. Kết cục vẫn như lần trước, chẳng ra gì. Bài học rút ra là ko nên tán gái nữa mà chuyển sang làm ông bố đơn thân :-/ (mình ko khuyến khích cho lắm việc thấy phụ nữ quá phức tạp thế nên sầu đời quay sang tán zai, mặc dù điều này tốt cho chủ trương kế hoạch hóa gia đình)

Cảm giác thứ 3 là truyện của cô vui quá, vui phát rồ lên, đúng như kiểu mà giang hồ hay thường nói là vui như cả nhà bị đi tù :-<

Cảm giác cuối cùng là ko hiểu sao cháu cứ nghĩ tới cụ Nam Cao - idol của cháu. Cô có mạn phép cho cháu nhận cô làm idol ko ~~
Profile Image for Daisy Tran.
7 reviews21 followers
January 8, 2018
Hai đêm khó ngủ vì không khí đặc quánh hơi nóng hầm hập còn điều hòa thở ra những luồng gió khan, khô khốc như sa mạc, ấy là hai đêm mình nghe lòng thon thót với Catherine trong Đồi gió hú và đắng nghẹn cùng bé Nương trong Cánh đồng bất tận. Một bên cái ác hoành hành mọi nơi, vươn những xúc tu ác nghiệt ám lên nhiều cuộc đời, số phận. Một bên cái ác khởi sinh trong lòng kẻ thiện, theo những đẩy đưa cuộc đời mà méo mó, biến dạng và sinh sôi. Mình nhớ thầy Hiếu dạy Sư phạm Văn từng nói trong một buổi tọa đàm rằng “Văn chương bị hút về phía cái ác hơn cái thiện. Các vấn đề về cái ác làm chúng ta băn khoăn về thế giới ta đang sống, nơi bị đóng khuôn trong cái thiện với những lề luật, đạo đức và phép tắc. Trong khi đó, cùng với cái ác, văn chương gieo vào trong chúng ta những kẻ khác, những cô gái điếm, những tên sát nhân… những kẻ xấu hóa ra lại làm ta nhìn nhận tốt hơn về nhân tính”

Cánh đồng bất tận, cho người ta thấy chân dung những người đàn bà “xấu xa”, bỏ chồng con đi theo tiếng lòng nông nổi - bỏ đi không chút trù trừ, rũ mình cái rột, sạch trơn những trách nhiệm. Nhưng, như để trần tình cho những người đàn bà ấy, Nguyễn Ngọc Tư rỉ rả kể chuyện về nổi niềm riêng của họ, những khao khát nhen nhóm từ tấm vải đẹp, những rạo rực giấu kín vì cảnh xa mặt cách lồng, những phũ phàng từ người chồng quê mùa, những tuyệt vọng trong cảnh nghèo túng quẫn. Đọc một hồi không thấy giận người mẹ, chỉ nhớ mãi cảnh chị áp lên người tấm vải rực rỡ, đỏ hơn màu bông bụp ngoài sân mà rạo rực gò má, rạo rực khát khao.

Cánh đồng bất tận, cho người ta thấy những khốn khổ của một người chồng bị phụ bạc tìm cách trả thù mọi phụ nữ trên đời, ông thoát thai thành một người khác, ác trăm ngàn lần trong nỗi cô đơn đến ngơ ngác. Vết thương lòng mở ra toang hoác ko thịt da nào có thể lấp đầy, dù là thịt da người phụ nữ từng làm ông vui tươi trở lại hay thịt da của những mối tình chóng vánh.

Cánh đồng bất tận, cho người ta thấy một gái đĩ, cực chẳng đã với thân hình tả tơi, bầm dập vì bị đánh ghen, cửa mình bị bít lại bằng keo dán sắt. Chị vẫn lúng liếng như thói quen, vẫn gạ gẫm người đàn ông đứng tuổi nhưng bên trong là bao nhiêu tủi hổ ê trề, ý thức sâu sắc rằng phận mình rẻ rúng, và hơn hết, chị vẫn nuôi giữ một tấm chân tình và vẫn xứng đáng được yêu thương.

Cái ác trong những câu truyện như này không làm người ta giận dữ, cầu mong quả báo mà làm lòng người ta se sắt lại, vừa phập phồng lo sợ những diễn biến xấu tiếp theo, vừa ám ảnh với suy nghĩ mơ hồ “nếu mình ở cảnh ấy…”
Profile Image for thaodocsachchovui.
303 reviews
January 30, 2021
Ám ảnh, day dứt và đầy hoang hoải, "Cánh đồng bất tận" làm mình phải thở dài thật nhiều. Mỗi truyện ngắn đều có những cái kết thật lửng lơ, khiến người đọc không thôi thương nghĩ và suy cảm. Liệu rồi mai đây số phận những mảnh đời nhỏ bé, gắn chạt với cái nghèo, cái khổ, cái lênh đênh của một vùng sông nước này rồi sẽ trôi về đâu?

