Những mẩu chuyện cuối dường như là những ghi lại chân thực nhất về chính cuộc sống bệnh viện của tác giả, nơi chứng kiến những người gắng gượng níu kéo cuộc sống hay những con người chấp nhận buông xuôi khiến ta không thể không rơi nước mắt bởi vừa thấy thương, thấy tiếc, lại vừa thấy hoàn trách họ. Suy cho cùng, sống ở đời để làm chi mà sao có nhiều người bất hạnh đến vậy?
Khi nghe xong tựa sách, bạn có băn khoăn và tò mò về ý nghĩa đằng sau nó không? Để hiểu hết tựa đề ấy thì bạn cần đọc và suy ngẫm từng câu chuyện trong sách, từ đó mà có cái nhìn và cảm nhận sâu sắc nhất về một cuốn sách. Nhưng có một điều bạn có thể đã nhìn ra, rằng trong cuộc sống sẽ có rất nhiều nỗi buồn với muôn hình vạn trạng, nhưng chính ở quán nỗi buồn ấy, bạn lại bắt gặp những niềm vui và sự lạc quan bạn chưa từng nghĩ đến. Đó chính là điều kỳ diệu của cuộc sống.
Tác giả Dương Minh Tuấn vừa là một người cầm bút, lại vừa là người chữa bệnh. Dưới góc nhìn của một bác sĩ, những lời văn tác giả viết ra dường như được bổ sung thêm sự lắng đọng, xúc cảm và sâu sắc. Qua mỗi câu chuyện tưởng chừng vụn vặt, có những chi tiết xúc động đến nghẹn ngào nhưng vẫn ánh lên một niềm tin khó tả của bác sĩ Tuấn cùng những người bệnh của mình. Họ mộng mơ, lạc quan với tình cảnh của mình. Nhưng họ không làm vậy để ngó lơ hay mặc kệ cuộc đời mà là để tự động viên chính mình, tự cố gắng tìm thấy niềm vui, tinh thần sống lạc quan trong chính những bất hạnh của mình, để rồi bất ngờ nhận ra điều giản dị tuyệt vời của cuộc sống.
Cuốn sách là những chia sẻ từ đáy lòng của một người bác sĩ rất đáng yêu và cũng đầy suy tư. Mình chưa bao giờ hết yêu quý, hết trân trọng những tình cảm mà các nhân viên y tế mang lại. 2021 là một năm đặc biệt với mình khi được tiếp xúc với người làm trong ngành Y <3 <3