Mọi chi tiết, dù là nhỏ nhất trong truyện không hề thừa thãi, mà được cô Tư chăm chút, tỉ mỉ, để rồi mỗi lời văn, mỗi hình ảnh ấy sẽ đọng lại trong lòng người đọc thật sâu. Đan xen giữa những nội tâm, những suy nghĩ của nhân vật là những câu tả cảnh thật hay. Mình cảm giác có thể tưởng tượng được khung cảnh miền Tây cùng những số phận cô đơn, heo hắt ấy đang ngồi trên thuyền, đang sinh hoạt, đang ước mơ, đang yêu, đang hận và đang đau.

Mình lo cho một vòng luẩn quẩn sẽ lặp đi lặp lại số phận của họ ở đời sau, mình hi vọng họ có thể phá vỡ xiềng xích những hoàn cảnh trói buộc mình để trở thành chú chim có thể cất tiếng hót trong trẻo, hoặc chỉ cần một ánh sáng bình yên nhỏ bé giữa cuộc đời rộng lớn này.
Profile Image for Ha-Linh.
97 reviews488 followers
February 15, 2012
Khóc từ đầu đến cuối =) Những câu chuyện cảm động về những thân phận bé nhỏ, những nỗi buồn riêng câm lặng, những tình thầm không nói ra. Cuộc sống nghèo về vật chất nhưng giàu tình cảm sâu đậm.

Favourite lines:
Tôi thích những mối tình câm, tình thầm. Tôi tưởng tượng đó là những mối tình da diết, sâu sắc. Mãi mãi chẳng dám nói thật lòng, cho đến cuối đời, tình ấy vẫn bàng bạc, rập rờn, và mỗi khi có dịp (như đi qua chỗ ngồi cũ, con đường cũ, gương mặt cũ…), ta bỗng thấy nhói ran. Chắc là khó chịu lắm, khi yêu mà giả bộ không yêu, khi buồn cố diễn mặt vui, khi đau tình phải tỏ ra vô tình…
Profile Image for T O À N P H A N.
514 reviews779 followers
April 20, 2021
Đọc chuyện cái cánh đồng này chẳng biết tới lần thứ bao nhiêu rồi, mà nỗi eo sèo, hờ ơ của mấy người trong đây vẫn re rắt ám, ám miết. Cuộc đời vốn đành đoạn, nên đọc cũng chỉ biết thở một hơi thiệt dài, dài như khói.

"Bỏ đi. Sống thôi." Bốn chữ tỉnh trân mà áp vô chỗ nào cũng khó. Khó ơi là khó.
Profile Image for Tăng Yến.
308 reviews304 followers
January 19, 2022
Ấn tượng nhất là truyện Cánh đồng bất tận
Một truyện tuy ngắn nhưng lại khiến người đọc day dứt.
Có lẽ đây là lần đầu tớ đọc một tác phẩm có giọng văn phải gọi là khá lạ, nhưng lại rất sâu sắc. Giờ thì tớ hiểu tại sao truyện của chị Nguyễn Ngọc Tư lại được nhiều người yêu thích đến vậy.
Một câu chuyện mà nhân vật rất ít được nhắc đến tên, hoạ chăng cũng chỉ là một hai lần nhưng đó lại là điều đặc biệt.
Và cũng là một câu chuyện ngắn với kết thúc khiến tớ có lẽ rất tò mò muốn biết rồi các nhân vật sẽ ra sao, người chị sẽ thế nào khi chỉ còn mình với người cha và hai người họ có thể tìm lại một cuộc sống bình thường được không. Điền có đuổi kịp chị Sương không, nếu không thì hai người đó rồi sẽ ra sao?
Truyện viết dưới góc nhìn của người chị. Từ khi mẹ bỏ đi, cha trở lên bất thường, gần như không còn quan tâm đến sự tồn tại của hai chị em nữa. Cuộc sống của chị và em gần như tách biệt khỏi con người, tuy vẫn gần con người nhưng không còn thuộc về nơi đó nữa. Hai người bị tổn thất nặng nề về tinh thần từ khi còn rất bé. Dần dần con người của hai chị em cũng đổi khác, xa lạ nhưng vẫn mong muốn, khát khao một cuộc sống bình thường.
Truyện tuy ngắn nhưng lại khiến bất kỳ ai đọc nó đều cảm thấy day dứt, lạc lõng, một nỗi đau trực trào dâng, suy nghĩ về dục vọng thể xác, về tâm hồn và cả về tình người.
Profile Image for Thị Lệ Gạo Đen.
197 reviews739 followers
July 6, 2020
Đau quá!
Từng lời từng chữ đều đau đớn. Những câu chuyện, những hình ảnh, đặc biệt là thủ pháp miêu tả khiến người đọc có thể hình dung ra cảnh tượng mà ứa nước mắt. Gia đình du mục lang thang sống cảnh nghèo hèn, nay đây mai đó, nhưng cái nghèo cái hèn cái lận đận cũng không thể làm mờ sự hận thù trong nhân vật Cha, sự thiếu thốn tình cảm của Điền và sự thương cảm của Sương (hay Nương? Mình đọc online nên có khả năng nhầm lẫn).
Khóc. Một cuốn sách khiến mình khóc rả rích từ chương 3. Không chỉ vì một cảnh tượng nào đấy, mà vì cảnh sống của tất cả các nhân vật. Đau lòng quá!!!
Đọc full cả cuốn mạnh dạn rate 4/5 vì có một vài chuyện mình chưa thực sự cảm được. MÌnh sẽ rate lại khi đọc lại nó lần tới nhéeee
Profile Image for Quang Huy.
208 reviews68 followers
March 20, 2023
Văn cô Tư buồn quá, buồn mà nó buồn hơn cả cái mức độ buồn của buồn.
Qúa đau sót, thương thay cho số phận những con người nơi miền Tây sông nước. Lênh đênh, trôi nổi như những con sống dập dìu. Gắn số phận cuộc đời, gắn chính bản thân mình vào sông nước. Và hầu như ai cũng vậy, đều lênh đênh dập dìu như những con sóng liên tiếp nhau có khi tới tấp có khi bằng lặng như tờ.

Cuốn sách này gồm một vài chuyện ngắn và Cánh đồng bất tận là câu chuyện cuối dài hơn hẳn so với những chuyện ngắn ở trước. Nhưng câu chuyện nào cũng đều có cái hay của riêng nó. Đây là một cuốn sách của tác giá Việt mà bạn nên thử để thấy văn học nước nhà không hề kém cạnh so với những tác giả nước ngoài hay những cuốn sách kinh điển khác.
4,5 sao
Profile Image for AmyNC.
6 reviews1 follower
November 11, 2022
Sự buồn chán có thể thúc đẩy 1 người tập trung hơn bao giờ hết, điển hình là trong 1 tiếng hơn t đã đọc xong cuốn trên. Truyện xứng đáng có bài review đầu tiên trên goodreads của mình :)))) Nỗi buồn ám ảnh, kéo dài, nhiều chi tiết đọc thấy não lòng, có lẽ mình bị trơ ra vì đã buồn sẵn với cuộc đời của chính bản thân nên lúc đọc cũng buồn cho các nhân vật trong truyện nhưng không đến nỗi khóc như nhiều bạn đọc khác. Đọc online ở cuối có chèn bài viết về công đoạn dựng phim, có thời gian mình sẽ cố gắng coi nhưng truyện đủ tình tiết ngạt thở rồi nên không muốn lắm :""")

Anyway đây là cuốn truyện đầu tiên mình bốc đại để đọc, hoàn toàn không biết gì về tác giả, tóm tắt nội dung, chưa từng đọc review... nói chung là hoàn toàn không có ý niệm gì về tác phẩm tác giả để đánh giá khách quan nhất. Truyện làm mình yêu tiếng mẹ đẻ mình hơn, rất nhiều từ ngữ, cách diễn đạt, khung cảnh, thủ pháp nghệ thuật...nếu dịch sang tiếng nước khác thực sự rất khó; và dù có dịch được thì nó cũng không tròn ý thật sự như 1 người Việt đọc tác phẩm Việt. Theo dõi nhiều sản phẩm nghệ thuật nước ngoài quá thành ra lâu lâu đọc tác phẩm Việt thấy thật thân thương, thoải mái như quay lại thời con nít nằm võng đọc truyện dưới mái nhà gạch ở quê, xung quanh là làn gió mát dịu dàng chạm lên da.

Cuối cùng là tại seo goodreads ko thể đánh giá kiểu 4.25 sao,3.5 sao vì thực sự mình cảm thấy những con số tự nhiên không đủ tốt để chấm điểm 1 tác phẩm nghệ thuật :v
Profile Image for Haiiro.
277 reviews328 followers
December 21, 2016
Tập truyện ngắn là tiếng kêu thảm thiết, bi thương mãi không cất được thành lời của những mảnh đời, con người miền sông nước Nam Bộ. Nỗi buồn lại man mác, mênh mang lắm chứ không dữ dội, ngùn ngụt, bởi vậy mà nó cứ sâu hun hút, gặm nhấm rất ác cái tâm tư người ta.
Những Cải ơi, Huệ lấy chồng, Cuối mùa nhan sắc, Duyên phận so le... - chỉ cái tên truyện thôi đọc lên đã thấy khắc khoải, mệt nhoài. Nỗi đau của kiếp người rất riêng, chẳng ai giống một ai. Nỗi đau kẻ đi bán vé số sao giống nỗi đau những người yêu thương nhau mà đường đời cứ lạc; càng khác xa nỗi đau của những phận sống trôi nổi lênh đênh cho dòng nước dòng đời đánh giạt đánh trôi... Lúc đã thấm tháp khổ đau mới thấy chữ tình hiện lên sao mà lay động, trân quý. Bởi vậy mà lúc đầu nghĩ Nguyễn Ngọc Tư ác quá, sau lại vỡ ra rằng đó chính là hiện thực, và cô hẳn phải đồng cảm với nhân vật của mình lắm nên mới viết sâu và xúc động đến vậy.
Văn cô Tư lạ ghia. Thấy mệt nhoài, có lúc nghĩ bảo thôi chả đọc nữa kẻo chịu không nổi. Nhưng rồi vẫn cứ phải đọc, phải lật giở đến trang cuối cùng - vừa thấy đáng sợ, vừa thấy bõ công. Có lẽ vì nhiều buồn quá, nỗi buồn cộng với suy tư đặc lại thành u thành cục cứ ở trong lòng mãi không tan, dần dần lại thành nghiện.
Ít có nhà văn hiện đại nào khiến tôi đau đầu theo kiểu đeo đá nặng trĩu như nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, nhưng với văn cô thì lòng lại có chút gọi là tự nguyện. Nghe sao giống một đứa M vại ta ơi...
Profile Image for Vivian.
68 reviews8 followers
September 2, 2016
Giọng văn của Nguyên Ngọc Tư rất "miền tây", dùng rất nhiều từ ngữ địa phương, không biết người miền khác đọc vào có cảm giác khó chịu không. Ban đầu mình khá thích thú, tuy nhiên việc lạm dụng quá nhiều từ ngữ như thế thỉnh thoảng làm mình khá nhức đầu dù mình là người miền tây chính gốc. Ngoài ra, cốt truyện nhiều lúc vô lý không thể tả. Tác giả cố miêu tả số phận những con người khổ vì xã hội, vì yêu, vì nghèo... nhưng luôn cao thượng đẹp đẽ. Thỉnh thoảng gượng quá mức làm cốt truyện thiếu tính chân thật.
Profile Image for Hoàng Nguyễn.
23 reviews23 followers
January 17, 2021
Đọc xong mà cảm giác thấy buồn quá, biết bao cảm xúc xốn xang trong lòng. Thấy cuộc sống sông nước mà sao nó lênh đênh thế, nhưng vì miếng cơm manh áo, và những kỉ niệm buồn khiến người ta lại chọn cuộc sống đấy.
Profile Image for Khanh Nguyen.
115 reviews8 followers
February 14, 2025
Tập truyện ngắn này cũng có vài truyện khá hay. Văn của Nguyễn Ngọc Tư giống như một cái ngách bình dân nhưng đặc trưng của văn học Việt Nam hiện đại. Chuyện ông già cùng con vịt là mình thấy ấn tượng nhất. Tuy nhiên, đọc đến 5 truyện thì hay chứ do văn phong và câu chuyện của cô hơi cliche, lạm dụng misery porn nên đọc đến 10 truyện là mệt quá. 10 truyện nghèo khổ, bế tắc như nhau, chẳng có một tia hy vọng, chẳng có một ai thoát ra. Đơn giản đó là góc nhìn của tác giả, và mình không chung góc nhìn đó với cô.

Đặc biệt truyện dài Cánh đồng bất tận, chủ đề của tập này, đọc đến gần cuối đã tưởng là truyện thích nhất của mình rồi, nhưng đến cuối cùng thực sự làm mình không thoải mái khi đọc vì sự nghèo và cảnh hấp diêm bị lạm đặc tả. Câu chuyện đang diễn tiến rất ổn, đùng cái kết thúc bằng một cảnh hấp diêm không cần thiết, phá cả truyện, mà thực ra nếu muốn nhấn mạnh vòng lặp đau khổ của các nhân vật tác giả hoàn toàn có thể có các lựa chọn tình huống khác.
Profile Image for Nguyên Duy.
102 reviews4 followers
September 25, 2024
"Tôi đành để cha đánh để ông bớt đau chút lòng. Sau này chị em tôi không day dứt chi cho mệt, vì hiểu thấu ra, mình bị đòn chỉ vì là con của má, vậy thôi.”

“Mặt trời le lói ánh sáng trở lại khi trên đồng chỉ còn hai thân thể nhàu nhừ. Ai đó vãi từng chùm chim én lên cao, chúng cố chao liệng để khỏi phải rơi như lá. Người cha cởi cái áo trên người để đắp lên đứa con gái. Ông ta bò quanh nó, tìm bất cứ cái gì để có thể che cơ thể nó dưới mặt trời. Dường như đứa con gái đang chết, chỉ đôi mắt là rưng rức chớp mở không thôi.”

“Nó hơi sợ hãi. Cảm giác một cái gì, nhỏ xíu nhưng lanh lợi như con loăn quăn đang ngụp lặn trong nó. Đứa con gái thoáng nghĩ, rớt nước mắt, trời ơi, có thể mình sẽ sinh con. Nhưng nó chấp nhận việc ấy, dù phũ phàng (với nó, chấp nhận cũng là một thói quen).

Đứa bé đó, nhất định nó sẽ đặt tên là Thương, là Nhớ hay Dịu, Xuyến, Hường... Đứa bé không cha nhưng chắc chắn được đến trường, sẽ tươi tỉnh và vui vẻ sống đến hết đời, vì được mẹ dạy, là trẻ con, đôi khi nên tha thứ lỗi lầm của người lớn.”
______
Đọc nốt những dòng cuối mà lòng nghèn nghẹn như ai bấu vào cổ. Nhớ lại bản thân của ngày bé cũng nhìn sự chai lì trong cảm xúc của người mà quặn nhói.

Cái khổ là cái di truyền? đời cha sang con, cái khổ ăn sâu trong máu khiến con người ta biến chất, khổ không tả được, khổ không chịu đựng nổi, khổ làm tắt đi cái thanh âm yêu thương làm người ta hằn học. Và rồi bạo lực thành thứ ngôn ngữ duy nhất kết nối gia đình. Đòn roi lấp đầy cơ thể, ký ức ghi nhớ xúc cảm nơi da thịt run lên, rồi như quen thuộc.

Cái khổ đôi khi khiến người ta mê mang, nửa tỉnh nửa mê, trong cái nắng chang chói, trong cơn say chếnh choáng - lần đầu tiên, thỏ thẻ cái thanh âm tưởng như đã bị nhấn chìm. Thời khắc ấy như một trận chiến giữa cha và con, khi kết thúc, nhận ra rằng cha đã là một người già, hay đúng hơn cha đã biến lại thành “một đứa trẻ”, tỏ bày yêu thương bằng cách đơn sơ nhất. Còn mình, lại học hằn - như cha, quên đi cái cách nói những lời muốn nói, bản thân câm lặng.

"Tôi ước gì có thể chếnh choáng thật lâu, nhưng nó mau chóng tắt rụi vì một ý nghĩ kỳ lạ. Dường như không còn kịp nữa, để hàn gắn sự đổ nát, để sắp xếp những mảnh vỡ lạo xạo trong lòng.”
Profile Image for Trâm Lưu.
4 reviews
September 18, 2014
Lần đầu đọc truyện ngắn "Cánh đồng bất tận" là khi báo Tuổi trẻ cắt nhỏ in theo kỳ. Năm đó bạn học lớp 8. Lúc đó bạn còn quá nhỏ để cảm được cách các nhân vật cư xử. Sau này đọc thêm các sách khác của Nguyễn Ngọc Tư thì thấy các nhân vật thường có các quyết định, thường là bất chợt bung ra, để sau đó phải đau đáu cả đời. Như khi Nương nói với mẹ nó: “Chắc tại nó nhìn thấy chuyện bậy đó, má. Trưa nay, nó ngủ kẹt bồ lúa”. Rồi cả tuổi thơ của Nương thay đổi theo câu nói đó.
Hồi đó thật ra đọc quyển này vì tò mò, vì Nguyễn Ngọc Tư là hiện tượng, vì truyện có cảnh nóng. Đọc truyện xong cảnh nóng không thấy đâu nhưng lại bị ám ảnh một miền Tây trơ trụi, bạt ngàn mà đìu hiu. Sau đó thì nghiền luôn văn của Nguyễn Ngọc Tư, giọng văn đượm cái tính, cái cảnh và cái người miền Tây. Nhớ có con bạn gốc miền Tây thảng thốt: "Văn gì mà đi vào cả từng góc kẹt của miền Tây!"
Tính bạn rất khó tính với sách, sách nào bạn nghĩ sẽ đọc lại rất nhiều lần thì bạn mới mua, nên hầu như sách bạn đi mua là sách bạn đã đọc nhiều lần. Riêng Nguyễn Ngọc Tư thì khác, ra hiệu sách thấy truyện của Nguyễn Ngọc Tư là bạn sẽ mua không cần suy nghĩ, đem về nhà và háo hức chờ đến đêm trước khi đi ngủ để mang ra nhấm nháp từng tí. Vì bạn phải lòng văn của Tư.
9 reviews2 followers
June 24, 2013
Thích văn của Nguyễn Ngọc Tư, một kiểu viết tâm trạng nhưng không quá bi lụy, không cố tình thêm thắt những từ ngữ đau thương. Sự bình thản trong cách kể chuyện của chị càng khiến người đọc cảm thấy day dứt hơn. Tập truyện ngắn có nhiều vấn đề của xã hội được đề cập, có nhiều mảnh đời khác nhau. Họ đều có một điểm chung, không hề hạnh phúc. Nhưng họ vẫn tồn tại, chờ đợi trong vô vọng một điều gì đó. Họ cô đơn cũng giống như bản thân ta đứng giữa dòng người đông đúc mà tự cảm thấy chơi vơi. Bối cảnh chung trong truyện của chị Tư là miền Nam với những cánh đồng bất tân, những cuộc sống trên ghe, trên thuyền, bên cạnh những đàn vịt, những ngọn cỏ, cây hoa. Vì cánh đồng ấy bất tận quá, nên nào có thể thấy bến bờ?
Profile Image for thuys.
273 reviews78 followers
Read
May 22, 2021
Văn của cô Tư là kiểu lối mòn nho nhỏ bao giờ cũng khơi người đọc bắt nối cảnh ngộ nhân vật ngay về đời mình, đời giản dị yêu buồn xa nhớ chứ không phải đời triết lý lẽ sống tư duy. Chữ cô quá gần, quá thân đi nên bởi vậy chắc cũng nhiều người thương, với người Bắc như tôi thì xa lạ cũng lấy làm quen như khi gặp người họ hàng tuy chưa từng biết mặt, với người Nam mong rằng cái sự gần thân ấy không hàm ý một sự xa cách mai một đi trong cuộc sống hàng ngày. Bởi cái sự gần thân khi còn bên khác cái sự gần thân khi xa nhớ. Ấm chè mình uống hàng ngày và ấm chè mình nhớ về hàng ngày không giống nhau được.

Buồn chi buồn hoài, vui gì vui mãi. Và vì ham hướng ra đời ngoài chứ không chú mục vào cảm xúc bản thân, vì trong ấy bời bời, bởi vậy văn này lâu lâu gặp chút chơi, chứ không sớm tối được.
Profile Image for Quân Nguyễn.
155 reviews12 followers
December 4, 2024
Nguyễn Ngọc Tư viết hay quá. Truyện ngắn khá đều tay, mỗi truyện đều mang một nỗi buồn miên man. Bối cảnh chính là miền Tây sông nước, nơi cuộc sống của ngta là dập dìu trên những chiếc ghe. Những cuộc chia ly, những lần lạc mất nhau, để rồi họ cứ đi qua bao con sông cũng k thể tìm lại được người năm xưa. Ấn tượng và nao lòng nhất là truyện Cánh đồng bất tận, câu chuyện về một gia đình. Nhưng cái chữ gia đình ấy dần bị phai mờ bởi những bi kịch, những đau thương mà cuộc đời trao họ.
Bên cạnh đó, Cái nhìn khắc khoải có ông già cùng con vịt và Duyên phận so le với cú ngoặt ở những dòng cuối khá bất ngờ cũng để lại ấn tượng với mình.
Tác giả gợi được khung cảnh miền quê chân thực, các nhân vật với những tính cách chân chất, dễ mến, thuỷ chung.
5 reviews12 followers
March 28, 2014
Mới đọc duy nhất tập truyện này của Nguyễn Ngọc Tư.

Những mẩu truyện nho nhỏ, ngăn ngắn, đọc xong cảm thấy ngột ngạt, bức bối, bế tắc và luẩn quẩn. Có thể khung cảnh của hầu hết các truyện ngắn trong này đều là mịt mùng sông nước vùng miền Tây, nhưng nó không phải là cảnh hùng vĩ choáng ngợp mà là sự xa xăm đến vô vọng.

Yếu tố đàn vịt xuất hiện có lẽ phải đến già nửa truyện. Thế nên dù có mênh mông sông nước hay bất tận cánh đồng thì vẫn tồn tại ở đó hình bóng cô độc của những kẻ chăn vịt, hoặc những ngôi nhà bỏ không hàng mấy tháng trời, những số phận lênh đênh trên dòng nước đục ngầu.

Tất cả những cái kết đều không trọn vẹn, hơn nữa, luôn có một sự hụt hẫng trống trải nhất định. Có lẽ là dụng ý tác giả vậy.
Profile Image for Nina.
64 reviews109 followers
March 6, 2017
Sau khi khiến mình ngồi khóc đã đời xong, cuốn sách này lại làm mình tưởng tượng đến nhiều thứ hay ho. Nếu được ra bài tập để kích thích tụi trẻ đọc sách, mình sẽ kêu tụi nó đọc cuốn này với đề bài liệt kê ra bao nhiêu từ láy tượng thanh và tượng hình trong đây và phân nhóm. Đọc chậm kiểu đấy sẽ thấm hơn không cần đọc nhiều sách. Cô giáo có tâm lắm, ra bài tập chỉ vậy thôi cũng đủ để tụi nó chết giấc như mình, tui mà đếm còn không xuể nữa là.

Review https://tranngocdiep2015.wordpress.co...
Profile Image for Chi.
144 reviews
December 28, 2015
Một trong tuyển tập các truyện ngắn viết về XH VN làm t nhức nhối nhất. Thương cho những nhân vật, những kiếp người được phản ánh thật chân thực qua ngòi bút của cô Tư. Dù trong thâm tâm có muốn giúp họ thế nào, nhưng tình cảnh khó khăn của họ không chỉ khiến cho bản thân t mà có lẽ nhiều người nữa cảm thấy bất lực. Phần lớn những cái kết của truyện đều rất bế tắc, nhưng t vẫn hi vọng rằng thực tại sẽ ẩn chứa những hi vọng không lường trước.
Profile Image for Nhun Nhun.
53 reviews6 followers
March 5, 2018
Những câu chuyện đậm màu sông nước, thôn quê và buồn hiu hắt. Những con người đẹp cái vẻ đẹp mộc mạc, số phận êm đềm mà chỉ lệch có một nhịp. Nó không đau một nỗi đau dữ dội nhưng nó buồn, cái nỗi buồn làm cho mình không thể khóc nhưng nó khắc khoải, khôn nguôi và nó tấm tức trong lòng. Là nỗi buồn chùng lại, lắng xuống và ám ảnh. Một nỗi buồn sâu thẳm, chùng chình.
Profile Image for Halo Phạm.
90 reviews27 followers
August 28, 2019
Sài Gòn _ Thứ 4 ngày 28 tháng 8 năm 2019

4.5 stars

Câu kết truyện thật nhân văn: "Là trẻ con thì đôi khi nên tha thứ cho những lỗi lầm của người lớn."

Tội nghiệp hai chị em, thiếu thốn tình cảm. Sự đau đớn tận cùng của một gia đình tan nát.

Lần đầu đọc văn của Cô Tư.Thực sự rất là tuyệt, lôi cuốn cực kỳ ;)))

Sẽ đọc thêm nhiều tác phẩm của Cô.

Audiobook: https://youtu.be/jsf_Zgpz5sQ
Profile Image for vic.
127 reviews12 followers
Read
December 31, 2019
FIRST VIET BOOK I'VE EVER FINISHED AND IT TOOK OVER A YEAR
Profile Image for Sơn Phước.
72 reviews70 followers
July 12, 2011
Cuốn sách đầu tiên của Nguyễn Ngọc Tư mà tôi được đọc. Tôi không dấu diếm rằng tôi đọc nó vì tò mò. Các truyện ngắn được viết khá ổn. Tôi chỉ đặc biệt thấy xúc động với hai truyện, một đầu tiên và một cuối cùng. Nhưng tôi thích giọng văn Nam Bộ của chị Tư. Những cuốn sau chưa thể vượt qua được cái bóng của cuốn này. Hay nói cách khác là lặp lại. Chính chị Tư cũng đã thừa nhận như vậy. Nhưng đôi khi cũng có lúc người ta đã thích thứ gì rồi thì chỉ muốn nó mãi như vậy, chẳng cần đổi thay làm gì.
Profile Image for Trang Ha Nguyen.
28 reviews
March 19, 2019
thương cho Điền, khóc cho Nương... mỗi nhân vật cứ cuốn vào câu chuyện của chính mình, vừa thương vừa trách. Liệu chăng Điền có tìm được Sương? Liệu Nương có được cái kết có hậu hơn giống trong phim, hết thời rong ruổi trên cánh đồng, đợi đứa con chào đời? Mình muốn tìm đáp án... nhưng đành thôi...

Lâu rồi, chẳng quay lại đọc văn của Chị Tư !
Profile Image for Di.
30 reviews21 followers
January 20, 2021
Bài cũ, đọc từ thuở chưa nếm trải mùi văn học thì yêu thích, có đôi phần hơi choáng ngợp vì cảnh sắc được nhào nặn bằng khối tính từ bản ngữ, cảm xúc tác giả luôn dạt dào ở ngòi bút mới viết được.

Phận người giữa mênh mông
https://latsbookstore.wordpress.com/2...

Giờ già, tình yêu cũng như bèo trôi bập bềnh theo dòng nước xa xôi dần khỏi văn chị.

Profile Image for Nguyễn Trọng Phúc.
147 reviews
December 17, 2020
Đây vẫn là trải nghiệm tốt nhất của tôi với cô Tư, có lẽ những cuốn sau này cô Tư muốn đưa nhiều thể loại mới vào thử nghiệm, nhưng tôi lại thấy đó là những chi tiết phức tạp không cần thiết. Chỉ cần giản dị như cuốn này là đủ, nhẹ mà sâu.
Profile Image for Magpie.
225 reviews94 followers
August 4, 2021
Tuy Cánh đồng bất tận cũng là tên của truyện ngắn cuối cùng. Nhưng đây lại là truyện duy nhất mình không thích trong quyển này. Nó không phù hợp với giọng văn đặc trưng của chị Tư.
Profile Image for Vo Thanh Sang.
28 reviews13 followers
August 25, 2021
Gần đây mình mới nhận ra một điều là mình rất ít khi đọc văn của tác giả Việt Nam. Hồi mới biết đọc sách thì mình còn đọc Nam Cao và Thạch Lam. Thật ra văn của Nam Cao và Thạch Lam đều rất hay. Nam Cao viết truyện ngắn sâu sắc và thấm thía vô cùng, còn văn của Thạch Lam thì mượt mà và tinh tế. Được đọc văn của hai tác giả này nghĩ cũng là một may mắn của mình. Nhưng không hiểu sao sau đó mình toàn tìm đọc mấy tác giả nước ngoài, cầm cuốn sách của tác giả Việt Nam lên là không muốn đọc. Mình càng không có nhu cầu tìm đọc văn của mấy tác giả trẻ. Chỉ có một tác giả Việt Nam mình còn đọc là Nguyễn Nhật Ánh, nhưng thấy văn của Nguyễn Nhật Ánh viết không hay, đọc thấy có rất nhiều hạt sạn. Mình đọc chủ yếu để biết và cũng để hy vọng tìm lại một chút tuổi thơ của mình, ngoài ra văn của Nguyễn Nhật Ánh không để lại cho mình một chút ấn tượng sâu sắc nào hết. Trong một thời gian dài mình đã giữ những suy nghĩ như vậy về các tác giả Việt Nam. Mình biết là mình hơi thiển cận và hẹp hòi nhưng mình cũng không hề có ý định từ bỏ những suy nghĩ đó, mãi cho tới khi mình chịu đọc Nguyễn Ngọc Tư thì tự nhiên mình cảm thấy sao mà mình ngu quá trời.
Văn của Nguyễn Ngọc Tư nói chung là buồn, truyện nào cũng buồn, cũng có một chút lở dở trái ngang. Nhưng nỗi buồn trong truyện của Nguyễn Ngọc Tư là những nỗi buồn nho nhỏ, cỏn con về tình đời, tình người, tình yêu chứ không phải những nỗi buồn lớn như xã hội bất công hay lý tưởng bị vùi dập. Những nỗi buồn vừa đủ khiến con người ta buồn nhưng không đến mức phải chua chát, cay đắng. Những nỗi buồn tưởng như rất buồn mà người ta coi nó cứ nhẹ hều như không có gì. Nỗi buồn không phải là một hoàn cảnh mà con người bị số phận xô đẩy vào đó để rồi oán trách sao đời mình oan trái này kia. Buồn ở đây là một phần của cuộc sống mà con người ta có thể chấp nhận nó tới mức dửng dưng. Ví dụ như tôi nghèo quá không thể cưới được em thì tôi giả bộ mê cờ để em thanh thản đi lấy chồng vậy thôi, hay như tôi với anh yêu nhau nhưng anh đi lấy vợ thì thôi tôi đi lấy chồng, tôi yêu chồng tôi, tôi quên anh… Vì vậy mà đọc văn của Nguyễn Ngọc Tư người đọc cũng có những lúc thắt lòng lại nhưng vẫn không cảm thấy đau đớn và bi quan, mà trái lại thấy cuộc sống thật nhẹ nhàng và đẹp đẽ biết bao, kể cả trong sự ngang trái.
Nguyễn Ngọc Tư viết văn rất đẹp. Câu cú rất vừa vặn mà từ ngữ dùng rất dễ thương, đậm chất con gái Nam Bộ, người ở các nơi khác đọc chắc càng thấy dễ thương hơn, còn mình đọc thì thấy gần gũi lắm. Còn nữa, đọc văn của Nguyễn Ngọc Tư mình nghĩ chị này chắc tinh nghịch lắm vì viết văn mặc dù buồn nhưng rất dí dỏm. Đọc mà nhiều chỗ không thể nhịn được cười, cảm giác thú vị như được nói chuyện với một cô gái vừa chân chất nhưng cũng hài hước và duyên dáng vô cùng. Về bối cảnh, những hình ảnh trong văn của Nguyễn Ngọc Tư là những hình ảnh gắn liền với vùng đất Nam Bộ như cánh đồng, đàn vịt, con sông, chiếc ghe, xóm chợ, bờ kênh, cái cù lao...Tất cả đều rất bình dị nhưng đẹp đẽ vô cùng. Có thể nói tập truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm đậm chất Nam Bộ từ không gian, bối cảnh cho tới ngôn ngữ, cốt truyện và văn phong. Đọc văn của Nguyễn Ngọc Tư là để thực hiện một cuộc hành trình bằng văn chương về với vùng đất phương Nam của đất nước, để khám phá những vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống con người vùng đất này.
Tokyo, ngày 21/3/2016
Displaying 1 - 30 of 497 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.